Ở trong nhà, 1 người con trai ung dung đang ngồi trên ghế Sofa nhưđang chờ đợi một điều gì đó. Chàng trai nhấc ly rượu trên bàn lên vànhấp vào miệng, nhếch mép đắc thắng
Từ ngoài cửa, dáng 1 cô bé thấp thoáng rồi hấp tấp, hớt hải chạy vào:
– Này này! Mưa rồi! Mưa rồi
– Thì sao?? ( Hắn nhếch mép)
– Đưa tôi về đi!
– Cô nghĩ cô là ai??
– Tôi nghĩ tôi là tôi ( Tôi cãi ngang)
Mặt hắn tối sầm lại ( Hắn nghĩ:” Con nhỏ này ngang như cua, nói chuyện với nó chắc mình tổn thọ sớm “)
– Cô thích thì tự đi mà về
– Nhưng trời đang mưa, anh kêu tôi về làm sao được
Hắn lại nhếch mép tạo nên 1 nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý
” BỐP!! bỐP!! “
Đó là 2 tiếng vỗ tay của hắn. Bác quản gialaij bước vào 1 lần nữa:
– Thưa cậu chủ, cậu chủ có việc gì gọi tôi ạ
____ Chuẩn bị phòng
Ba từ ngắn ” cụt lủn ” được phát ra từ miệng hắn
– Chuẩn….b……ị……..phòng? Là sao? ( Tôi ấp úng nói mãi mới được 1 câu)
– Tự hiểu ( Trời! Sao hắn tiết kiệm chữ thế nhỉ?)
Rồi hắn ung dung bước lên lầu về phòng. Còn tôi? Đứng bất động đúng20s, mắt chữ O mồm chữ A. Chưa hiểu cái ” mô tê ” gì hết
– Thưa tiểu thư! Mời tiểu thư đi nghỉ ạ ( Ông quản gia lên tiếng giải đáp thắc mắc)
– Nghỉ? ( Phải nói là ngạc nhiên hết mước)
– Chúng tôi đã chuẩn bị phòng. Ở ngay bên cạnh phòng cậu MINH ạ.!
– SAO?? ( Oh my god!! Ông ta chuẩn bị phòng cho tôi sao? Thế là đêm nay tôi phải ở đây sao?)– Nhưng……….
– Cô muốn ở trong này hay ra ngoài kia chơi với mưa hả? Hỏi nhiều là tôi đá cô ra ngoài đấy. Câm ( Hăn ở trong phòng nhưng cứ nghe thấytiếng nhí nhéo nên hắn quyết định đi ra ngoài)
Sau đó tôi liềnbấm bụng đi vào căn phòng mà ông quản gia đã chuẩn bị. Vào trong đó,tôi đánh luôn 1 giấc ngon lành. Không biết trời cao, đất thấp là gì.Phải nói là có động đất tôi cũng chẳng thèm dậy
( ở bên cạnh tôi còn 1 người……………ngắm tôi ngủ mà tôi không hề biết)