Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 40: Chương Nốt nhạc thứ 40



Nó ngồi kế bên giường bệnh nắm tay nhỏ, mắng nhẹ

– sao ko ăn uống zì hết zậy hả? Để phải nằm đây nè

Đôi mắt nhỏ từ từ mở ra

– Thy à

– đây là đâu?

– đây là bệnh viện, Thy nói đau bụng nên Nhi và anh Lâm đưa Thy vào đây đó

– oh…đau đầu quá

– cứ nằm đây cho khoẻ đi rồi hãy vềThy à – Minh Lâm

– em ko nằm đây đâu, về đi anh hai – nhỏ nhăn mặt lắc đầu

– thôi thì về nhà ông Nhi ở tạm đi

– đk ko thế? Ông nộ Nhi cho ko?

– dĩ nhiên là đk chứ, Phương Thy à, con cứ xem ta là ông nội của con – hắn, Khải Minh và ông nội nó phòng

– thế anh hai thì sao đây? – nhỏ chỉ tay qua anh ta

– nó cũng thế, ở lại nhà ông, nhà ông rộng lắm. Thiên Vũ, con cũng ở lại luôn đi – ông cười

– dạ.

– tụi con cảm ơn ông – nhỏ anh ta đồng thanh

Nó dìu Thy ra xe, trên xe nhỏ tựa đầu vào vai nó mà ngủ. Tới nhà, nó đưaThy lên phòng, lấy quần áo nó thay cho nhỏ (đau bụng thôi mà làm wá) rồi nhỏ nằm ngủ thẳng giấc. Sáng hôm sau

– hơ ahhhhh, trời sáng rồi sao? – nó quay qua nhìn Thy. Thy vẫn còn ngủ,hôm qua ko ăn zì hết chắc sáng nay sẽ rất đói, xuống làm đồ sáng cho côấy. Chắc Thy sẽ vui lắm

Nó zô làm VSCN thay đồi rồi mở cửa xuống lầu. Mọi người vẫn đang ngủ, nólấy thức ăn trong tủ lạnh ra rồi bắt đầu chế biến. Bỗng nhiên đang xắtrau củ thì 1 vòng tay ôm lấy nó từ phía sau khiến nó giật bắn người,quay đầu qua xem thì lập tức 1 cái chóc, nụ hôn đặt lên môi nó

– Thiên Vũ, sao anh ko ngủ nữa đi mà dậy sớm thế?

– bạn gái anh cất công dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng thì sao anh nỡ ngủ nướng chứ

– từ khi nà mà anh học đk mấy câu sến đó thế, có phải wen cô nào rồi ko?

– đúng thế, cái cô đó tên là Lục Tuyết Nhi, tính tình thì như con nít, đã thế hay khóc nhè còn bạo lực nữa – hắn chọc nó

– ơ hơ, em hay khóc nhè khi nào? Đã thế ko có bạo lực? Còn cũng ko có con nít nữa – nó nhăn nhó

– hahaha em dễ thương quá, Tuyết Nhi à

– huh?

– mình đính hôn nha – nghiêm túc

– zì chứ? – ngây thơ

– anh nói mình đính hôn đi, đợi thêm vài năm nữa thì đám cưới – hắn siếtnó chặt hơn, nó và hắn bây zờ chỉ cách nhau có 1 tí tẹo thôi

– Thiên Vũ à, nếu như nhà em ko zàu ko có thế lực thì anh có bỏ rơi em ko? – nó cún con nhìn hắn

– ko có đâu, anh ko phải yêu tiền của em với lại nhà anh zàu zậy cần chi tiền nữa

– thiệt ko?

– thiệt chứ, nấu ăn đi, anh phụ em – hắn thả nó ra

– ừm

Những cảnh ngọt ngào đó đã đk Khải Minh nhìn thấy, anh nắm chặt tay thành nấm đấm, gương mặt hiện rõ tức zận. Nhỏ và anh ta bước xuống đã thấy KhảiMinh đứng ngay bậc cuối cầu thang, anh ta và nhỏ nhìn nhau rồi cười nham hiểm vô cùng là nham hiểm rồi chào hỏi Khải Minh

– chào anh buổi sáng – nhỏ vui vẻ

– chào buổi sáng – anh ta

– ờ chào 2 người, Phương Thy, em hết đau chưa?

– dạ hết rồi

Từ đâu ông nội nó bước xuống cười vui vẻ nói

– 3 đứa ko ra ngồi ghế mà đứng đây làm zì hả?

– ông nội – tất cả đồng thanh

– ừ, Nhi Vũ 2 đứa đang làm zì thế?

– dạ tụi con đang nấu đồ ăn sáng, mọi người ra ghế ngồi đi, sắp xong rồi – nó

– ừ, ra đó ngồi đi tụi con

Mọi người ra sofa ngồi, 5 phút sau nó gọi zô ăn sáng.

– ưm ngon wá, Nhi à, cậu biết nấu ăn thật đó – nhỏ khen

– nếu Thy thích thì khi về VN Nhi sẽ nấu cho ăn

– nhưng Nhi ở đây mà

– ngày mốt Nhi về

– ừm, Nhi à, con về đó cũng tốt.

– dạ, mọi người ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.