Anh làm sao vậy?” Giang Ý Mạn hỏi.
Sắc mặt Thẩm Giai Nghị trở nên rất kinh khủng. Đường gân nổi lên trên cánh tay trái đang cầm bật lửa, bật lửa dường như bị anh bóp nát, tay anh run lên từng chút một, cho đến khi anh ta nghiến răng trừng mắt nhìn Giang Ý Mạn, mồ hôi túa ra trên trán, biểu hiện của anngày càng trở nên dữ dội hơn.
Cậc!
Bật lửa trong tay trực tiếp bị anh bóp nát, tay Thẩm Giai Nghị bị đâm đến đau đớn, một giây tiếp theo anh liền chạy ra ngoài cửa, trong lòng hoảng hốt, rối bời.
Giang Ý Mạn vẫn đứng đó không biết chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt hoảng sợ của Thẩm Giai Nghị cứ quẩn quanh trong tâm trí cô.
Tiếng bước chân nặng nề càng ngày càng gần, Thẩm Giai Nghị lại xuất hiện trước mặt Giang Ý Mạn, anh xách hành lý, dùng bàn tay đang bị thương nắm lấy cổ tay Giang Ý Mạn, lôi cô đi.
Giang Ý Mạn không cự tuyệt, ngoan ngoãn đi theo anh.
Cô nhìn bóng lưng cao lớn của Thẩm Giai Nghị, hai tay rõ ràng vẫn còn đang run rẩy, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, tại sao anh lại sợ hút thuốc đến vậy?
Thẩm Giai Nghị ném hành lý vào cốp xe, tự mình ngồi vào ghế phụ, im lặng có chút đáng sợ.
“Anh để tôi lái xe sao?” Giang Ý Mạn chỉ vào chính mình.
Nghĩ kỹ lại cũng thấy đúng, với tình trạng hiện tại của Thẩm Giai Nghị, sợ rằng anh ấy không thể lái xe được, để đề phòng bị tai nạn xe cộ hay gì đó, Giang Ý Mạn hẳn là nên lái xe.
Cô lên xe.
Trong xe rất yên tĩnh, không có người nào lên tiếng, Thẩm Giai Nghị sắc mặt miên man nhìn ra ngoài cửa sổ, Giang Ý Mạn có thể thấy được cảm giác hoảng sợ của anh vẫn chưa biến mất hết, anh đang rất cố gắng chịu đựng để đưa Giang Ý Mạn về nhà.
Từ đây có thể thấy, Đóa Đóa rất quan trọng trong lòng Thẩm Giai Nghị. Giang Ý Mạn len lén nhìn tay anh, nó vẫn còn đang chảy máu, trên quần anh còn có vết máu, nhưng anh không quan tâm, lông mày vẫn đang nhíu lại.
Nửa giờ sau!
Xe đậu bên ngoài biệt thự!
Vài người hầu tới lấy hành lý, Thẩm Giai Nghị chân dài bước vào biệt thự, Giang Ý Mạn chậm rãi đi theo, thời gian tới cô sẽ ở lại đây, có thể là một khoản thời gian ngắn thôi.
Mặc dù đến hầu hạ người ta nhưng Giang Ý Mạn rất vui vẻ, sau này có thể gặp gỡ Đoá Đoá và Hiên Hiên mỗi ngày, chỉ cần bọn trẻ thật sự chấp nhận Giang Ý Mạn, rồi sau khi phơi bày rõ ràng ngọn nguồn, bọn trẻ chắc chắn sẽ đồng ý ở bên cô.
Đúng vậy, việc quan trọng nhất bây giờ là khiến cho Hiên Hiên và Đóa Đóa quý mến phụ thuộc vào mình, Thẩm Giai Nghị cho cô một cơ hội tốt như vậy, cô phải tranh thủ thời gian mới được.
“Giang Ý Mạn!”
Phía sau truyền đến giọng nói quen thuộc của một người phụ nữ, Giang Ý Mạn dừng chân, vừa quay đầu lại, Giang Vũ Phỉ đã chạy tới, hình như cô ta đang đi theo Thẩm Giai Nghị, vì sợ vị trí Thẩm phu nhân của cô ta sẽ bị cướp mất.
“Sao, có chuyện gì?” Giang Ý Mạn cười nhẹ, nhún vai hờ hững khiến Giang Vũ Phỉ rất khó chịu.
“Giang Ý Mạn, cô muốn làm gì? Đây là nhà của tôi, sao cô lại mang nhiều đồ đến như vậy? Lại còn bước xuống từ xe của Giai Nghị? Cô có mục đích gì?” Giang Vũ Phỉ tức giận nhìn chằm chằm Giang Ý Mạn, tròng mắt cô ta gần như rơi ra ngoài.
Xem ra Giang Vũ Phỉ thật sự rất sợ hãi.
“Cô đừng lo lắng, tôi cũng không có hứng thú với vị trí Thẩm phu nhân của cô, nhưng mà là Thẩm Giai Nghị cầu xin tôi tới đây nha, sắp tới tôi sẽ ở lại đây, cô đừng quá căng thẳng! ”Giang Ý Mạn nhìn Giang Vũ Phỉ, cười nói.
“Cái gì? Cô muốn đến ở nhà tôi? Giai Nghị kêu cô chuyển tới đây? Đùa ai vậy! Anh ấy luôn giữ mình trong sạch, chưa từng giao du với bất kỳ người phụ nữ nào, sao có thể bảo cô chuyển đến? Giang Ý Mạn, nhất định là cô đã dùng thủ đoạn gì đó, tôi sẽ đi nói với Giai Nghị, tôi sẽ đích thân vạch trần thủ đoạn của cô.” Giang Vũ Phỉ xoay người đi vào biệt thự.
Giang Ý Mạn bật cười.
“Cô cho rằng Thẩm Giai Nghị sẽ nghe cô?”
“Đúng vậy, Giai Nghị sẽ nghe tôi.” Giang Vũ Phỉ rơi lệ, bối rối, cô thực sự sợ hãi.
Nếu Giang Ý Mạn thực sự bước vào cổng Thẩm gia, cô sợ vị trí của mình sẽ bị thay thế, cô thực sự cảm thấy khủng hoảng.
“Vậy sao? Vậy để tôi xem cô làm sao có thể qua được cánh cổng đó! Chúc cô may mắn.”
Giang Ý Mạn chắp tay sau lưng bước vào biệt thự như kiểu cô mới là chủ nhân, Giang Vũ Phỉ vội vàng đi theo, nhưng Giang Ý Mạn vừa vào cửa liền đóng lại, Giang Vũ Phỉ bị chặn ở ngoài.
“Mở cửa.” Giang Vũ Phỉ kêu to.
“Thưa bà, đây là ý của tiên sinh.” Người hầu cũng bất lực.
Giang Vũ Phỉ hai tay nắm chặt cửa, hai mắt hung hăng nhìn chằm chằm người hầu.
“Nữ nhân kia không phải thứ tốt lành, mau đi nói cho Giai Nghị, đừng để bị cô ta lừa.”
Giang Vũ Phỉ kêu rõ to cũng không ai muốn nghe cô nói cái gì, liền bỏ đi.
Về đến nhà!
Giang Vũ Phỉ nhốt mình trong phòng ngủ đập phá đồ đạc, ném vỡ hết những thứ có giá trị trong phòng.
“Con đĩ, Giang Ý Mạn.”
“Tao sẽ không để cho mày yên đâu.”
“Tại sao mày không chết đi, tại sao năm năm trước mày không chết? “
Bang! Bang! Bang!
Vụn thủy tinh bắn khắp nơi, Giang Vũ Phỉ không khống chế được cảm xúc, từ khi Giang Ý Mạn trở về, cô ta giống như giẫm phải một đống phân chó, làm gì cũng thất bại, giờ lại bị chồng đuổi ra khỏi nhà, Giang Ý Mạn, con đàn bà chết tiệt đó lại đang được ở trong nhà cô, Giang Vũ Phỉ thở không ra hơi.
“Tiểu Phỉ! Xảy ra cái quỷ gì vậy? Sao vừa mới trở về đã đạp phá đồ đạc? Có phải là Thẩm Giai Nghị không tha thứ cho con không?”
Mẹ Tần Gia Ninh đẩy cửa bước vào, nhìn đống thủy tinh lênh láng trên mặt đất thật ngoạn mục.
“Mẹ, con phải làm sao đây? Giang Ý Mạn đang ở trong nhà con, Giai Nghị đồng ý cho nó đến đấy, con phải làm sao đây!”
Giang Vũ Phỉ nắm lấy cánh tay của mẹ lắc lắc, cô đã hoàn toàn bất lực.
Tần Gia Ninh đau lòng! Từ lâu bà đã nhắc nhở con gái rằng phụ nữ không nên tập trung vào sự nghiệp mà chỉ cần tập trung vào người đàn ông của mình, Giang Vũ Phỉ lại không chịu nghe, bà luôn cảm thấy Thẩm Giai Nghị không có hứng thú với những người phụ nữ khác, cậu ta không giống người thường.
“Giai Nghị và Giang Ý Mạn không quen biết nhau, sao nó lại cho con đĩ đấy đến đấy ở, làm sao vậy, con đã tìm hiểu chưa?” Tần Gia Ninh hỏi.
Lời nói như đánh thức người đang nằm trong mơ, câu hỏi này khiến Giang Vũ Phỉ tỉnh giấc.
“Đúng vậy! Bọn họ chưa từng quen biết nhau, Giang Ý Mạn chỉ là nhân viên phục vụ khách sạn, Giai Nghị trước giờ đều rất giữ mình, không thể thích cô ta được, chắc chắn có nguyên nhân khác, con sẽ cho người điều tra, mẹ, mẹ đã giúp con việc lớn rồi.” Giang Vũ Phỉ bớt giận.
“Đừng quá lo lắng chuyện đó, ngày mai là ngày bầu phiếu của hội đồng. Nếu Giang Ý Mạn thật sự lấy lòng được hội đồng quản trị, nó sẽ ngồi ngang hàng với con trong công ty. Con đã tính ra cách đối phó chưa?” Tần Gia Ninh nhắc nhở con gái.
“Mẹ, mẹ đừng lo lắng! Cho dù Giang Ý Mạn có biểu hiện như thế nào đi chăng nữa, sẽ không có ai bỏ phiếu cho cô ta đâu.” Giang Vũ Phỉ tự tin.
Trong những ngày qua, ngoài việc cố gắng tìm cách ký hợp đồng với Tập đoàn TM, cô còn đi dạo nói chuyện riêng với các giám đốc khác, mọi người đều tỏ vẻ đồng ý không tiếp nhận Giang Ý Mạn, cuộc bầu chọn ngày mai chắc chắn sẽ rất kích thích.