Thấy hắn tới chỗ này, nhỏ liền Kéo kéo tay nó, nói :
– Nhi Nhi Nhi Nhi, anh chàng hòang tử Thiên Vũ đag tới chỗ mình kìa.
– Aishhh…mặc kệ anh ta, tớ ko quan tâm. – Nó đưa con mắt qua chỗ khác để tránh gặp hắn, nhưg đâu có đk. Số phận nó đã phải thế rồi, ko thể nào thay đổi
Cuối cùng hắn dừng ngay ghế nó ngồi, hắn nhìn nó trong khi nó cứ cuối mặt xuống bàn phá điện thọai. Minh Lâm thấy hắn tiếp cận “vợ chưa cưới” của mình thì lập tức chuyển sang nét mặt lạnh lùng, nói :
– Cậu đứng đây làm gì?
– Tôi đứng đây có liên quan đến cậu à? – Hắn lạnh lùng đáp (2 chàng hòang tử đều lạnh như nhau)
– Chỗ này là của 3 chúng tôi, và cậu đag đứng ngay chỗ Nhi ngồi, tôi rất khó chịu.
– Thì đã sao, cô ấy là bạn gái cậu à? Hay là vợ?
Nghe thấy câu hắn nói, bao ánh mắt trong căn-tin đều đổ dồn vào nó.
– Thảm mình rồi, sao ông trời lại chọc phá tui thế này? (tg xl nhưg nó đã thế rồi, ko phá đk đâu) – Đó là điều nó nghĩ trong đầu
– Cô ấy là…
– Ơ anh Minh Lâm, đừng cãi nhau nữa. Còn anh, đi theo tui. – Nó nói giọng ra lệnh
– Ơ…Nhi…Nhi, kì vậy trời. Tui còn chưa kịp nói chuyện với anh Thiên Vũ nữa đã lôi đi rồi. – Nhỏ nói trong sự giận dỗi
Còn anh ta thì mặt chằm dằm vì hắn có thể sẽ là đối thủ của mình.
—–TRÊN SÂN THƯỢNG TRƯỜNG—–
(làm gì mà lên sân thượng ko zậy trời)
“Sao tự nhiên anh chuyển tới đây học thế?”
“Thích, sao à?” – Hắn đổi qua giọng lạnh lùng
“Ko, nhưng mà anh…” – Bỗng nhiên nó ngưng lại
“Tôi làm sao?”
“Anh…ờ thì là…là…Mmm”
“Ko nói đk à? Phải rồi, em làm gì có lý do để nói tôi ko thể tới đây học”
“Tôi…” – Nó cứng họng (ko cãi lại đâu má ơi)
“À phải rồi, anh ta là ai?”
“Anh ta nào?”
“Anh chàng hồi nãy”
“Minh Lâm sao? Tui nhớ là anh ấy học cùng lớp với anh mà”
“Ừ nhưng tôi muốn biết…anh ta có quan hệ gì với em”
“Anh hỏi làm gì?”
“Để biết, em ko tl đk à?”
“……….”
“Hắn có phải là…chồng chưa cưới của em?”
“Ừm”
“Phù…thật tốt khi em thành thật với tôi”
“Có gì đâu mà tốt, anh có sốt ko thế?”
“Tôi rất là bình thường, vả lại tôi nghĩ em sẽ ko típ tục diễn vở kịch này”
“Tôi sẽ diễn, tôi ko có cảm tình với Minh Lâm thì lấy làm gì. Chừng nào chúng ta đk tự do, sẽ chấm dứt.”
“Được”
Nó và hắn đã lên kế họach hủy hôn. Nó với hắn sẽ nói với Ba Mẹ là đã có bạn trai, bạn gái rồi kêu Ba Mẹ hủy hôn, nếu kế họach thành công thì nó và hắn sẽ giả bộ chia tay nhau, đi tìm 1 nửa cho mình. Là thế đó.
Thế là đã hết 2 buổi học, anh ta thu xếp đồ đạc rồi chạy nhanh qua lớp nó, hắn cũng thế nhưng khác là làm việc từ từ. Nó mặt mài ủ rũ, nhỏ bạn thì hí ha hửng. Liếc qua thấy nó thế, nhỏ liền phóng thẳng tới bàn nó.
– Sao thế? – Nhỏ hỏi
– Sao là sao? – Nó hỏi lại
– Thì từ lúc vô lớp tới giờ, Nhi cứ buồn buồn. Có gì hả?
– Không có gì mà Thy ko định về à?
– Mình…
Nhỏ chưa kịp nói hết thì anh ta chen zô (ngừi gì zô zuyên thấy sợ)
– Chào, 2 em đang chuẩn bị về à? – Anh ta hỏi
– Ừm, anh ko về sao?
– Có, mà hồi nãy mấy em nói gì thế? Nói xấu anh à? – Anh ta làm vẻ thám tử
– Đúng đó anh hai, em đag nói thì anh zô \\\”chào 2 em, đag chuẩn bị về à?\\\”. – Nhỏ nhắc lại
– Thế sao? Tại anh ko biết nên….
– Nên sao? – Nhỏ chóng nạnh
– Thôi thôi đi, làm ơn tha cho con. – Nó cắt đứt cuộc cãi lộn hết sức “quan trọng” này
Nghe câu đó xog, anh em nhỏ im lặng ngay tức khắc (nghe lời dữ tar).
– Aishhh…Nhi về đây, cãi lộn bảo trọng nha. – Nói xog, nó liền chạy nhanh ra lớp
Ra tới cổng trường, nó thấy sao giờ trường vẫn còn đông thế, mà tòan hs nữ mới ghê? Té ra là ngắm trai đẹp, nó nhìn ngay cổng rồi cũng thấy nguyên nhân, chính là hắn. Nó chạy lại, hỏi :
Nè, anh tính đứng đây làm pho tượng à?
– Đâu có.
– Chứ đứng đây chi? Kua gái à?
– Kua cái gì mà kua, tôi có em rồi cần gì mà kua nữa.
– Hay nhỉ? Được rồi, đứng đây đi, tôi về.
– Đứng lại…
– Sao nữa?
– Tôi chở về.
– Hả????
– Hả cái gì mà hả, đi thôi, ko là em tự về đó nha. – Hắn hâm dọa nó
– Ơ…ai cho anh…
Nó chưa kịp nói hết câu đã bị hắn lôi lên xe, hành động của hắn làm bao ánh mắt dồn về. Hs nữ ánh mắt viên đạn nhìn nó vì tội đi chung với Hot Boy (kệ ngừi ta đi). Hs nam ánh mắt phẫn nộ nhìn hắn vì tội dám cướp Hot Girls (đâu phải của mấy ngừi đâu, lo chi ko biết). Lúc đó Thy và Lâm cũng đã thấy.
– Anh hai, họ có quen với nhau. – NHỏ nói
– Anh biết.
– Anh tính làm sao? – Nhỏ hỏi
– Cho hắn ko còn thấy đk mặt trời. – Anh ta giờ như là tảng băng, lạnh lùng
– Đừng anh, em sẽ tách rời họ ra, anh hai đừng hại anh ấy. – Nhỏ lo lắng nói
– Được, thế thì anh nghe theo em. Về thôi. – Anh ta đổi nét mặt, quay 180độ, sang tính tình dễ thương.
– Vâng!!!
Trên xe hắn :
“Sao thế?” – Hắn hỏi
“Không zui” – Nó đáp
“Chuyện gì?” – Chán thật đấy, nói gì mà ko đầu ko đuôi.
“Tại anh”
“Tại tôi???” – Trời ơi, ông lôi ngừi ta lên xe hèn gì bả ko zui phải rồi
“Chứ gì nữa, anh dám lôi tui lên xe. Lỡ mà tui bị gì là anh chết tươi đó”
“Được được, ăn kem ko? Tui bao”
” Ăn” – Nó vừa nghe đến chữ kem thôi là đã quay muốn chóng mặt luôn rồi, huống chi…
“Đúng là heo, chỉ biết có ăn” – Hắn nghẹo nó
“Anh dám nói thế à? Tui cho anh chết”
Đùng…Đùng…Đùng…
Rầm…Rầm…Rầm…
Nó ngồi nhéo hắn làm hắn dở khóc dở cười, hắn ko chịu đk nữa đành phải dừng xe lại, đe dọa nó.
– Em mà ko ngồi yên nữa là…. – Hắn cười nửa miệng
– Sao? Đánh tôi à?
– Ko nhưng…
– Nhưng sao? – Nó bắt đầu sợ
– Muốn biết ko? – Hắn gian tà hỏi nó
– Biết gì? – Má ơi, ngốc vừa thôi chớ
Chụt…ý ẹ, hắn hun nóa ùi kìa. Nó mặt đơ như cây cơ, hắn đè nó zô cái ghế làm nó ko đẩy ra đk. Mãi 5 phút sau mới thả nó ra
– Xog rồi, nè nè, em có sao ko?
– Anh, đồ đáng ghét. Anh…chết đi – Nó giận dỗi đánh hắn
– ĐƯỢC RỒI. – Hắn quát nó, nó im luôn, dòng nước mắt lăn trên má nó
– Tôi xin lỗi. – Nó càng ngày khóc lớn hơn, nét mặt nó bây giờ như là núi lửa sắp nổ
– Anh…mở cửa xe ra.
– Không, tôi đưa em về.
– KHÔNG CẦN, MỞ RA. – Giờ thì nó quát, hắn ko ngờ nhìn nó thế mà hét ghê thật
Hắn phải nghe theo nếu ko thì thảm hắn rồi, cái chiu “sư tử gầm” đó ghê thế mà. Nó mở cửa ra, xuống xe rồi chạy đi. Nó chạy mà khóc quá trời (tội nghịp nó ghê).
Về đến nhà, mắt sưng lên làm Mẹ nó lo lắng hỏi :
– Sao thế con? Ai chọc con Mẹ khóc?
– Con ko sao. – Nó lên phòng, đi tắm rồi xuống lầu ăn cơm chung với cả nhà.
Tối đến, phòng nó :
– Cái tên chết bầm, cái tên đáng ghét, cái tên dê xòm, cái tên xấu xa, cái tên biến thái, cái tên lợi dụng, cái tên…tên… – Nó cầm con gấu bông, chữi rủa hắn
– Aishhhh…nụ hôn đầu của mình lại để hắn cướp mất, đúng là xui không sao tả được, tức quá. Mà nghĩ lại hắn cũng dễ thương. Hơ hơ…tỉnh lại đi, tỉnh lại đi Lục Tuyết Nhi, mày nhất nhất định không được thích hắn. Đồ chết bầm – Nó tự đánh mình (ngu dễ sợ), nó rủa hắn đã đời rồi chìm trong giấc ngủ.