Khải Ngạn nhìn Cố Lạc Y và Tần Ngạn Quân sau đó cầm bàn tay cô đặt vào trong bàn tay của anh. Có thể thấy cậu bé đang rất vui mừng khi có một gia đình hoàn chỉnh như thế. Chính bản thân của Cố Lạc Y cũng cảm nhận được sự hạnh phúc mà từ trước đến nay chưa từng có.
Ước mơ từ năm 18 tuổi của cô cuối cùng cũng có thể thành hiện thực rồi. Một gia đình hoàn chỉnh, một người chồng yêu chiều sủng nịnh cô đến vô pháp vô thiên, một đứa con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện. Cuộc sống như thế còn gì hơn?
– ————————————————–
Thấm thoát đã đến ngày tổ chức hôn lễ của Cố Lạc Y và Tần Ngạn Quân. Tất cả quan khách đến rất sớm để tránh làm Tần Lão Đại mất vui.
Hôn lễ được tổ chức ngay tại bản doanh của Tần gia, tất cả thuộc hạ mặc vest đen và đồng thời chia thành 2 hàng trước cổng lớn chào khách, tạo ra một vẻ đẹp uy nghiêm chưa từng có. Đây cũng chính là hôn lễ lớn nhất trong hắc đạo từ trước đến nay.
Bên trong ngập tràn một màu trắng tinh khiết với chiếc thảm dài màu đỏ làm nổi bật cho lễ đường tại nhà của Tần Ngạn Quân. Một vẽ đẹp sang trọng, quý phái khiến cho tất cả đều phải choáng ngợp với mức độ hoành tráng của hôn lễ này.
Tiếng nhạc du dương êm ái cất lên, Tần Ngạn Quân xuất hiện với một bộ âu phục trên ngực ghim một mặt của con hổ, càng làm tôn lên vẻ đẹp trầm tính và bá khí của người đàn ông này.
Lúc này Cố Lạc Y cũng đi ra trên người cô là một chiếc váy cưới tự thiết kế màu trắng kèm theo đó là những đóa hoa bỉ ngạn nhỏ khắp chân váy, kèm theo đó là cái ghim con hổ như của Tần Ngạn Quân, đây được xem là vậy tương chưng cho thân phận cao quý nhất ở Tần Gia. Chiếc váy không quá cầu kì nhưng lại tôn lên làn da trắng hồng mịn màng, dáng người thanh mãnh, kèm theo đó là một nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Nhìn thấy Cố Lạc Y đi đên Tần Ngạn Quân liền bước đến nắm lấy tay cô rồi cả 2 cùng nhau bước lên bục phát biểu trước bao nhiêu ánh mắt hâm mộ, ghen tị của quan khách. Tuy vậy tất cả đều phải gật đầu và tán thưởng rằng hai người họ quả thật rất đẹp đôi, trời sinh một cặp. Trai anh hùng gái thuyền quyên, Phỉ nguyền bói phượng, uyên ương cưỡi rồng.
Trên bục sứ tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Tần Ngạn Quân và Cố Lạc Y. Hai người mỉm cười hạnh phúc nhìn nhau chờ đợi cha sứ đọc lười tuyên thề.
“Tần Lão Đại, ngài có đồng ý lấy cô Cố Lạc Y làm vợ và suốt đời này yêu thương, cưng chiều sủng ái một mình cô ấy, để cô ấy chăm sóc cậu từ nay đến suốt đời này hay không?”. Cha sứ nhìn vào Tần Ngạn Quân hỏi, do thân phận của Tần Ngạn Quân nên ông hoàn toàn không dám gọi cả họ lẫn tên của Anh mà chỉ dám gọi với 3 từ Tần Lão Đại.
“Tôi đồng ý “. Tần Ngạn Quân cất giọng trầm khàn nói, tất cả khách khứa phía dưới nay lúc này cũng im lặng đến mức có thể nghe tiếng của cây kim rơi xuống sàn.
“Cố Lạc Y, con có đồng ý lấy Tần Lão Đại làm chồng, để ngài ấy bảo vệ, chăm sóc yêu thương con hay không? “. Cha sứ nhìn sang Cô cất giọng hỏi, khi đọc xong 2 lời tuyên thề này ông chỉ biết lắc đầu bởi lẽ đây có lẽ là hôn lễ bá đạo nhất mà ông từng tham gia, cô dâu và chú rể đều bắt ông phải đọc theo yêu cầu của họ.
“Con đồng ý”. Cô cười ngọt ngào nhìn Tần Ngạn Quân, trong ánh mắt ngập tràn sự hạnh phúc tột đỉnh.
Một người hầu đi lên đưa ra một khay có 2 hộp nhẫn, cô cầm lấy một chiếc rồi đeo vào ngón áp út của anh và Tần Ngạn Quân cũng nhanh chóng đeo nhẫn vào ngón áp út của Cố Lạc Y sau đó anh ngang nhiên kéo cô vào lòng và trao cho cô một nụ hôn thâm tình. Nụ hôn này như chứng minh tình cảm sâu đậm mà anh dành cho cô. Lúc này phía dưới tất cả mọi người đều vỗ tay cổ vũ khiến không khí có phần ngại ngùng.
Mãi đến tối hôn lễ mới xong cô cả người mệt mỏi nằm dài trên giường nhìn Tần Ngạn Quân. Anh chỉ nhếch môi cười nhẹ sau đó đi lại kéo cô ôm vào lòng.
“Em mệt lắm rồi sao?”. Tần Ngạn Quân ma mị nói nhỏ vào tai cô tiếp theo là thổi nhẹ vào tai cô khiến cô bất giác rụt cổ lại.
“Không sao nhưng hôm nay em thấy rất là hạnh phúc, em mong rằng chúng ta có thể như thế này đời đời kiếp kiếp”. Cô nhìn ra cửa sổ cất giọng dịu dàng nói với anh.
“Chúng ta sẽ mãi bên nhau, đời đời kiếp kiếp mãi không chia lìa”. Nói rồi anh đỡ cô nằm xuống cả hai cùng chìm một đêm xuân mộng.
Tình cảm của họ là chứng minh cho thấy dù là ở trong hắc đạo đầy những mưu mô toan tính, những con người vô tâm thì vẫn còn có những người luôn tràn đầy tình cảm. Không thể trách họ vô tâm với mình mà chỉ trách mình không phải là người khiến họ trở nên dịu dàng chu đáo. Như cách của một ông trùm hắc đạo nổi tiếng lạnh lùng yêu thương một cô gái bé nhỏ yếu đuối.
– —–Hoàn—–