Cô Gái Mang Hơi Thở Của Tuyết

Chương 37: Bọn Ta Sẽ Tiêu Diệt Ngươi



-“Kibutsuji Muzan, người có từng nghĩ rằng cái chết của ta chẳng hề hấn gì với bọn họ cả? Ta chẳng qua chỉ là ngươi dưng, thế nên cho dù ngươi có gϊếŧ chết ta đi nữa… bọn họ vẫn sẽ gϊếŧ ngươi. Suốt 1000 năm qua, sát quỷ đoàn đã truy lùng ngươi… bây giờ thì nên có dấu chấm hết cho cuộc chiến này rồi, Muzan…”

-“Kibutsuji Muzan, cái mà ngươi sợ nhất – lảng tránh nhất cuối cùng cũng đến với ngươi rồi! Là cái chết! Chuẩn bị chết đi Muzan!”

*

Kibutsuji trừng mắt nhìn ả đàn bà trước mặt, giống, khí thế rất giống với tên nam nhân mà hắn đã gặp… và nhan sắc thuộc hạng hiếm y hệt với ả nữ nhân kia. Ra vậy, Yatogama Yuki, chắc hẳn đây chính là con gái của hai người đó… ra vậy. Sắc mặt hắn tức giận nổi cả gân, răng hắn nghiến lại tạo ra tiếng ken két rợn người. A… con gái của hai kẻ mà hắn ghét nhất sao!? Hắn hiện tại hận không thể thoát khỏi cái đống gai góc này mà cho Yuki một nhát vào tim.

Vì cớ gì… vì cớ gì Kuika Yui không chọn hắn!? Vì cớ gì người đúng trước mặt hắn lại là huyết mạch của kẻ đàn ông kia mà không phải của hắn!? Vì cái cớ gì!?

Muzan tỏa ra sát khí nồng đậm khiến người khác ở gần muốn tắt thở, nét mặt cô xám đi nãy giờ, giơ thanh kiếm lên tạo tư thế phòng thủ. Có vẻ như cô đã chọc tức hắn điều gì rồi chăng? Yuki cắn chặt răng, phổi cô giãn ra hết cỡ với chân tay nổi gân gồng lên thật mạnh.

-“Oyakata-sama!!”

Các trụ cột cuối cùng cũng đã đến, họ sửng sốt với tàn tích lúc này. Một con quỷ bị đâm bởi những chiếc gai to và cứng cáp, các trụ cột đổ mồ hôi với áp lực hắn gây nên, thật khủng khiếp. Tanjirou đến sau cùng, thấy được kẻ thù đã gϊếŧ hại gia đình của mình – cậu bắt đầu sôi máu, hét.

-“Muzan!!”

Thanh kiếm đã được rút ra khỏi vỏ, lưỡi kiếm vừa mỏng manh vừa sắc lạnh lóe sáng dưới đêm tối.

Hơi thở của Sương Mù, thức thứ tư: Di Lưu Trảm.

Hơi thở của Côn Trùng, Điệp Chi Vũ: Du Hý.

Hơi thở của Rắn, thức thứ nhất: Xà Vị.

Hơi thở của Tình Yêu, thức thứ năm: Dao Luyến Tình • Loạn Trảo.

Hơi thở của Nước, thức thứ ba: Lưu Lưu Vũ.

Hơi thở của Gió, thức thứ bảy: Kính Phong • Thiên Cẩu Phong.

Điệu múa của Hỏa thần: Dương Hoa Đột.

Câc trụ cột với Tanjirou đều tiến đến gần Muzan, tung ra hàng loạt các chiêu thức để sẵn sàng chiến đấu. Nhưng hắn chỉ cười cái, dưới chân mỗi người xuất hiện những lỗ hổng không khí, nói đúng hơn mặt đất bị biến thành những cánh cửa. Yuki biến sắc hét lên trong vô vọng.

-“Cẩn thận!!”

Và… mọi người bị phân rã, Muzan hùng hổ bảo.

-“Muốn dồn ta vào đường cùng á!? Xuống địa ngục rồi mơ mộng tiếp đi!! Các thợ săn quỷ thảm hại! Đêm nay ta sẽ tàn sát các ngươi!”

Thợ săn quỷ đều bị phân rã ra thành nhiều nhóm, và Yuki chỉ có một mình. Điều cô lo lắng bây giờ chính là Oyakata liệu có làm sao không? Mọi người thế nào rồi? Thiếu nữ di chuyển nhanh chóng và phán đoán tình hình xung quanh, đây là một không gian được tạo ra bởi tuyệt kĩ huyết quỷ. Vậy thì phải đánh bại được con quỷ tạo ra không gian này mới có thể hóa giải được tuyệt kĩ của nó, nhưng nó ở đâu? Không ai biết.

Yuki cũng thầm cầu nguyện – mong mọi người được bình an…

*

Mùi máu… một mùi máu tanh nồng xộc ra từ căn phòng khiến cho Yuki phải nhăn mặt thở ra, thật kinh tởm, chắc có lẽ là căn phòng này? Yuki nhẹ nhàng mở ra cánh cửa, cô sốc với cảnh tượng bên trong. Con quỷ với làn da nhạt màu, mái tóc bạc lấp lánh với đôi mắt cầu vòng khắc chữ thượng huyền nhị. Chà… cô khẽ nuốt ngụm nước bọt, đối đầu với mình là tên nằm trong hàng ngũ thượng huyền? Thú vị… Yuki Yatogama nở một nụ cười rất đáng sợ.

-“Chà… một cô gái? Oa, ta phải cám ơn Nakime-chan rồi. Trông cô ấy trẻ và khỏe quá.”

Shinobu chạy sầm sập trên sàn gỗ, nét mặt lo lắng nhìn xung quanh. Hết con quỷ này tới con quỷ khác cứ xông ra không hết, đâ là thứ để cầm chân những thợ săn quỷ sao? Tiếng đánh nhau vang dội, mảnh gỗ bay ra khỏi căn phòng trước mặt của cô nàng hồ điệp. Shinobu Kochou ngạc nhiên, ai đấy đang chiến đấu ở đằng trước.

Hơi thở của Tuyết, thức thứ tám: Tuyết Nữ.

Đằng sau cô gái nhỏ xuất hiện bóng hình lớn của một linh hồn, linh hồn ấy khoác lên một bộ kimono trắng viền lam, mái tóc xanh tựa bầu trời lõa xõa uốn cong như sóng nước. Tuyết nữ bao bọc Yuki vào trong người, bảo vệ cô khỏi hàn khí độc hại thâm nhập vào phổi, nhưng không phải là tất cả – cô vẫn bị trúng đòn.

Douma phất quạt che miệng rồi cười, nụ cười thanh thản vô cùng nhẹ nhàng khiến cho cô muốn tức điên, bởi cô chẳng có thời gian đâu mà ở đây giằng co với hắn. Ăn cô ư? Tu ba kiếp cũng đừng hòng!

-“Ah~ sao cô lại hung hãn thế? Cô hung hãn như vậy làm ta sợ đó~”

-“Câm mồm đi, ngươi sẽ chết nhanh thôi và ta sẽ làm điều đó.”

Nét mặt của Yuki trông rất bình thản, nhưng ẩn chứa bên trong chính là nỗi hận thù sâu đậm. Thanh kiếm sắc mỏng lạnh lẻo toát ra làn khói màu trắng, tay cô nắm chặt cán kiếm chuẩn bị thi triển hơi thở tiếp theo.

Cánh cửa bên ngoài được mở ra, xuất hiện chính là cô gái nhỏ với haori cánh bướm được truyền thừa từ người chị, Shinobu hét lên.

-“Yuki nee-san!!”

Giọng nói vang lên tên của cô khiến cho Douma và Yuki phải ngoái đầu lại nhìn.

_______

Tôi không cho chị Shinobu chết đâu =((( không bao giờ =(((


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.