Chương 2920:
Nhiễm Nhiễm đã chết, nhưng bây giờ Nhiễm Nhiễm lại sống lại.
Nội tâm Lâm Bất Nhiễm khiếp sợ không còn lời diễn tả.
Lúc này Trương Hàn hắt thủ hạ ra, xông ra ngoài: Nhiễm Nhiễm ở đầu, lập tức triệu tập nhân thủ, tôi hiện tại muốn gặp Nhiễm Nhiễm, tôi muốn đón Nhiễm Nhiễm về nhải”
Trương Hàn mang nhân thủ ùn ùn đi xa.
Lâm Bắt Nhiễm một mình ở ‘trong bồn tắm, cô thật lâu mới hoàn hồi, ánh trăng sáng ẩn sâu trong lòng Trương Hàn đã trở về.
Thực sự là ánh trăng sáng, vừa rôi mới nghe được tên mà gân xanh toàn thân hán đã nỗi lên hết, kích động ngay cả bản thân cũng khống chề được.
Một giây trước còn muốn cởi quản với mình, một giây sau đã vứt cô ở nơi này đi tìm ảnh trăng sáng.
Lâm Bát Nhiễm không, hề thương tâm khổ sở, ngược lại cô rất vui vẻ, cô thực sự rắt vui, Nhiễm Nhiễm của hắn đã trở về, vậy thế thân như cô sẽ không cần thiết tồn tại nữa, hắn sẽ thả cô đi nhỉ!
Cho dù hắn không thả cô, hắn cũng sẽ không vào phòng cô ngủ với cô nữa.
Thật sự là quá tốt, cô tuyệt cảnh phủng sinh, hết thảy đêu bởi vì..
Nhiễm Nhiễm đã trở về.
Lâm Bắt Nhiễm tắm xong tự mình leo lên giường đánh một giấc, cảm giác này vô cùng thư thái tốt đẹp, một đêm không mộng.
Đợi lúc cô tỉnh lại đã là sáng sớm hôm sau, cô mở cửa phòng nhìn một chút, người làm nữ phía ngoài đều đang bận rộn.
“Các cô động tác nhanh một chút, cô Nhiễm Nhiễm mới vừa được chủ nhân đón trở vê, là bảo bồi tâm can của chủ nhân, các cô cần thận hầu hạ, không thể phạm một chút sai lầm.”
“Cô Nhiễm Nhiễm thích mặc váy trắng, nhanh sai người may váy trăng.”
“Cô Nhiễm Nhiễm thích khẩu vị thanh đạm, thay đầu bếp nữ, tìm đầu bếp nữ ở vùng sông nước Giang Nam.”
“Thảm trải sô pha toàn bộ phải đổi, đổi thành màu cô Nhiễm Nhiễm thích, tốc độ nhanh một chút.”
Toàn bộ phủ đệ đều lâm vào bận rộn, Nhiễm Nhiễm trở về, tất cả mọi người đang vì cô ta mà bận rộn.
Lâm Bất Nhiễm còn phát hiện thủ vệ ngoài cửa mình đã rút lui, không có ai canh cô nữa, đại khái là bị Trương, Hàn điều đi bảo vệ Nhiễm Nhiễm rồi.
Ở trước mặt Nhiễm Nhiễm kia, cô đột nhiên trở nên không quan trọng.
Trong lòng Lâm Bất Nhiễm rất vui vẻ, dưới cái nhìn của cô tất cả đều đang biến tốt, đồng thời cô thật tò mò Nhiễm Nhiễm kia rốt cuộc là người ra sao?
Hạng người gì mà có thể đề cho tên Trương Hàn máu lạnh vô tình yêu nhiêu năm như vậy?
Ôm nghỉ vấn đó, Lâm Bất Nhiễm đi ra ngoài, đi tới trước cửa phòng ngủ chính Trương Hàn.
Trương Hàn dẫn Nhiễm Nhiễm trỏ về trực tiệp vào phòng ngủ chính của hãn, hiện tại cửa phòng đang mỏ, người hâu ra ra vào vào, còn có bác Sĩ y tá.
Nhiễm Nhiễm mặc cả người quần áo màu ‘ trắng nằm ở trên giường, trên người cô ta có rất nhiều vết thương, cả người đang phát sốt, hai mắt Trương Hàn huyệt hồng, lôi áo bác sĩ: “Nhiễm Nhiễm thế nào rồi, cô ấy đến tột cùng thế nào rồi?”
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!