Anh ngớ người vốn định đẩy ra nhưng mùi tinh dầu hoa bỉ ngạn quen thuộc xộc vào mũi khiến anh bất giấc vòng tay ôm chặt thân hình nhỏ nhắn đang run rẩy.
-” Sao lại đến đây giờ này?”. Anh ôn nhu hỏi cô.
-” Em sợ”. Cô nói rồi úp mặt vào ngực anh.Anh không nói gì chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
-” Sao không gọi anh về mà lại đến đây?”. Anh khàn giọng nói.
-” Trong….trong biệt thự….có…có cái gì đó em sợ lắm Tiểu Ngạn”. Cô run rẩy nói lời nói cũng không thể thành câu cứ lắp bắp.
Anh nhíu mày cánh tay càng siết chặt cô hơn. Cuối cùng là có chuyện gì mà lại khiến cô sợ hãy đến như vậy?
Chẳng lẽ có người đang ngầm muốn giết cô? Nhưng vốn dĩ cô không hề quen biết ai ở đây làm sao có thù oán gì với ai?
-” Y Y đừng sợ, em sang phòng bên cạnh ngủ đi. Anh cùng mọi người bàn xong công việc anh liền vào với em”. Anh nói rồi nhìn cô. Cô gật đầu rồi cũng làm theo.
Cô đi vào căn phòng của anh cô nằm xuống chiếc giường rất nhanh chìm vào giấc ngủ. Bên ngoài anh cùng đám người Tuấn Thành vẫn cứ bàn công việc cho đến khi 3 giờ sáng.
-” Aaaaa”. Tiếng la thất thanh của cô làm mọi người giật mình. Anh cùng mọi người chạy vào phòng xem thế nào chỉ thấy cô ngồi cuộn chân lại hai tay ôm đầu.
-” Y Y em sao vậy?”. Anh ôm chặt cô vào lòng khẽ hỏi.
-” Tiểu Ngạn hướng biệt thự”. Cô vừa nói vừa chỉ tay về cửa sổ.
Anh nhíu mày rồi đi ra cửa sổ nhìn xem cô chỉ gì bất chợt anh nhíu mày. Hướng cô chỉ chẳng phải là Tần Gia sao? Nhưng cái cô nhìn thấy là gì?
-” Có chuyện gì sao?”. Anh nhìn quanh một lượt rồi quay lại hỏi cô.
Hạ Khải Phong nhíu mày nhìn biểu cảm sợ sệt của cô không giống như giả vờ. Anh ta liền đi đến đứng cạnh anh để xem sao.
-” Quân cậu nhìn kỉ trên sân thượng kìa”. Hạ Khải Phong tay chỉ về sân thượng anh bất giác nhíu mày sao đó liền lấy ống nhòm từ tay Hạ Khải Phong nhìn xem.
Bật chợt anh quay sang nhìn cô lúc này đang ngồi trên giường toàn thân run rẩy. Anh tiến lại ôm chặt cô vào lòng. Vốn dĩ anh và Hạ Khải Phong phải dùng ống nhòm mới thấy rõ thứ đó nhưng cớ sao cô lại có thể thấy rõ mà không cần dùng thứ gì hổ trợ?.
-” Tuấn Thành chú điều tra xem có chuyện gì? Ai đã giả ma giả quỷ”. Anh gằn giọng nói kèm theo là ánh mắt lạnh lùng.
Tuấn Thành vâng dạ rồi cùng mọi người rời khỏi phòng chỉ để cho anh và cô ở lại.
-” Nằm ngủ thêm chút nữa đi”. Anh ôm cô rồi nằm xuống giường.
Cô gối đầu lên tay anh ôm chặt anh rồi từ từ nhắm mắt ngủ. Thấy vậy anh cũng ôm chặt cô hơn cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
– ——————————————————–
Anh và cô thức dậy là gần trưa hôm sau.
-” Ưm”. Cô khẽ động mình thức giấc. Anh đang ngủ cảm nhận người trong lòng mình đang động đậy liền mở mắt nhìn cô.
-” Thức rồi hả?”. Anh dịu dàng hỏi ánh mắt ma mị nhìn cô.
Cô khẽ gật đầu rồi ngồi dậy. Cả hai cùng nhau vệ sinh cá nhân. Sau đó anh cho người mang đồ cho cô lên phòng cả hai thay đồ rồi anh đưa cô đi ăn. Sau đó anh đưa cô trở về biệt thự.
– ——————————————————–
Khi đưa cô về anh không đến công ty nên chỉ làm việc trên thư phòng của anh.
Anh mãi làm việc đến tối mới chợt nghỉ đến cô nên đành đi xuống xem cô ăn gì chưa. Bất chợt vào phòng thấy cô ngủ ngon lành nên anh đành đi ra xuống nhà lấy nước uống.
– ” Thiếu gia”. Bác Lưu quản gia thấy anh liền gọi.
-” Lạc Y đã ăn gì chưa?”. Anh quay sang hỏi Bác Lưu.
– ” Dạ Lạc Y tiểu thư nói thấy không được khỏe nên chỉ muốn ngủ. Tôi đang nấu chút cháo cho cô ấy ăn”. Bác Lưu nhìn anh nói.
Anh gật đầu hài lòng với sự chu đáo này của Bác Lưu. Sau đó anh vừa nhìn vào bếp thấy có một cô gái đang nấu cháo anh bất giác nhìn sang Bác Lưu.
– ” Cô ấy là giúp việc mới thưa thiếu gia”. Bác Lưu thấy anh nhìn mình liền nói.
Anh gật đầu là do cô đã xin anh tìm thêm giúp việc nữ vào đây. Nên anh đã giao việc này lại cho Bác Lưu.
-” Kêu cô ta nấu xong thì mang lên phòng cho Y Y”. Anh nói rồi liền nhanh chân đi lên thư phòng.
Một lúc sau khi cô gái kia nấu cháo xong liền mang lên phòng cho cô. Đặt khay cháo lên bàn rồi quay sang nhìn cửa sổ.
– ” Aaaaaa”.