Nhược Giai mặc trên mình chiếc váy cưới trắng, chiếc váy thiết kế theo kiểu bó sát đuôi cá, hàng trăm viên đá quý li ti được đính trên váy cô lấp lánh đến choáng ngợp.
Ba vòng chuẩn xác của cô được chiếc váy ôm lấy tạo nên từng đường cong gợi cảm.
Nhược Giai cô hôm nay chính là ngày lên ngôi hoàng hậu.
Nhan sắc của cô tuy không phải thuộc vẻ đẹp sắc sảo, hay động lòng người như người khác. Nhưng cũng không hề thua những cô gái khác, cô có nét đẹp dịu dàng, thanh thoát của một thiếu nữ.
Thật ra, tất cả mọi chuyện đã trải qua khiến cô biết được ông trời trước nay lúc rất công bằng với cô.
Lúc nhỏ đã không có được tình thương trọn vẹn như bao người khác, cũng không có gia đình hoàn hảo như bạn bè của mình.
Nhưng hiện tại những điều đó cô đều đã có được từ Sở Dịch.
Là Sở Dịch đã yêu thương cô, cho cô được mái ấm gia đình mà cô hằng mong ước.
Không những là chiếc váy cưới đắc tiền mà trên đầu cô còn đội vương miện đắc giá, được cho là tuyệt phẩm. Bởi vì chiếc vương miện của cô đang đội trên đầu được chế tác thủ công vô cùng tinh xảo. Tất cả các công đoạn từ thiết kế, gia công đến chế tác đều được thực hiện tỉ mỉ bởi các nhà kim hoàn nổi tiếng.
Vương miện gồm 1314 viên kim cương trắng và ba viên kim cương màu vàng hoàng yến.
1314 đại diện cho một đời một kiếp.
Trong đó, nổi bật nhất là một viên kim cương hoàng yến vàng 92,0 carat ở chính giữa.
920 đại diện cho ý nghĩa chỉ yêu em.
Trong khi viên kim cương trung tâm biểu thị quyền lực, hai viên kim cương nhỏ hơn tạo ra cảm giác hài hòa.
Không những vậy, số lượng mỹ phẩm quý giá trên mặt cô cũng lên đến gần cả trăm vạn.
Sở Dịch còn chọn chuyên gia trang điểm hàng đầu ở nước ngoài đến để giúp cô thành người đẹp nhất.
Trên người cô bây giờ nhìn đâu cũng thấy tiền khiến cho người người nhìn vào đều ngưỡng mộ.
Đây có phải là cảm giác gả vào hào môn mà mọi người hay nói hay không.
Đứng ngoài cánh cửa lớn, cô sánh vai với cha mình – Thẩm Kỵ.
– chuẩn bị tốt chưa con gái ?
Ông đưa tay lên chống hông, đôi mắt nhìn cô yêu thương.
Nhược Giai cố hít một hơi thật sâu, mỉm cười tự tin đưa tay khoác vào tay ông.
Cô đúng là không phải lần đầu bước vào lễ đường. Nhưng cảm giác của lần đầu khác rất nhiều so với lần này.
Lần đầu là cô buộc phải làm vì đã thiếu nợ, còn là thay thế cho chị gái mình gả vào.
Còn lần này là cô tình nguyện, người đàn ông chờ bên trong cánh cửa đó cũng là người cô yêu thương.
” cạch “
Cánh cửa lớn mở ra với hàng vàn âm thanh vỗ tay.
Hai bên lễ đường khách mời đã đông đủ.
Xung quanh con đường đó là hàng trăm bông hoa hồng nở đỏ rực rỡ.
Trên lễ đường, cô nhìn thấy anh với bộ vest trắng của chú rể. Mái tóc đen của anh được vuốt keo tỉ mỉ, trên tay cầm bó hoa hồng có ruy băng màu trắng.
Ánh mắt dịu dàng của anh đang hướng về phía cô.
Anh nhìn cô đến say đắm.
– mời cô dâu tiến vào lễ đường.
Âm nhạc trịnh trọng vang lên, cha cô cất bước từ từ cùng cô đi sâu vào con đường trải đầy hoa hồng đang được phun khói dày đặc dưới chân. Ánh đèn chiếu về phía cô, cô đi đến đâu nó đều đi đến đó.
Đến khi khoảng cách gần hơn, cô nhìn thấy họ nhà trai, nhà gái hai bên khán đài .
Trần Mỹ Lệ ngồi bên dưới nở nụ cười nhìn cô.
Bà ấy thật sự chịu chấp nhận cô rồi, nếu không cũng sẽ không đến hôn lễ này.
Thẩm Kỵ buông tay cô, trao cô lại cho Sở Dịch.
– cậu nhất định phải đối tốt với con bé.
Sở Dịch gật đầu.
Sau đó nắm lấy tay cô.
Cả hai người bắt đầu trao nhẫn cho nhau.
Tiếng vỗ tay bên dưới lần nữa vang lên.
– mời cô dâu và chú rể trao nhau nụ hôn.
Sở Dịch cúi đầu hôn lên môi cô một nụ hôn mãnh liệt.
Cứ như cả không gian chỉ còn lại hai người mà thôi.
– mời cô dâu ra phía bên ngoài, tung hoa !
Đây là tiết mục vui nhất của những người độc thân.
Ai còn kết hôn thì chỉ cần nhận được hoa cưới của cô dâu thì sẽ có tin vui.
” 1 2 3 ” Nhược Giai hô to, sau đó liền tung bó hoa đang cầm trên tay.
– wow, chúc mừng anh Đằng.
Nhược Giai quay lại thì nhìn thấy người đón được bó hoa là Âu Dương Đằng.
Đó chỉ là cô thấy nhưng thật ra đã được tính kế cả rồi.
Bó hoa ban đầu là rơi vào tay của Kỉ Vi Vi nhưng sau đó lại truyền đến tay của Ly Na và cuối cùng là truyền đến tay của Âu Dương Đằng.
Kỉ Vi Vi và Ly Na cũng rất vất vả mới có thể mang hoa cưới truyền được đến tay Âu Dương Đằng trước cả mấy chục người đang tranh giành.
– anh hai, chúc mừng anh !
Ly Na nở nụ cười nhìn Âu Dương Đằng, sau đó lại quay sang nhìn Triệu Tâm.
– chị dâu, chị nhanh chóng gả vào Âu Dương đi.
Ly Na bước đến chỗ của Triệu Tâm, đứng bên cạnh ôm lấy tay Triệu Tâm.
– anh hai của em đã độc thân lâu rồi. Cần được người yêu thương !
Nghe câu nói của Ly Na mọi người đều bật cười lớn.
Hai nhân vật chính thì đỏ cả mặt.
Thiết Âm cũng bước đến góp vui.
– vợ yêu, chúng ta vẫn còn nợ mọi người một hôn lễ đấy. Em nói đúng không ?
Thiết Âm ôm lấy tay của Kỉ Vi Vi nũng nịu.
Mọi người hết trận cười này đến trận cười khác.
Nhân vật chính không làm trò mà toàn là nhân vật phụ làm trò tô điểm không.
– ai…ai nói gả cho anh đâu ? Vô lại !
– gả hay không, không phải do em quyết định nữa rồi.
Thiết Âm vừa dứt lời liền dùng chiêu cũ vác cả người của Kỉ Vi Vi lên trước đàm đông.
– lão Sở, chị dâu, chúng tôi e rằng không thể ở lại chung vui với hai người rồi. Chúng tôi phải về tạo em bé mới được !
Thế là sau đó, mọi người chỉ còn thấy bóng lưng của Thiết Âm vác Kỉ Vi Vi rời khỏi.
Sở Dịch và Nhược Giai cuối cùng cũng hạnh phúc không bị bất kỳ ai phá hoại cuộc sống của họ.
Nhược Lệ thì rơi vào cảnh lao tù, biến thành kẻ điên.
END