– Sao lúc nãy anh đòi hôn chị ấy ?
– Là bạn thân, tụi anh có thể đùa như vậy mà, có gì lạ
– Anh còn định nói xấu anh Hai của Thảọ
– Tại Thảo làm anh bất ngờ trước tin đó thôị Nếu Hiếu tiến tới với Thủy Ngân, anh ủng hộ hai tay mà.
Thảo cười :
– Anh hứa là phải giữ lời đó.
– Bây giờ mình vào đị
– Anh vào thì vào chứ em thì không.
– Sao vậy ?
– Chỗ ấy đâu dành cho em.
– Em đi chung với anh, hỗng được sao ?
– Xem ra anh còn tốt hơn anh hai Thảo nhiềụ Lúc nãy em có nói với chị Ngân em là em gái anh Hiếu rồi, không cần anh phải lo lắng.
– Hiếu có em làm hậu thuẩn sợ gì Thủy Ngân từ chốị
– Nghe đâu chị ấy là con giám đốc, em sợ anh hai hổng đến lượt.
– Thủy Ngân rất bình dân, em đừng lo, anh sẽ nói giúp cho Hiếụ Còn em, bữa nay hỗng học bài hay sao mà theo Hiếu đến đây vậỷ
– Lâu lâu em cũng muốn khám phá chút riêng tư của người lớn vậy mà.
– Em thấy thế nào ?
Thảo chắc lưỡi :
– Từ lúc em đến đây đến giờ toàn gặp chuyện rắc rối, Thế giới người lớn chắc lắm chuyện khó hiểụ
– Theo anh vào trong sẽ hiễụ
Thảo theo chân anh vào trong, Thủy Ngân vui vẽ đón tiếp :
– Anh Huy, sao anh đến muộn vậy, em cứ ngỡ là anh đã quên.
Tuấn Huy cười :
– Anh đâu dám quên, chỉ tại gặp nhỏ Thảo nên trò chuyện chút vậy mà.
Huy tặng quà cho Ngân, Thảo bỗng giật thót khi nhìn thấy đôi mắt Ngân nhìn Huy rất lạ Ánh mắt mà anh Hai cô chưa một lần được nhìn thấỵ Có lẽ anh Hai yêu đơn phương, Thảo nhìn Huy nghi ngờ :
– Chúc em vui vẽ.
Ngân như hụt hẫng trước câu nói không có hồn của Huỵ Huy nắm tay Thanh Thảo :
– Thảo, anh em mình đến bàn ngồi đị
Thảo theo chân anh, đến lúc ngồi đối diện Thảo mới nghe anh nói :
– Yên tâm đi cô bé, anh Hai em không mất phần dâụ
Thảo thở dài :
– Anh Huy à, em xin lỗi đã xen vào chuyện riêng tư của anh. Em không muốn anh miễn cưỡng khi anh có tình cảm với chị ấỵ
Huy khoát tay :
– Ba tụi anh bình thường thôi, em đừng nghĩ ngợi cho dau đầụ
Phần khui quà đến, Thảo thấp thỏm, trò đùa tai ác của cô chưa biết nó đem đến hậu quả gì. ẹ lần này Hiếu vì cô mà để mất tình cảm bạn bè.
Bàn tay Ngân mở tới hộp quà của Hiếu, Thảo thấy mặt Hiếu hân hoan lắm, cô xót xa trong lòng.
Bờ môi đỏ thắm của Thủy Ngân mỉm cườị Cô cầm chặt con thằn
lằn đưa lên, nhiều người la ré lên. Thao tái xanh mặt mày :
– Các bạn, ngày còn đi học Ngân rất sợ loài bò sát này, cũng nhờ Tùng, lúc đầu thì an ủi, sau đó bày cách cho Ngân không sợ bắt cứ loài côn trùng nàọ Bây giờ Ngân có thể cầm nó trong tay mà không có cảm giác sợ hãị
Cô thã con thằn lằn và mạnh dạn tuyên bố :
– Ddây là món quà Ngân thích nhất đêm naỵ
Tiếng hoan hô vang lên :
– Ddề nghị hai người ăn chung một chiếc bánh.
– Hoan hô, hoan hộ
Hiếu nhìn Thảo và Huy mỉm cười rồi mạnh dạn bước lên. Một bông hồng bằng kem đươ,c dặt lên đầu dao chờ Ngân, Hiếu thưởng thức.
– Ăn đi, ăn đi !