Tiếng Chuông 28: Sự bất hòa của lớp Văn
Ai cũng nói : Lớp Văn là huyền thoại của trường Ngàn Kim Liên…
Là những học sinh thanh tú nhất…
Là niềm tự hào của ngôi trường này…..
Là cái lớp ” nhộn nhịp” đến bá đạo….
Là lớp đoàn kết, thương nhau nhất….
Ấy vậy mà…..
Không ai tưởng được…..
Sẽ có một ngày họ đối đầu với nhau…..
————————————————-oOo——————————————————
Ngạc nhiên…..
Cảm giác duy nhất của mọi người trong căn phòng số 8 có.Người ngạc nhiên nhất là Bảo Uyên, cô không ngờ Minh Di dám làm như vậy.Ngay cả Hoàn Tuấn không không dám tin nổi.
” Rầm” Cánh cửa mời ting.Thầy giám thị đã đến.
Phòng Hiệu Trưởng….
– Các con có thể nói cho ta biết chuyện này là sao?_Hiệt trưởng ôn nhu nói
– Xin lỗi hiệu trưởng là do chúng con quá kích động!_Nhật Phong lên tiếng
-Tôi cũng thành thật xin lỗi về sự cố vừa rồi!_Hoàng Tuấn đáp
-Còn con có sao không?_Hiệu trưởng hỏi Minh Di
-Con ổn, cám ơn ngài!_Cô lễ phép đáp
– Được, ta sẽ bỏ quá chuyện này!
-Hiệu trưởng!_Thầy giám thị khó chịu
– Các con có thể về nhưng riêng Bảo Uyên – con ở lại đây!_Hiệu trưởng nói
Tất cả ánh mắt quay sang nhà cô.Bảo Uyên cũng nhận thức được chuyện gì. Hay thật!Mọi chuyện sẽ ra sao đây?
-Thầy giữ em con lại làm gì?_Bảo Nam lên tiếng
Ông hiệu trưởng nhìn Bảo Nam hàm ý.Với cái đầu thông minh cậu hiểu là ngài muốn cậu và mọi người ra ngoài.
Cánh cửa khép lại.Trong căn phòng sa hoa chỉ còn lại thầy hiệu trưởng và Bảo Uyên.Cô khẽ thở dài, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào ngài.Hiệu trưởng khuấy cốc trà, nghiêm nghị nhìn thẳng vào cô.
– Ta muốn……!
————————————————-oOo——————————————————
Hai mươi mốt học viên của lớp Văn bước ra ngoài.Trong lòng ai đấy đều có chút hoảng.Chuyện này thì hiệu trưởng bỏ qua rồi nhưng cái vụ mà ngài gọi lớp trưởng của chúng nó lên thì không hay chút nào.
– Ôi! Ôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!_Gia Tuệ thở dài
-Đừng ngồi đó mà thở dài nữa!_Lý Kiệt gắt
– Minh Di, bà mệt thì lên phòng y tế đi!_Ngọc Đức nói
– Thật là xui xẻo!_Kiều Ly lẩm bẩm
– Ly, cậu vừa nói cái gì thế?_Gia Bảo hỏi, ánh mắt nghi ngờ
– Không có gì cả_ Kiều Ly mỉa mai nói
Hai mươi thành viên còn lại trố mắt nhìn Kiều Ly.Sao cô có thể thay đổi 180 độ thế?Đây là Kiều Ly mà họ từng biết sao?
-Ly à, hôm nay cậu làm sao vậy?_Nhật Phong hỏi
– Tôi làm sao không liên quan đến mấy người.Một lũ rắc rối.Tí Bảo Uyên ra thì bảo cậu ấy gặp tôi!_Kiều Ly nói, ánh mắt có gì đó …..không thật
” Chát”
Minh Di giận dữ nhìn Kiều Ly, mặt tím lại.Kiều Ly không nói gì.Nhanh chóng thu cặp mắt ngạc nhiên bằng đôi mắt lạnh lùng.Hơi nghiêng đầu, cô nói với giọng giễu cật:
-Cậu dám tát tôi, cậu sẽ không yên đâu!
————————————————-oOo——————————————————
” Này! Cậu thực sự sẽ làm vậy sao?”
” Ừm. Ngày này đến rồi nhỉ?”
“Chúng ta sẽ bị chia rẽ một lần nữa ư”
” Không, chúng ta sẽ giữ lại tất cả”
Một câu chuyện huyền bí dần được mở ra.Liệu cuộc sống vui vẻ của lớp Văn có được nguyên vẹn không?