“Chúng ta không thể xử Vu Phong ngay tại nơi này được, mà phải dụ anh ta về nước. Dù sao thì những chuyện anh ta phạm phải ở trong nước cũng phải giải thích rõ với người nhà, nên chúng ta phải đi tìm chứng cứ.”
“Đúng vậy.”
Hai người bàn bạc xong thì chuẩn bị xuất phát.
Mấy chuyện thu thập lục soát này càng nhiều người càng vướng víu, nên Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn chỉ đi có hai người.
Dựa vào bản đồ mà Thanh Loan đưa cho, Diệp Ân Tuấn dẫn Thẩm Hạ Lan tới cung điện của Vu Phong, nói đúng hơn là cung điện của Phương Viên – tam hoàng tử.
Bọn họ còn chưa đi ra ngoài, đã nghe thấy giọng nói của tam hoàng tử truyền tới từ bên trong.
“Vu Phong đâu?”
“Cậu ba, Vu Phong đã tới bên quốc chủ trước rồi.”
Nghe thị vệ nói vậy, sắc mặt Phương Viên nhất thời ảm đạm.
“Đáng ghét!”
Anh tự cho rằng mình đã nhặt được người đưa ra chiến lược, hơn nữa còn bảo vệ dẫn anh ta về nước T, ai dè lại dẫn sói vào nhà, không ngờ tên lòng lang dạ thú Vu Phong đó lại giống hệt anh.
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!