“Lam Dũng ạ!”
Tĩnh Hy suýt bị sát khí của Phương Chính dọa cho tè ra quần.
Chẳng phải chỉ là một người đàn ông tàn tật hay sao? Quốc chủ đâu cần để tâm đến thế? Hay Lam Dũng kia còn có thân phận khác?
Lúc Tĩnh Hy đang suy nghĩ lung tung, thì Phương Chính bỗng tức giận đập bàn quát: “Người đâu, mau lục soát toàn thành bắt Lam Dũng cho tôi! Tìm thấy người rồi thì mặc kệ sống hay chết, cứ giết ngay không cần luận tội”
Có lẽ người khác không biết Lam Dũng là ai, nhưng Phương Chính thì thật sự biết rõ Lam Dũng là em trai Lam Tử Thất, có mối quan hệ thân thiết với Thẩm Hạ Lan, đôi chân đó cũng vì cô mà bị tàn phế, thậm chí sau khi cả nhà họ Lam bị diệt, hai chị em Lam Dũng và Lam Tử Thất chẳng hề oán trách Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, ngược lại còn ngày càng thân thiết.
Do đó Phương Yến Nhi thích Lam Dũng?
E rằng Lam Dũng đã biết thân phận của Phương Yến Nhị, nên chỉ lợi dụng cô mà thôi.
Sao người phụ nữ ngu xuẩn này lại là con gái ông chứ?
Giờ Phương Chính cảm thấy Phương Yến Nhi sẽ không có lá gan làm ra chuyện phản bội mình. Con bé này luôn nhát gan sợ phiền phức giống hệt mẹ cô, mặc dù nhà họ Lăng có một Lăng Thiên Vũ quật khởi, nhưng cô không thân với Lăng Thiên Vũ, hơn nữa ông cũng không nghe nói hai người có tiếp xúc gì, một cô công chúa không được gia tộc mẹ đẻ ủng hộ, thì lấy đâu ra lá gan để phản bội ba ruột mình.
Giờ Phương Chính đang rất chắc chắn, là Lam Dũng mê hoặc Phương Yến Nhị, hơn nữa còn thuận thế vào cung cứu Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, bằng không còn ai vào đây nữa?
Ai có bản lĩnh lặng lẽ đưa người ra ngay dưới mi mắt ông?
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên DocTruyenChuFull.Com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!