Sau hôm đi chơi căng thẳng và mệt mỏi đó. Tình cảm ai cũng có vẻ tốt lên, chỉ có điều là Sư Tử từ hôm đó không thấy mặt. Ai cũng hỏi Cự Giải, nhưng anh đều ngao ngán lắc đầu không biết.
Cự Giải cố tỏ ra bình thường bao nhiêu thì càng không thoát khỏi cái ánh mắt nghi ngờ của mọi người. Thiên Yết quay sang nhìn Cự Giải rồi quay lại nhìn Nhân Mã:
– Mã nè… Sư Tử biến đâu suốt một tuần qua rồi?
Đúng lúc ấy, Ma Kết từ đâu chạy vào:
– Ngày mai là Sư Tử sẽ lên đường sang Mĩ đó!
– Sao cậu biết? – Nhân Mã hỏi
– Cô ấy… nhắn tin cho tớ!
Ma Kết liếc nhìn qua phía Cự Giải. Ánh mắt của Cự Giải lúc này trợn tròn lên. Ai cũng hiểu đáng lẽ ra người đầu tiên nhận được tin nhắn phải là Cự Giải chứ sao lại là Ma Kết.
Cự Giải cố gắng không biểu lộ gì cả nhưng trong lòng anh đang thất vọng vô cùng. Chà… hóa ra đến cuối cùng anh cũng chả là gì!
Anh đứng dậy và lẳng lặng bước đi. Trong thâm tâm là tâm trạng rối bời.
Trái tim của Cự Giải lại khẽ rung lên khi thấy cô gái buộc tóc hai bên, mái tóc màu đỏ rực. Tuy có chút phá cách sao cho dịu dàng nhưng cái tính của cô sao làm Cự Giải quên được. Anh cắn chặt môi khẽ nói:
– Sư Tử…
Cái dáng người ấy, như nghe thấy tiếng gọi tên. Sư Tử quay đi quay lại nhưng rồi hờ hững bỏ đi. Cự Giải muốn kéo cô lại quá. Nhưng sao có thể, khoảng cách của anh và cô còn xa hơn thực tế, xa hơn từ trên tầng thượng với sân trường nhiều. Cự Giải ngồi thụp xuống, đôi mắt mở to thẫn thờ. Cảm giác hỗn loạn…
Bỗng điện thoại rung lên, là tin nhắn của Sư Tử, cô hẹn gặp anh tối nay lúc 12h tại công viên.
Cự Giải chỉ nhếch mép nhưng là cái nhếch mép khó xử.
~ oOo
~Tối hôm ấy, Cự Giải chỉnh chu quần áo. Nhìn mình trước gương, rồi lại nhìn vào màn hình điện thoại nhìn tin nhắn ấy. Anh thở dài:
– Sao phải là 12h? Chả lẽ là còn gặp người khác.
Cự Giải ngồi đầu óc quay cuồng suy nghĩ. Anh muốn nhắn tin lại cho cô nhưng lại chả biết nhắn điều gì. Anh muốn gọi điện cho cô, nhưng gọi để nói gì bây giờ.
Cự Giải nằm xuống giường, trái tim anh đang thổn thức… Đồng hồ điểm chậm đến 10h.
Trong chốc lát, anh không biết mình có nên đi hay không? Suy nghĩ nhiều, Cự Giải bỏ ra ngoài đi dạo chờ đến giờ. Cơn gió thổi lạnh khiến anh khẽ rùng mình… Và anh thấy Sư Tử ngồi cạnh Ma Kết.
Anh căng tròn mắt rồi lại nhếch mép cười… Sự thật đã quá rõ ràng, phải chăng chuyện đó chỉ là vậy.
Cự Giải quay lưng bước đi, anh bước đến chỗ mà lần đầu tiên anh tỏ tình với Sư Tử rồi mới quay lại công viên chỗ hẹn của mình với Sư Tử.
Lúc đó là 11h30. Anh đợi chờ một sự kì diệu sao?
Cự Giải nhếch mép cười nhạo chính bản thân mình rồi anh đứng dựa vào một cây bị lấp trong bóng tối.
Màn sương dần dần xuống càng làm nơi này thêm u ám. Rồi cái bóng của Sư Tử xuất hiện. Cô chạy đến mỉm cười nhìn đồng hồ. Trời tuy đã tối nhưng Cự Giải vẫn thấy cô vẫn còn đầy sức sống? Vui vì gặp anh hay vui vì thoát khỏi anh hay là vui vì cuộc hẹn trước? Mai cô lên đường rồi, đáng lẽ cô phải đi ngủ chứ!
Cự Giải cứ đứng đó lưỡng lự không biết có nên ra hay không. Ánh đèn lờ mờ càng ngày càng lộ rõ vẻ lo lắng chờ đợi của Sư Tử. Nhưng anh vẫn lưỡng lự không biết có nên ra hay không. Cứ đứng đó cho đến khi ánh đèn mờ dần, rồi tắt ngóm.
Trong bóng tối anh vẫn thấy bóng dáng chờ đợi mỏi mòn của Sư Tử. Cô gái ấy khẽ đứng dậy, đi qua đi lại, rồi lại ngồi xuống.
Đứng đó Cự Giải chỉ muốn bật khóc. Bây giờ là 2h sáng! Anh không biết phải làm như thế?