Trời về đêm càng lạnh hơn bình thường . Chẳng trách sao nhiều người không quen lại thường hay bị bệnh . Đầu nó cứ đau âm ĩ , những cơn đau luôn buốt giá . Chút cố gắng nữa thôi là nó có thể nhìn thấy rồi . Nhìn thấy được người lạ mặt .
Người đó cao lớn . Ngũ quan đều phát ra hào quan sáng chói . Tấm lưng lớn vững chải , nhưng người đó lại đứng quay mặt nhìn ra biển . Cứ mỗi lần nó chạm tay vào thì sóng biển lại nhiều . Biển gần như gào thét dữ dội . Nước khắp nơi , nhấn chìm hết mọi thứ . Nhưng người lạ ấy vẫn đứng đó , đứng cách xa nó một đường dài . Không sao với tới .
.
.
.
Choàng tỉnh giấc , trời cũng đã sáng …..
Ngồi trên bậu cửa sổ , nó đưa mắt nhìn khắp nơi qua lớp kính mỏng . Tay day day hai thái dương cho bớt mỏi . Người làm đã đem quần áo , giày vào phòng cho nó .
Ngày hôm nay sẽ là ngày mệt mỏi , thay đồ xong . Tất cả đều đã chuẩn bị .
Hai vừa về đến đã nhận ngay điện thoại của nó .
Ngôi biệt thự lớn của dì hiện ra ngay trong tầm mắt nó và anh , mọi người có mặt hôm nay đều được mời đến , họ với những tư cách khác nhau . Nhưng đều có chung mục đích . Một mục đính là đánh ngã Nam tước Chirst . Nhưng họ lại quên rằng , còn có nó ở đây thì không làm được điều đó cả . Vì nó đã hứa với người đó , bảo vệ gia đình của họ .
.
.
.
.
Đồng hồ điểm con số 9 giờ . Tuy nhiên nhân vật chính vẫn chưa xuất hiện . Mọi người đều được tránh đi chỗ khác , ở đó chỉ còn nó , hai , Vũ , peter và Minh mà thôi . Tất cả vừa ngồi chờ vừa uống trà .
Cánh cửa ngoài bật mở , Sally bước vào , gương mặt cô ta có chút nhợt nhạt . Là do sợ quá nên thế sao . Hay là diễn cảnh này cho người thân xem đây .
Mọi người một phút ngỡ ngàng sao đó ai lại về việc ấy . Nó cũng ngưng việc uống trà lại , tư thế ung dung lúc nãy , thay đổi thành vẽ mặt lạnh tiền .
Chất giọng vừa đặc , sắc của nó , trộn lẫn cùng thanh âm cao vút lúc như thật lúc như không khiến cho người khác nghe mà lạnh cả sống lưng .
– Sally trễ 5 phút .
Cả sống lưng Sally chạy dọc một luồn điện mạnh , bàn tay của cô lạnh còn hơn nước đá . Dù thời tiết ở đây đang ấm áp nhưng sao cô vẫn thấy lạnh , lạnh như đang ở Bắc cự vậy . Nó khẽ chớp mi nhìn các anh , mọi người ai cũng nhịn cười nhìn người mang tên Sally đang run sợ trước nó . Quả thật , nếu tình ra người dùng quyền thế nhưng chẳng lấn áp là bao , với người chỉ dùng lời nói nhỏ nhưng tình sát thương cực lớn thì quả là khâm phục .
Cả người Sally như mềm nhũng ra khi thấy Peter ngồi nói chuyện cùng các anh của nó . Trong đầu luôn xuất hiện người dấu hỏi to đùng . Nó chẳng buồn nhìn , miệng uống chút nước do anh đưa . Tay bâng quơ vài loạn tóc trước mặt vừa uốn cong đôi chút . Cả người cô như lơ lửng tận trên mây cho đến khi nó lên tiếng , hồn cô ta gần như mới hợp về xác .
– Cô không muốn giải thích gì sao ?
Như lấy lại được chút sinh khí , Sally cao giọng nói , dáng vẻ sợ sệt cũng biến mất .
– Tôi không làm gì sai sao phải giải thích .
– Cô chắc chứ ?
Môi Nó cong lên nụ cười cười nữa miệng đầy ma mị , thấp thoáng trong chiếc đầu đầy chất xám , vài ý nghĩ mới lại hiện ra . Kế hoạch vẫn như cũ chỉ thay đổi chút ích thôi . Nó muốn chơi trò mèo vờn chuột với cô gái này một tí . Mọi người chẳng ai hiểu gì , họ chỉ biết nó có kế hoạch riêng và họ là con mồi cùng với người lạ chưa xuất hiện . Thấp giọng nói , tay nó với lấy con chuột máy tính .
Màn hình lớn dần hiện ra , hình ảnh một cô cô gái có gương mặt hệt cô ta đăng nhìn ngắm mặt trời .
– Cô không quên người này chứ Sunly .
Người tên Sunly chỉ biết lắp bắp không nói nổi một câu thành lời – Sao……s..ao .. sao
– Đừng nói nữa – Nó cất ngang lời cô ta . Ngừng lại giây lát mới nói tiếp – Bất ngờ sao , cô nghĩ qua mặt tôi được à .
– Làm sao có thể chứ – lấy lại bình tỉnh cô ta mới nói
– Sao lại không ? , Cô có thể dùng mặt nạ của tôi để cưới người mà cô yêu thì sao tôi lại không thễ phanh phui chuyện của cô .
– Là chuyện gì vậy ? – Mọi người đều đồng thanh nhìn nó và cô gái tên Sunly
– Chuyện đáp cưới . Cô ta muốn lấy gương mặt của em đám cưới với bạn của cậu đấy Peter .
– Là vỹ sao ?
– Phải .
– em gặp rồi .
– Rồi ! Là bạn của Trúc .
– Chuyện gì đây .
– Để cô ta tự nói đi .
– Nói sao . Được tôi nói , Tất cả là tại cô , tại cô mà Vỹ không eyu6 tôi . Tình yêu tôi dành cho anh ấy quá lớn còn cô một chút tình cảm nhỏ nhoi đã chiếm được anh ấy . Được anh ấy yêu thương , được nhớ nhung ……
– Đủ rồi , cô đang nhảm gì vậy ! . Thứ tôi muốn nghe là nguyện nhân cái chết của Sally .
Tất cả như lặng đi , ai cũng chìm vào khoảng suy tư riêng , là nó sao lại biết nhiều đến thế . Peter giờ đây như rơi vào trạng thái mất cân bằng . Tin cậu vừa nghe là gì . Người con gái cậu yêu và yêu cậu đã chết sao . Đã chết rồi sao . Vậy lời hứa là gì .
Tại sao khi hứa họ luôn nghĩ rằng mình sẽ làm …
Đến khi biến mất họ vẫn muốn mình giữ lời ….
Nhưng họ cũng vô tình giẫm đạp lên lời hứa đó ….
– Cô ta chết rồi sao, đáng đời con khốn đó .
Lời Sunly vừa dứt , thì mặt cô ta cũng hẳn rõ năm ngón tay . Khóe môi còn rớm chút máu đỏ . Thứ khiến người khác thích thú .
– Đừng có điên nữa . Tôi hỏi nguyên nhân , không phải để cô đứng đây nhảm đâu .
– Muốn biết , thì xuống dưới hòi cô ta đi .
” Chát
” Âm thanh nghe đến chói tay , lần này người ra tay là nó , Ai cũng bất ngờ , nó chưa bao giờ làm thế với người mình ghét . hì cần sai thuộc hạ làm tất . Vậy mà giờ lại chình tay làm . Đúng là thay đổi mà .
– Cô muốn chết cũng được , nhưng trước khi chết trả lời câu hỏi của tôi .
– Được thôi , trước cũng chết sao cũng chết thì tốn ít muốn bọt với thứ như mấy người cũng chẳng sao cả . Chẳng mất gì . Chỉ có điều là . Tôi tiếc vì không giết được cô đó Joe à .
– Tùy cô thôi .
– Làm sao cô tiếp cận được Sally .
– Người thông minh một thời của ta đâu rồi . Có vậy cũng hỏi sao . – Cô ta nở nụ cười nửa miệng nhìn . Nó chẳng nói chẳng rằng , cầm nguyên cốc nước tạt thẳng vào người cô ta – Đừng có làm tao điên , nên nhớ mạng cô nằm trong tay tôi .
– Ồ tôi quên mất , là chị em song sing thì tiếp cận dễ thôi .
Nó nghe xong liền lẫm nhẫm gì đó chỉ đủ mình nó nghe . Cốc nước đặt lại vị trí ban đầu . Nó ngồi lại ghế , hỏi
– Chị em mà cô nỡ giết em mình sao ?
– Con khốn đó nó đáng chết . Không chỉ một lần mà là một trăm lần . Vì cô ta mà tôi bị vứt bỏ . Nếu như ngày hôm đó tôi không bị đem làm vật thế thân thì giờ đây người mang danh phận quận chúa là tôi , là tôi đó các người nghe rõ không ?
– Vật thế thân .
– Phải . Vật thế thân . Ngày đó là ngày mưa , mưa lớn lắm . Tôi nhớ không làm là ngày 23 tháng 4 năm 19xx . Khi đó tôi và Sally được vài tuổi , tuy hai chị em có khuôn mặt như đúc nhưng mẹ và ba luôn dành sự yêu thương cho nó , tới năm tôi được 7 tuổi thì bị đem đi làm vật thay thế cứu lấy mạng sống của em khi nó bị đám bắt cóc bắt giữ . Họ mang tôi đổi lấy em nhưng chẳng hề cứu lấy tôi . Bọn bắt cov1 khi nhận lấy tiền thì liền trốn đi , giữa đường thì vứt bỏ tôi . Mai , mắn có người cứu mới sống xót đến hôm nay . Những gì tôi làm là trả lại cho gia đình họ , cho những người đã ruồng bỏ tôi mà thôi thì có gì là sai chứ .
– Cô không sai chẳng lẽ những người ở đây sai .
– Cô đừng có nói nhiều nữa , những gì muốn biết đã biết giờ thì giết đi .
– Tôi không giết cô
– Không giết tôi thì tôi sẽ giết cô . cô không sợ sao ..
———————
-Mọi chuyện qua rồi , người mà cậu muốn gặp và cậu yêu đang ở phía sau đồi . Nhanh chân nếu không sẽ mất .
– Mọi chuyện ở đây đã có tôi rồi . Đi đi . Sally chờ cậu đấy .