Chương 1129
Lúc này, Lục Hi gật đầu, nhìn sang Vân Vệ Hoành nói: “Anh có đồng ý không, nếu đồng ý, anh sẽ là đệ tử chính thức đầu tiên của tôi”.
Trước đó, tuy Lục Hi cũng truyền thụ tuyệt học cho không ít người, nhưng không nhận đồ đệ chính thức, bởi vì những người bên cạnh anh không phải bạn bè thì có quan hệ cấp dưới, không có đệ tử ý nghĩa thực sự, thêm nữa, tư chất của những người này cũng rất bình thường, Lục Hi không có hứng nhận đồ đệ.
Nhưng Vân Vệ Hoành thì khác, anh ta có huyết mạch thượng cổ, đặt ở tu chân giới, cũng là đệ tử mà các đại môn phái đánh nhau vỡ đầu cũng phải tranh cướp, thành tựu tương lai vô hạn, Lục Hi cũng động lòng.
“Sư phụ ở trên cao, xin nhận của đồ nhi một lạy”.
Vân Vệ Hoành không nói nhiều, quỳ xuống đất, dập đầu ba cái, phập phập vang lên, Jenny ở một bên thấy vậy cũng vội vàng quỳ xuống, nhưng bụng của cô ta đã rất to, không thể dập đầu.
Nhìn Jenny cứ cố gắng muốn dập đầu, Lục Hi xua tay, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng đỡ cô ta dậy.
“Cô đang mang thai, không cần đa lễ”.
Lúc này Jenny mới đứng sang một bên.
Sau đó, Lục Hi nhìn Vân Vệ Hoành quỳ dưới đất, chậm rãi nói.
“Đã như vậy thì anh chính là đại đệ tử của tôi, có vài lời tôi phải nói trước, người tu hành có quy tắc của người tu hành, sau này tôi sẽ từ từ nói với anh, nhưng nếu anh vi phạm quy tắc của tôi, tôi chắc chắn sẽ trừng phạt nghiêm khắc, lấy tính mạng của anh cũng chỉ trong một suy nghĩ, anh phải suy nghĩ cho kỹ”.
“Đệ tử tuyệt đối sẽ không vi phạm bất kỳ giới luật nào của sư tôn, nếu phạm sai lầm, tùy sư tôn xử phạt, tuyệt đối không oán trách”, Vân Vệ Hoành nói chắc như đinh đóng cột.
Anh ta cũng tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Lục Hi, lại thêm những điều Vân Khả Thiên nói với anh ta, anh ta đã sùng bái Lục Hi từ lâu, bây giờ có cơ hội tốt như vậy, cho mình bước vào con đường tu hành, theo bên cạnh Lục Hi, làm sao anh ta không trân trọng chứ, cho dù Lục Hi lập ra một vạn quy tắc, anh ta cũng nhất định sẽ tuân thủ nghiêm ngặt, quyết không vi phạm nửa điều.
Lúc này, Lục Hi gật đầu nói: “Tốt, anh ghi nhớ những gì hôm nay anh nói là được, bây giờ anh đi chuẩn bị quần áo đồ dùng, đưa theo Jenny đi theo tôi đến Thiên Nhân Cư, Jenny cũng sắp sinh rồi, môi trường ở chỗ tôi tốt hơn, cũng tốt cho đứa trẻ”.
Vân Vệ Hoành nghe vậy, liền mừng rỡ dập đầu ba cái, mới cùng hai người Jenny quay về chuẩn bị đồ.
Lúc này, trong lòng hai người Vân Thắng Quốc và Vân Hiện Diệp vô cùng ngưỡng mộ.
Từ chỗ Vân Khả Thiên, bọn họ được biết Thiên Nhân Cư của Lục Hi thực sự là động tiên, bọn họ cũng muốn đến mở mang tầm mắt, nhưng Lục Hi không mở lời, bọn họ cũng chỉ có thể đè nén suy nghĩ này xuống đáy lòng.
Lúc này, Lục Hi nhìn bọn họ một cái nói: “Có lẽ hai người cũng biết chuyện Thiên Nhân Cư, chuyện này cũng chỉ có hai người biết, không được truyền ra ngoài, tránh gây rắc rối không cần thiết”.
Hai người vội vàng khom lưng nói: “Không dám, chuyện của cậu Lục, chúng tôi biết phải làm thế nào”.
Lục Hi gật đầu.
Lúc này, thực ra trong lòng hai anh em vẫn vô cùng vui mừng, con trai của hai người họ đều đi theo Lục Hi, hoàn toàn vạch ra ranh giới với người bình thường, tương lai sẽ đi đến bước nào, bọn họ cũng không dám tưởng tượng.
Nhưng, chắc chắn thành tựu sẽ cao hơn bọn họ, người già, chẳng phải luôn hy vọng con của mình có thể có một chốn đi về tốt đẹp, hai người họ cũng có thể nói là mãn nguyện rồi.
Còn về chuyện Thiên Nhân Cư, hai người họ nghĩ đến thôi cũng được rồi, chỉ cần con trai có thể vào sống trong đó, bọn họ cũng không tiếc nuối.
Lát sau, Vân Vệ Hoành và Jenny thu dọn xong đồ đạc, Vân Khả Thiên cầm giúp, Lục Hi cáo từ Vân Hiện Diệp và Vân Thắng Quốc, dẫn vợ chồng Vân Vệ Hoành lái xe rời đi.
Lúc này hai anh em Vân Hiện Diệp và Vân Thắng Quốc đứng ở cửa khu nhà Tây Sơn, dõi theo chiếc xe của Lục Hi đi xa, vẻ mặt lúng túng.
“Có thể gặp được cậu Lục, là cái phúc của nhà họ Vân ta, chúng ta phải trân trọng”, Vân Hiện Diệp chân thành nói.
Vân Thắng Quốc gật đầu nói: “Anh cả, anh yên tâm, em sẽ không vì vị trí của mình mà bất mãn với cậu Lục, chúng ta đều là phàm phu tục tử, vị trí có cao đi nữa thì đã làm sao, đám người anh Lục có thể vượt qua sự sống và cái chết, chúng ta và người ta vốn không cùng đẳng cấp”.
“Chú có thể giác ngộ như vậy, tôi rất mừng, nhà họ Vân chúng ta sắp thực sự lưu truyền trăm năm rồi”, Vân Hiện Diệp cười tươi nói.
…
Đám người Lục Hi về thẳng đến Thiên Nhân Cư, Lục Hi đưa hai sợi dây chuyền bảo vợ chồng Vân Vệ Hoành đeo vào, hai người vừa bước vào Thiên Nhân Cư, đã bị cảnh tượng như cảnh tiên, thế ngoại đào nguyên bên trong làm cho ngẩn người.
Vân Khả Thiên thấy buồn cười, kéo hai người đi đến khách sạn, sắp xếp một phòng cho bọn họ.
Lúc này, Lục Hi đã ngồi trên sofa, còn Vân Vệ Hoành và Jenny vẫn như mất hồn, trong đầu nghĩ lại cảnh tượng vừa nhìn thấy.
Cây cối nơi đây một màu xanh biếc, đều vô cùng cao lớn, trông như đã phát triển hàng nghìn năm vậy, còn không khí bên trong, hít một hơi liền thấy dễ chịu thoải mái, cảm giác lỗ chân lông toàn thân được mở ra.
Chim muông trong rừng, lông vũ sặc sỡ sáng bóng như lụa, ngay cả tiếng hót cũng lanh lảnh, hình như bọn họ còn phát hiện trên tầng mây còn có một bóng hình bạch long, đang chậm rãi bay lượn, tất cả khiến bọn họ chấn hãi vô cùng.
Lúc này, Lục Hi mở con mắt xuyên thấu, quan sát kỹ cơ thể của Vân Vệ Hoành, lúc sau mới chậm rãi nói: “Vệ Hoành, một hai năm nay cậu có phát hiện mình có năng lực đặc biệt gì không?”
Nghe thấy lời của sư phụ, anh ta mới tỉnh lại từ trong mộng, chỉ thấy anh ta cố gắng suy nghĩ, sau đó nói: “Có mấy lần, khi tôi tập trung tinh thần, cơ thể ngẫu nhiên có dòng điện truyền ra, làm tôi sợ giật mình”.
Lục Hi gật đầu, xem ra giống như anh phân tích, có lẽ Vân Vệ Hoành thức tỉnh huyết mạch thiên lôi.
Trong tu chân giới huyết mạch này cũng vô cùng lợi hại, trời sinh gần với thuộc tính hệ lôi, trong tu luyện, rất dễ dàng nắm bắt được công pháp và thuật pháp thuộc tính lôi, và đến cuối cùng, có thể chuyển hóa thành huyết mạch kẻ hủy diệt sấm sét, thì rất lợi hại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!