Khi nghe chính miệng cô nói câu này thì Ôn Tề cũng bị giật mình, đây thật sự chính là vợ của anh sao? Sao anh lại không nhìn ta cô nữa rồi.
Nhưng lần này Ninh Khiết San không gấp gáp để anh trả lời, tự mình kéo ghế ngồi xuống bàn ăn, sau đó nhìn Ôn Tề, nói:
– Tôi đói rồi, mua hoặc nấu gì đó cho tôi đi.
Một loạt hành động lạ của Ninh Khiết San khiến cho Ôn Tề, Tích Hiệu và cả Vera không khỏi kinh ngạc, nhất là Vera, cô thật sự không tin tại sao lại chỉ mới có ba ngày trôi qua mà phu nhân của họ lại thay đổi một cách triệt để như thế chứ? Đúng là kì quái.
Nhưng sau đó Vera cũng đưa cho cô một vài món ăn, Ninh Khiết San ăn trông cực kỳ ngon miệng, tựa như là chưa hề có chuyện gì xảy ra, không những thế mà cô còn cực kỳ thông thả khiến cho Ôn Tề và Tích Hiệu phải nhìn nhau đầy khó hiểu, đúng là phụ nữ chính là loài sinh vật khó hiểu nhất trên trái đất này mà, Tích Hiệu cũng chỉ biết lắc đầu mà thôi.
Lúc này, Ôn Tề cũng bước đến ngồi xuống bên cạnh cô, nói:
– Tại sao đột ngột em lại muốn vào Ôn thị? Vì Doãn Kinh Kha sao?
– Không, là Ninh thị. Cha mẹ chỉ có tôi là con gái duy nhất, tôi muốn học tập thật tốt để tiếp quản Ninh thị.
– Vậy em cũng có thể vào Ninh thị mà?
Nhưng Ninh Khiết San lắc đầu, trên dưới Ninh thị ai cũng biết cô là con gái cưng của chủ tịch, nếu cô đến Ninh thị làm thì khác gì là đem cô bỏ vào một nơi cô chỉ cần ăn không ngồi rồi vẫn có lương. Trái lại cô muốn đến Ôn thị, vì chỉ cần không ai nói thì cũng chẳng ai biết cô chính là Ôn phu nhân, nên cô có thể dốc hết sức lực để học tập.
Nghe những lời này từ vợ mình, Ôn Tề thật sự bị chấn động không hề nhẹ, xem ra vợ anh thật sự bị kích động đến mức thông suốt rồi sao? Nhưng chuyện như vậy mà cô cũng có thể nghĩ đến thì đúng là kỳ tích đấy chứ, nhưng mà theo nguyên tắc của công ty thì anh cũng không thể chấp nhận cô quá vội vàng.
Ninh Khiết San thấy được sự do dự của Ôn Tề, cô liền nói:
– Tôi có thể vào Ôn thị thực tập hai tháng, nếu anh thấy năng lực của tôi không ổn thì có thể đuổi tôi, hoặc nếu nhận thì cũng có thể cho tôi những chức vụ thấp nhất, ví dụ như in ấn tài liệu, hoặc là cái gì đó cũng được.
Lúc này Tích Hiệu và Vera nhìn nhau, cô ấy là phu nhân của họ, còn là thiên kim tiểu thư nhà họ Ninh mà lại vào Ôn thị chỉ để làm chân sai vặt sao? Chuyện này thật sự quá hoang đường, nhưng mà thật ra cô ấy nói rất đúng, nếu như không tin vào năng lực của cô ấy thì có thể thử.
Nhưng mà… Chỉ cần cô ấy muốn thì chỉ cần nói một câu thôi là có thể nắm được vị trí mà mình mong muốn ở Ninh thị, chứ đâu cần phải nói nhiều như vậy chứ?
– Được, đợi chuyến du lịch này kết thúc thì em đến Ôn Thị để thực tập, tôi sẽ trực tiếp giám sát em.
– Không cần, ngày mai chọn suất vé sớm nhất. Chúng ta về Diêu thành.
Vera đưa mắt nhìn, trong lòng âm thầm rơi lệ. Hỡi ơi cô ấy đã ở trong nhà suốt ba ngày chỉ vì dỗ dành phu nhân, bây giờ phu nhân đã bình ổn rồi liền lập tức muốn về nhà. Cái tấm thân tàn này cô ấy làm sao có thể chịu nổi khi đi chơi nhưng không được chơi chứ?
Ngay cả Ôn Tề cũng thấy không thỏa. đáng, họ ở đây bốn ngày nhưng chỉ mới chơi chưa được một ngày mà cô đã muốn về? Như vậy thì chẳng phải lãng phí những ngày này sao. Anh liền nói:
– Không cần vội, ở đây không khí trong lành lại còn có cảnh đẹp, chúng ta ở lại đây thêm vài ngày rồi hãy về. Trong thời gian này tôi sẽ đưa vài tệp tài liệu cho em xem trước. Được không?
Ninh Khiết San đưa mắt nhìn Vera, cô ấy cũng cố gắng tỏ ra đáng yêu nhìn cô. Cuối cùng thì cô cũng đồng ý với yêu cầu của Ôn Tề, không những thế mà anh còn nói do tính chất công việc nên anh sẽ ở cùng phòng với cô, tiện để trao đổi thêm về những thứ mà cô không hiểu.
Cô híp mắt nhìn anh đầy nguy hiểm, tuy nhiên cô biết anh là người giữ chữ tín, anh đã hứa sẽ không động đến cô thì chắc chắn anh sẽ không tự vả vào mặt mình.
Cả ngày hôm đó Ninh Khiết San cứ ngồi chéo chân ở chiếc ghế cạnh ban công để đọc hết sắp tài liệu kia, mỗi khi Ôn Tề đi vào đều nhìn thấy cô đang chăm chú đọc, những hành động này của cô khiến cho anh thật sự bị chấn động không hề nhẹ.
Sau đó anh còn đưa điện thoại lên, chụp vội một tấm ảnh của cô, ánh hoàng hôn cùng với mỹ nhân tạo nên một bức tranh vô cùng hòa hợp, hoàn mỹ vô cùng. Xong thì anh cũng nhanh chóng cập nhật ảnh của cô lên mạng xã hội với dòng trạng thái nửa đùa nửa thật.
“Xem ra sau này ở thương trường không thể gọi em là Ôn phu nhân, mà phải gọi em một tiếng Ninh tổng”
Anh cũng không quên tag tên của Ninh Khiết San vào, tiếng chuông điện thoại vừa vang lên thì cô cũng cầm lên xem, sau đó liền xoay người lại nhìn anh, nhíu mày, nói:
– Ấu trĩ.
Nhưng ở bên dưới thì hoàn toàn không thiếu câu bình luận trêu chọc có, hi vọng có. Trong số các bình luận cũng có dòng tâm thư của nhạc phụ đại nhân, nôm na là ông ấy nói hi vọng con gái sẽ kiên nhẫn với thứ mà cô ấy theo đuổi. Sau đó là một loạt mặt cười lớn!