Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 2480: Ngoại truyện: Nhiếp Vô Danh (14)



Biên soạn: Đức Uy –

– —

Rất nhanh, mấy người tìm tới một nhà hàng món Âu giá cả bình dân.

Sau khi ngồi xuống, nhân viên phục vụ đưa mấy tờ thực đơn cho đám người Nhiếp Vô Danh.

“Đội trưởng, tôi ăn thịt bò bít tết… gan ngỗng kiểu Pháp, súp đặc, và cả salad trộn.” Thần Hư Đạo Nhân gọi món.

“Tôi cũng giống vậy.” Nhất Chi Hoa nói.

“Ăn thịt bò bít tết gì cơ, ăn gan ngỗng gì cơ, không tốt cho sức khỏe có biết không? Người tập võ chúng ta, lưỡi đao liếm máu, nhất định phải ăn uống thanh đạm một chút! Lỡ như lúc đang giao thủ với kẻ địch, bị đau bụng, thì biết làm sao bây giờ?” Nhiếp Vô Danh hơi nhíu mày, chợt nhìn về phía nhân viên phục vụ: “Vậy đi, cậu cho bọn họ một dĩa cơm chiên trứng, một dĩa dưa muối.”

Nhất Chi Hoa: “…”

Thần Hư Đạo Nhân: “…”

Lăng Miểu: “…”

Thần sắc nhân viên phục vụ có chút nhăn nhó: “Tiên sinh, chỗ chúng tôi là nhà hàng món Âu, không có cơm chiên trứng và dưa muối. Thịt bò bít tết ở nhà hàng chúng tôi rất không tồi, hay là ngài thử xem?”

“Vậy cậu cho bọn họ hai phần salad trộn!” Nhiếp Vô Danh nói.

“Tiên sinh, ngài xác định chỉ gọi hai phần salad trộn sao?” Nhân viên phục vụ nhìn Thần Hư Đạo Nhân và Nhất Chi Hoa một cái, chợt hướng về Nhiếp Vô Danh hỏi.

“Đúng vậy.” Nhiếp Vô Danh trả lời.

“Được, vậy ngài và quý cô này muốn gọi món gì đây?” Nhân viên phục vụ tiếp tục hỏi.

“Cho vị mỹ nhân này một phần thịt bò bít tết, gan ngỗng kiểu Pháp, salad trộn, súp đặc, và đồ ngọt tráng miệng. Cho tôi một phần thịt bò bít tết.” Nhiếp Vô Danh nói.

Thần Hư Đạo Nhân: “…”

Nhất Chi Hoa: “…”

Vừa mới nói không tốt cho sức khỏe đấy? Vừa mới nói ăn xong sợ đau bụng đấy?

“Vậy… về đồ uống, mấy vị có muốn uống rượu không?” Phục vụ viên hỏi.

“Đội trưởng, chúng ta đã nhiều năm không gặp như vậy, không nói nhiều, nhất định là phải uống rượu nha!” Thần Hư Đạo Nhân vội vã nói.

“Ừm, cậu nói có đạo lý! Như vậy đi, chúng tôi gọi loại rượu ngon nhất, sang nhất, đắt tiền nhất.” Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái.

“Tiên sinh, chỗ chúng tôi loại rượu đắt tiền có không ít, không biết anh muốn uống loại rượu nào?” Nhân viên phục vụ cười nói.

“Cho chúng tôi hai bình rượu Mao Đài, lấy loại ngon nhất, chọn loại đắt tiền nhất!” Nhiếp Vô Danh vung tay lên.

Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, khóe miệng nhân viên phục vụ hơi co rúm lại: “Thật có lỗi tiên sinh, nơi này của chúng tôi không có Mao Đài.”

“Không có Mao Đài?” Nhiếp Vô Danh thở dài: “Cái này các người cũng không có, cái kia cũng không có, có tiền mà không tiêu được, còn làm ăn gì nữa!”

“Hết sức xin lỗi, tiên sinh, nhưng chỗ chúng tôi là nhà hàng Âu… Rượu vang có được không?” Phục vụ viên hỏi.

“Chờ chút.” Nhiếp Vô Danh cầm lấy menu, lật tới trang rượu, sau khi nhìn một lát, nói: “Được rồi được rồi, rượu vang thì rượu vang! Cho tôi một bình Louis XIII sản xuất năm 1874.”

Trên mặt của nhân viên phục vụ nặn ra một nụ cười miễn cưỡng: “Tiên sinh, không có.”

“Vậy thì lấy một chai vang đỏ Chateau Lafite cổ kiền năm 1787.” Nhiếp Vô Danh nói.

Nụ cười trên mặt nhân viên phục vụ tản đi: “Tiên sinh, loại rượu ngài gọi này, sợ rằng còn đắt hơn cả nhà hàng chúng tôi, chúng tôi thật sự không lấy ra được.”

“Không có gì cả! Làm ăn kiểu gì vậy!” Nhiếp Vô Danh sắc mặt không vui: “Cho 4 ly nước lọc!”

“Tiên sinh, thật sự xin lỗi.” Nhân viên phục vụ thở dài nói.

“Xin lỗi liền coi như xong à? Như vậy đi, các người tặng miễn phí 2 suất ăn đi, coi như lời xin lỗi.” Nhiếp Vô Danh nói.

“Đội trưởng, hay là để tôi mời…” Thần Hư Đạo Nhân mặt đầy mộng bức nhìn về phía Nhiếp Vô Danh.

“Đùa gì thế! Tôi đã nói tôi mời, đương nhiên, nếu như cậu thực sự muốn mời, thì cậu cứ trả tiền cũng được.” Nhiếp Vô Danh nhìn về phía nhân viên phục vụ: “Cho vài bình rượu ngon nhất của quán, sau đó lấy cho riêng tôi thêm một phần thịt bò bít tết, một phần gan ngỗng, súp đặc, món tráng miệng. Cậu ta mời!”

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.