Tiếng Chuông 15: Một buổi đi chơi
Tại nhà hàng đồ Âu – Á của Sài Gòn đang rất náo nhiệt.Mà cái gọi là náo nhiệt đang xuất phát từ phòng số 5 phía bên trong.Nơi đó đã đầy đủ các thiếu gia tiểu thư.
-Bảo Uyên ơi!Có thật là được ăn những món ăn mình thích không?_Hải Anh nhảy tưng tưng hỏi
-Cứ tự nhiên!_Bảo Uyên trả lời
-Vậy thì…..Đại chiến thôi!Chị phục vụ ơi!Chị phục vụ!_Hải Anh hét lớn
-Dạ, mọi người dùng gì ạ?_Cô phục vụ hỏi
-Cho em tất cả chỗ này!_Hải Anh chớp mắt nói
-Dạ….hết chỗ này ạ!Vâng!_Chị phục vụ ngạc nhiên
-CHuẩn bị đại chiến anh em ơi!_Ngọc Đức nói
-Ôi!Hôm nay được ăn bao nhiêu là đồ ăn ngon!_Gia Tuệ nói
-Đúng là hạnh phúc_Anh Nhi mỉm cười
-Kiểu này không cháy túi mới lạ!_Bảo Uyên lẩm bẩm
-Thôi nào em gái!Vui lên đi, em không trả thì để anh trả!_Bảo Nam nói
-Trả nổi không?_Bảo Uyên hỏi
-Chắc là được!_Bảo Đăng đáp nhẹ
-Vậy thì cảm ơn hai anh!_Bảo Uyên mỉm cười
-Ê!Đồ ăn đến kìa!_Hàn Thiên kêu to
Bước vào là các cô phục vụ đang đẩy những xe món ăn sang trọng.Từng món ăn được xếp khá gọn gàng.
-Xin mời mọi người dùng bữa!_Các cô phục vụ nói
-Cảm ơn ạ!_Tất cả đồng thanh
-Ly!Ăn cái này nè!_Gia Bảo hơn hở nói
-Cám ơn Bảo nha!_Kiều Ly đáp lại
-Sến quá!_Lý Kiệt nói
-Chướng mắt quá!_Nakosa thở dài
-Nè!Mấy người ghen tị hả?_Gia Bảo nói
-Đâu có!_Tất cả đồng thanh
-Ăn đi!_Bảo Uyên giục
Sau khi đánh chén một bữa no nê.Tất cả đi dạo quanh đường phố.Mỗi người mang trong mình một tâm trạng riêng.
-Nè!Ăn kem hông!_Adilia hỏi
-Cũng được!_Nhật Phong nói
-Tôi ra kia mua!_Adilia chạy đi
Đi được một đoạn.Adilia gặp một đám du côn,khoảng 50 người.
-Oa!Một bé xinh đẹp!Đang đi đâu vậy?_Một tên hỏi
-Mua kem!_Adilia trả lời hờ hững
-Ái chà!Một cô gái ngoan không được ăn nói như thế với người lớn đâu nhá!_Một tên khác nói
-Thủ lĩnh!Làm gì với con bé này!_Tên tóc đỏ hỏi
-Tùy!_Tên thủ lĩnh trả lời lạnh tanh
-Bọn điên!_Adilia nói
Cô lấy điện thoại, ung dung gọi cho Bảo Uyên.Cần sự giúp đỡ.Vì cô là con gái của Nữ Hoàng Anh Quốc mà lại.Cô không được phép đanh nhau.Nhưng hôm nay liều thôi.
-Xông lên!_Bọn chúng hét
-Hừm!Đến chậm thế nhỉ?_Adilia thở dài
-Đến rồi!_Thiên Minh hét lớn
-Có mặt đây!_Đức Huy hớn hở
-Nhường lại cho các cậu!Tớ gặp tên thủ lĩnh!_Bảo Uyên nói
-Ok!Cẩn thận nhé!_Ngọc Anh nói
Bảo Uyên bước gần lại tên thủ lĩnh đang ngạo mạn đứng ở đó.Khuôn mặt này!Vóc dáng này!Cả con người này nữa!Đúng là con người ấy.
-Bảo Uyên!_Một giọng trầm ấm cất lên
-Đã lâu không gặp!_Bảo Uyên đáp lại
-Ừ!_Tên thủ lĩnh đáp
-Sống tốt chứ?_Bảo Uyên hỏi lại
-Tốt!_Tên đó nói
-Hoàng Tuấn!Chúng ta đấu một trận đi!_Bảo Uyên lạnh lùng nói
-Nếu em thích!_Hoàng Tuấn nói
Bắt đầu trận đấu….Lúc đầu chỉ là những cái đỡ.Nhưng dần dần là những cú đánh rất ngoạn ngục.Không ai chịu thua ai.
Trong mỗi con mắt là một suy nghĩ khác nhau.Chúng nuôi lòng thù hận của mỗi người.
Cuộc sống của bạn….
Trống trải….
Ai sẽ là…..
Người đưa bạn đi?
“Có lẽ!Chúng ta nên kết thúc nhỉ?”
“Kết thúc!Chúng ta còn chưa xong đâu!”