Mộ Viên Bách bất ngờ kéo Ninh Hinh đứng dậy, anh nắm lấy tay cô đưa lên rồi bảo:” Ba, mẹ…con biết hai người trước giờ luôn muốn giữ cái hình tượng của mình thật tốt đẹp trước mặt người khác “.
” Nhưng lần này, hy vọng hai người đừng xen vào chuyện của con “.
Mộ Viên Bách tuyên bố nói.
Hôm ba anh đến tìm cô, đã có giúp việc lén báo lại với Mộ Viên Bách. Lục Thiên Tư cũng báo liền sau đó, anh biết Ninh Hinh sẽ không cho mình biết chuyện này.
Vì cô nghĩ mình phải xa anh thật sự.
Mộ Viên Thiệu đen mặt nhìn con trai mình, đứa con này…
Nó là luôn chống đối ông!
Mộ Viên Thần coi như không có chuyện gì, vẫn cứ bình thản ngồi dùng bữa tối của mình.
Đồ ăn ngon như vậy, bỏ thì quá phí đi rồi.
Từ trước đến ai ai cũng biết rõ Mộ Viên Thần được tất cả xem trọng, còn Mộ Viên Bách lại bị xem một kẻ phiền phức, gánh nặng lớn cho gia đình.
Nhưng nào ngờ được chứ, Mộ Viên Bách bất thình lình nắm được Mộ thị, trở thành người đứng đầu Mộ gia.
Mặc dù Mộ Viên Thần là con trai trưởng, luôn sống trong sự kỳ vọng của ba mẹ, sự kỳ vọng hết sức cao cả.
Nhưng anh không quan tâm, chúng thật sự rất nhàm chán. Đó là lí do Mộ Viên Thần mượn cớ đi du học, sau đó liền không muốn trở về nước.
Đi cũng đã mấy năm liền, bà nội tuổi đã cao, đó chính là lí do Mộ Viên Thần quay về đây thôi. Cũng muốn xem em trai mình sống tốt thế nào rồi.
Mộ Viên Bách nói xong liền kéo Ninh Hinh rời đi không nói lời nào với ba mẹ mình.
Việc chính anh về đây là để nói rõ cho bọn họ biết, đừng bao giờ xen vào chuyện riêng tư của anh.
Đặc biệt là có ý nghĩ đưa Ninh Hinh đi.
Thật ra trước khi kết hôn, Mộ Viên Thiệu đã nói với anh chỉ duy trì cuộc hôn nhân này trong sáu tháng, sau đó hãy li hôn.
Lúc đấy anh không có thiện cảm hay tình cảm gì với Ninh Hinh nên chỉ gật đầu.
Giờ thì hay rồi, bị nghiệp quật cmnr!
Ninh Hinh bị anh kéo ra xe, cô vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao anh biết về chuyện ba anh đã đến tìm cô chứ?
Đây là lí do Mộ Viên Bách trở về nhà chính rồi dẫn cô đi cùng đấy sao?
Mộ Viên Bách cài dây an toàn cho Ninh Hinh, anh nhìn cô rồi nói:” Sau này em không cần lo nữa. Cũng không cần phải sợ mình sẽ rời khỏi anh”.
Mộ Viên Bách hôn lên trán cô, anh đã hứa với lòng mình sẽ bảo vệ cô gái ngốc nghếch này về sau mãi mãi mà.
” Anh sẽ bảo vệ em, công chúa nhỏ…”.
…
Mộ Viên Thần ăn xong thì đứng dậy, anh thản nhiên nói:” Con ăn xong rồi, con xin phép “.
Mộ Viên Thần rời khỏi bàn ăn, sau đó tiến ra xe, lái xe rời đi khỏi nhà chính.
Lão phu nhân không còn lời nào để nói nữa.
Năm xưa tất cả đều chỉ biết thiên vị cho Mộ Viên Thần, khiến Mộ Viên Bách trở nên thế này.
Là do tất cả đã phạm sai lầm lớn, còn tạo ra vết thương lớn trong lòng Mộ Viên Bách, khiến thằng nhóc này chẳng muốn ngó ngàng đến người thân mình.
Cũng đúng, là trước kia tất cả không ngó ngàng đến Mộ Viên Bách mà.
…
Mộ Viên Thần lái xe đi dạo quanh một vòng thành phố, sau đó lại dừng xe trước nhà của Mộ Viên Bách.
Anh bước xuống xe, có lẽ cả hai đã về nhà lâu rồi.
Đưa tay nhấn chuông, Mộ Viên Thần thản nhiên đợi người ra mở cửa.
” Đại…đại thiếu gia “.
Nữ giúp việc thấy anh liền bất ngờ, Mộ Viên Thần mỉm cười, đi vào trong.
Mộ Viên Bách là người lạnh lùng ra sao thì Mộ Viên Thần thì lại ấm áp bấy nhiêu.
Tiến vào nhà, Mộ Viên Bách đã ngồi ở sofa đợi sẵn.
Anh cũng đoán được thằng nhóc này sẽ đợi mình mà.
Mộ Viên Thần ngồi xuống, anh mỉm cười nói:” Đây là em trai của anh sao? Anh không ngờ em lại ra mặt bảo vệ em dâu như vậy “.
” Ninh Hinh là người em yêu, dĩ nhiên em phải bảo vệ cô ấy ” Mộ Viên Bách đáp.
Thái độ khác hẳn hoàn toàn khi ở nhà chính luôn.
” Em trai anh cũng biết yêu rồi đấy à?” Mộ Viên Thần quan tâm hỏi.
” Ninh Hinh là người đầu tiên, cũng là người cuối cùng “.
Nói thật, trước kia Mộ Viên Bách không hề nghĩ đến chuyện yêu đương, chỉ riêng Ninh Hinh là khác, khi cô xuất hiện, anh đã bắt đầu suy nghĩ đến chuyện tạo dựng một mối quan hệ tình cảm tốt đẹp và lâu dài.
” Thật sến súa đấy, đây có phải là em trai của tôi không đây?” Mộ Viên Thần hỏi.
” Em cũng đâu sến bằng số tiểu thuyết của anh ” Mộ Viên Bách đáp.
Mộ Viên Thần và anh luôn giữ mối quan hệ anh em tốt đẹp.
Chỉ có ba mẹ anh là thiên vị cho Mộ Viên Thần và chán ghét anh thôi. Chứ anh hai thì chưa từng chán ghét anh, còn hết sức yêu thương em trai mình nữa.
Mộ Viên Thần ra nước ngoài du học, cuối cùng dòng đời xô đẩy sao liền biến thành tiểu thuyết gia nổi tiếng, sách bán cũng rất chạy đấy.
” Em đấy, lại trêu anh rồi ” Mộ Viên Thần nói.
Vì cả hai anh em tình cảm rất tốt, nên chuyện gì đôi bên cả hai đều kể nhau nghe.
” Mà sao anh nổi hứng về nước vậy? Trước đến đây, em thấy anh không muốn về mà ” Mộ Viên Bách hỏi.
” Anh về thăm bà nội, dù sao sức khỏe của bà không tốt, bà tuổi cũng cao rồi “.
” Viên Bách, anh biết em còn giận mọi người lắm. Nhưng bà nội tuổi đã cao, bà cũng biết sai rồi, em nên dành thời gian quan tâm bà đi “.
” Đừng giận bà nữa “.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!