Chương 1149
Chỉ một lát sau, Tần Lam đã xuất hiện trước mặt Lục Hi, mặt mày giận dữ. Cô ta vất vả lắm mới nương buổi trưa nghỉ ngơi ngủ một lát, lại bị Lục Hi dùng cách thức khiêu khích đó đánh thức, trong lòng tất nhiên là tức giận.
Mà ở sau lưng cô ta, chỉ thấy Tư Không Trích Tinh và vợ chồng Vân Vệ Hoành cũng đi ra đứng bên cạnh nhìn, không biết tình hình trước mắt là sao.
“Bà mẹ nó anh muốn làm gì?”, Tần Lam nổi giận đùng đùng hỏi.
Lục Hi cười hì hì nói: “Tôi tính kiểm tra một chút kết quả tu luyện gần đây của cô, sao? Cô có ý kiến gì hả?”
Tần Lam tức giận nói: “Chẳng phải anh lợi hại lắm hả? Đừng có kiêu ngạo quá, đợi đến khi tôi luyện thành Huyền Võ Thập Lục Thức, bà đây chắc chắn sẽ dạy cho anh một bài học”.
“Ha ha”, Lục Hi cất tiếng cười to: “Giờ tôi sẽ cho cô cơ hội để dạy mình một bài học”.
Anh nói xong cong ngón tay búng ra, một luồng năng lượng vô hình xông vào trong cơ thể Tần Lam. Thoáng chốc, dưới chân cô ta chợt lóe lên một vòng tròn bảy màu rồi biến mất.
Bấy giờ, con ngươi Tần Lam bỗng trợn to, mặt mày toát ra vẻ khó có thể tin.
Bởi vì lúc này, cô ta cảm thấy được cả người tràn ngập một luồng sức mạnh vô biên. Dù trước mặt có một ngọn núi hay biển khơi thì Tần Lam cũng có thể một quyền đấm vỡ, một cước đá nát.
Lúc này, Tần Lam chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Lục Hi hỏi: “Đây là chiêu trò của anh?”
“Là tôi thì sao, thế nào? Giờ cô có dám đánh với tôi không?”, Lục Hi lười biếng nói.
Giờ đây, Tần Lam cười gằn một tiếng, hai tay nắm lấy nhau bẻ ngón tay kêu răng rắc nói: “Tôi cảm thấy rất tuyệt, giờ để tôi dạy cho tên kiêu ngạo nhà anh một bài học”.
Tần Lam mặc kệ sức mạnh ấy đến từ đâu, giờ cô ta chỉ cảm thấy mình giống như vô địch thiên hạ, có được sức mạnh có thể đàn áp mọi thứ.
Theo sự bùng nổ của Tần Lam, một khí thế cực kỳ khủng bố lập tức tản ra xung quanh.
Vân Vệ Hoành biến sắc, vội vàng chắn trước mặt vợ mình. Tư Không Trích Tinh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lúc này, Tần Lam đã biến thành một cái tàn ảnh, xông thẳng về phía Lục Hi với tốc độ nhanh như chớp.
Bấy giờ, Lục Hi cũng nhướng mày, trạng thái của Tần Lam đúng là nằm ngoài dự đoán của anh. Giờ, Tần Lam đã có sức mạnh gần như của tông sư đỉnh. Chiêu Long Thần Chúc Phúc kia không ngờ lại mạnh như vậy.
Đúng lúc này, Tần Lam đã xông đến trước mặt anh, Huyền Võ Thập Lục Thức liên miên không dứt đánh về phía Lục Hi.
Tần Lam biết rõ sự lợi hại của Lục Hi nên hoàn toàn không có nương tay, đều dùng hết sức mạnh ứng phó. Tiên võ kỹ Huyền Võ Thập Lục Thức đã không tầm thường, dưới sự tăng mạnh của Long Thần Chúc Phúc, giờ phút này, Tần Lam hoàn toàn có thể đè bẹp tông sư bình thường.
Lục Hi cũng hét lên một tiếng, trên người toát ra ngọn lửa màu vàng đánh với Tần Lam. Thuật cận chiến thần quan vô cùng tuyệt diệu đánh nhau với Huyền Võ Thập Lục Thức của Tần Lam cũng khó phân thắng bại.
Hai người không ngừng va chạm, Lục Hi cũng coi như hiểu được Long Thần Chúc Phúc. Tuy anh không dùng hết sức mạnh, nhưng trạng thái của Tần Lam có thể nói là hết sức kinh người. Dù là sức mạnh, tốc độ hay sự nhạy bén đều không gì sánh nổi, cộng thêm tiên võ kỹ, anh phải dùng thuật cận chiến thần quan mới có thể ngăn cản thế công của cô ta. Nếu là tông sư bình thường thì chắc chưa đến một phút đã ngã xuống rồi.
Hiện tại, sức mạnh trên người Tần Lam hoàn toàn có thể xem nhẹ tông sư bình thường. Nếu dùng bộ tiên võ kỹ Huyền Võ Thập Lục Thức này thì có thể quật ngã tông sư xuống đất.
Phải biết rằng, Tần Lam mới chỉ là hậu thiên trung kỳ mà thôi, vẫn còn cách tông sư rất xa. Qua đó cũng chứng tỏ được sức mạnh của Long Thần Chúc Phúc.
Cứ thế, Lục Hi bình tĩnh ứng chiến. Ba phút sau, cơ thể Tần Lam bỗng nhiên cứng lại rồi dừng tay đứng tại chỗ với vẻ mặt mệt mỏi.
Lục Hi cũng dừng tay lại, nhìn Tần Lam cười ha ha.
Long Thần Chúc Phúc chỉ có ba phút, hơn nữa sau khi sử dung sẽ có một giai đoạn suy yếu, cũng xem như rất tệ. Nhưng so với hiệu quả của nó thì điểm yếu này lại chẳng đáng là gì. Năng lực này cũng khá là mạnh mẽ, tiếc rằng không thể dùng lên người mình, không thì Lục Hi cũng chẳng dám nghĩ đến mình sẽ mạnh đến mức nào nữa.
Giờ phút này, cả người Tần Lam giống như tan thành từng mảnh, ngã ngồi xuống đất thở hổn hển.
Năng lượng của Long Thần Chúc Phúc không phải là nhỏ, sau khi người bình thường sử dụng sẽ suy yếu cũng là hiển nhiên.
Cái này giống như thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khi sử dụng thì có sức mạnh vô cùng, các hạng chỉ tiêu của cơ thể tăng lên như vũ bão. Nhưng sau khi dùng xong cũng sẽ suy yếu. Dù sao sức chịu đựng của cơ thể người cũng có hạn, dùng quá độ thì đương nhiên sẽ dẫn đến hậu quả như thế.
Lúc này, Vân Vệ Hoành nhìn Lục Hi với vẻ mặt sùng bái, sư phụ thật là quá lợi hại, anh có đủ loại thủ đoạn. Mình có thể gặp được một người sư phụ như vậy cũng không biết đời trước đã tích được công đức gì nữa.
Còn Tư Không Trích Tinh thì lại hơi nheo mắt nhìn Lục Hi, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.
Lục Hi vừa định chọc Tần Lam mấy câu thì thấy Phù Đồ bước tới.
Chỉ thấy hắn ta đi đến trước mặt Lục Hi, cúi chào rồi nói: “Anh Lục, có người muốn khiêu chiến anh”.
“Ồ”, Lục Hi lập tức hứng thú hỏi: “Ai muốn khiêu chiến tôi thế?”
Phù Đồ lại cúi người nói: “Thấp Long Bà, quốc sư Thái Lan thả tin nói anh gϊếŧ đệ tử yêu quý của ông ta. Mấy ngày nữa, ông ta sẽ đến…”
Phù Đồ nói đến đây rồi ngập ngừng.
Lục Hi trầm giọng nói: “Nói tiếp đi”.
“Vâng, Tháp Long Bà kia nói, sắp tới ông ta sẽ đến, thề muốn gϊếŧ chết anh, tàn sát giang hồ Hoa Hạ để báo thù cho Somchai”, Phù Đồ không dám ngẩng đầu nói.
Lục Hi nghe xong cười ha ha nói: “Mẹ nó, một nước Thái Lan nho nhỏ cũng dám lớn lối như thế, truyền ra bảo khỏi cần chờ ông ta tới. Anh đặt vé máy bay giúp tôi, ngày mai tôi sẽ đi Thái Lan để gặp Tháp Long Bà kia. Chính là phải có cái gọi có qua có lại mới toại lòng nhau, đệ tử ông ta đến Hoa Hạ quậy một trận thì chúng ta cũng nên đáp trả mới đúng”.
Anh nói xong bèn chắp tay sau lưng chậm rãi đi về phía khách sạn, trong miệng còn ngâm nga một câu hát kịch.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!