Một canh giờ sau…
Từ trên Đô thiên châu, có thể nhìn thấy, có đó là một dãy núi liên miênbất tận, không biết dài bao nhiêu dặm, núi cao thác nước chảy, linh khítrắng lượn lờ, có tiên hạc kêu vang, kỳ thạch cao ngất, rất là đại phái.
Đây chính là Tề thiên sơn mạch, là nơi tọa trấn của đệ nhất tông môn ở Thiên Lam đại lục: Thiên Lam thần điện.
Một vị phụ trách mặc y phục màu xanh bước lên nói:
– Đây là Tề thiên sơn mạch. Ngọn núi cao nhất ở Tề thiên sơn mạch nàylà Thông thiên phong, nơi chút nữa các ngươi sẽ kiểm tra tư chất.
Tinh Hồn và mọi người vừa quan sát, vừa nghe vị phụ trách đó nói. TinhHồn nhìn thấy các tòa cung điện trên các ngọn núi, vô xùng lộng lẫy,giống như thiên cung vậy.
Cho dù là Thiên Phong thành cũng không thể so sánh được với nơi tiêncảnh này. Tinh Hồn và mọi người vô cùng kinh ngạc. Theo như vị phụ trách kia hướng dẫn thì ngọn núi cao nhất của Tề thiên sơn mạch là Thôngthiên phong, chỉ thấy ngọn núi này cao hơn các ngọn núi khác, đỉnh núiđâm thẳng tầng mây.
Đô thiên châu bay đến vùng trời của Tề thiên sơn mạch, một tấm màn trong suốt bao phủ toàn bộ Tề thiên sơn mạch đột nhiên xuất hiện trước mắtmọi người.
Thấy mọi người ngạc nhiên, vị phụ trách cười nói:
– Xin giới thiệu, đây chính là Băng phách thủy nguyên đại trận. Năm xưa sư tổ Hứa Vu Phong bày ra. Chính nhờ đại trận này mà Thiên Lam thầnđiện mới trở thành đệ nhất tông môn ở Thiên lam đại lục này. Đại trậnnày cho dù là Cổ thần cường giả cũng không thể nào xâm nhập được.
– Cổ thần cũng không xâm phạm được, thật là lợi hại!!!
Ba trăm võ giả nghe vị phụ trách kia giới thiệu về Băng phách thủynguyên đại trận kia thì vô cùng kinh ngạc. Cổ thần cường giả là cấp độcho dù là ai cũng phải ngước nhìn, thế mà cũng vô vọng trước Băng pháchthủy nguyên đại trận do tổ sư Thiên Lam thần điện bày ra. Không biếtthực lực của vị tổ sư này năm đó mạnh đến nhường nào!
Tinh Hồn nghe vị phụ trách kia giới thiệu Băng phách thủy nguyên đạitrận, hắn không có chút biểu hiện nào. Cổ thần cũng bất khả xâm phạm,nghe cũng có vẻ lợi hại đấy nhưng mà so với các trận pháp mà hắn họcđược trong Hắc ám động phủ thì một góc cũng không bằng.
Đô thiên châu dừng lại trước quang tráo trong suốt, một cường giả Hoàngcấp mặc hoàng bào đứng trên mũi thuyền, lấy ra môt tấm ngọc bài. Ngọcbài bắn ra một đường quang mang trắng tinh, quang mang vừa tiếp xúc,trên quang tráo xuất hiện một vòng tròn. Vòng tròn lan rộng ra tứ phía,cho đến khi đạt kích thước mà Đô thiên châu có thể vào thì dừng lại.
Đô thiên châu lại từ từ di chuyển về phía trước, xuyên qua cái lỗ tròn,tiến vào bên trong Băng phách thủy nguyên đại trận, không bao lâu sau đã đến đỉnh Thông thiên phong.
Ở giữa Thông thiên phong là một bình địa rộng chừng một hàng trượngvuông, chiếm ba phần tư diện tích Thông thiên phong, một phần tư còn lại cao thêm một ngàn trượng nữa hình thành nên một bình địa rộng chừng vài trăm trượng vuông.
Cái bình địa rộng lớn này là do năm xưa, các tổ sư sáng lập ra Thiên Lam thần điện chém núi mà thành.
Cái bình địa rộng lớn này đủ chỗ cho mười chiếc Đô thiên châu đậu. Từngchiếc Đô thiên châu đáp xuống, một chiếc ba trăm người lần lượt đixuống. Chỉ hơn một canh giờ, hơn chục chiếc Đô thiên châu lần lượt đápxuống, quảng trường mấy chốc có hơn vạn người.
Sau đó, một vị chấp sự đứng trên quảng trường nói:
– Hôm nay là ngày mà các ngươi kiểm tra tư chất để xem có được vào làm đệ tử Thiên Lam thần điện hay không.
Võ giả đến báo danh đều từ Tông cấp trở lên. Đa số võ giả ở đây là Tôngcấp sơ kỳ, chiếm đa số. Thiên Lam thần điện tu đồ phạm vi từ mười đếnhai mươi tuổi. Nhưng phần lớn võ giả đến báo danh đều từ mười đến mườisáu tuối. Ở độ tuổi này là độ tuổi tu luyện nhanh nhất, được gọi là thời hoàng kim của mỗi người.
Sở Hóa Long, thiên tài Sở gia có được thượng phẩm linh căn, tốc độ tuluyện cực nhanh. Năm bảy tuối bắt đầu tu luyện, năm mười ba tuổi bướcvào cảnh giới Tông cấp hậu kỳ. So với Tinh Hồn cũng chẳng kém là bao.Thế nhưng luận về sức mạnh thì kém hơn rất nhiều.
Vị chấp sự quan sát quảng trường một hồi, nói tiếp:
– Lúc trước các ngươi đã được phát mỗi người một tấm ngọc bài. Trên mỗi tấm ngọc bài ấy đã được khắc mười số khác nhau. Theo con số đó mà cácngươi đến mười chỗ kiểm tra tư chất. Bây giờ các ngươi tìm nơi đài trắcthí của các ngươi. Một canh giờ sau bắt đầu kiểm tra.
Vị chấp sự nói xong, sau đó cưỡi pháp bảo bay đi. Quảng trường bắt đầutrở nên ồn ào. Các võ giả nhập môn trước đây hướng dẫn lôi đài trắc thícho các thí sinh. Tinh Hồn cũng cầm ngọc bài đi tìm lôi đài trắc thí của mình.
…..
Thông thiên phong, Thiên lam đại điện.
Có bảy người ngồi trên bảo tọa, ngồi thành hai hàng. Người ngồi bảo tọagiữa đại điện là Dương Thanh Sơn, chưởng môn đương nhiệm Thiên Lam thầnđiện hiện tại, đồng thời cũng là thủ tọa chi chính Thông thiên phong. Ba người ngồi bên trái lần lượt là thủ tọa triều dương phong, viêm hỏaphong và thiên kiếm phong: Ngụy Cô Hàn, Hoàng Phủ Hạo, Triệu DươngPhong. Ba người bên phải là hai nam một nữ, lần lượt là thủ tọa Báchthảo phong: Nhậm Thiên hành, thủ tọa Long thủ phong: Tăng thúc thường và thủ tọa Tiểu Trúc Phong: Hồ Chỉ Tuyết.
Thủ tọa Triệu Dương phong giống như một tiên nhân, tóc và râu đều một màu trắng bạc, khí khái hiền hòa nói:
– Không biết năm nay trong mấy vạn người này, có bao nhiêu đứa đơn căn, thậm chí là biến dị linh căn nhỉ?
Thủ tọa Hỏa Viêm phong là một trung niên chừng bốn mươi năm mươi tuổi, tóc đỏ như lửa, nói:
– Triệu sư huynh, đơn linh căn tuy nói là hiếm nhưng trong vạn đứa trẻdưới kia thì chí ít cũng có mấy ngàn đứa có đơn linh căn, sư huynh cũngđừng lo lắng.
Thủ tọa thiên kiếm phong liền tiếp lời:
– Mấy tháng trước Yến hộ pháp Yến Tàn Phong dẫn về hai đứa trẻ tư chấtnghịch thiên. Một đứa có Hỏa linh căn, lại có thượng phẩm linh mạch, đãgia nhập Viêm Hỏa phong. Còn một đứa có biến dị linh căn Băng linh căncũng có thượng phẩm linh mạch, đã vào Tiểu trúc phong. Nếu như trong sốvạn đứa trẻ kia có thêm khoảng trăm đứa có đơn linh căn thì Thiên Lamthần điện chúng ta sẽ ngày càng hưng thịnh.
Bảy người gật đầu. Hỏa linh căn kia chính là Trương Vô Thường, sư đệ của Tinh Hồn. Người còn lại là Yến Ngọc Lan. Sau khi được Yến hộ pháp dẫnvề, Trương Vô Thường được Hoàng Phủ Hạo nhìn trúng thu làm đệ tử. CònYến Ngọc Lan là nữ nhi nên vào Tiểu Trúc phong. Vì có Băng linh căn nênđược Hồ Chỉ Tuyết thu làm đệ tử thân truyền. Hoàn cảnh hiện tại của haingười hiện giờ rất suôn sẻ.
Bảy người ngồi đàm luận về buổi trắc thí hôm nay.
…..
Một canh giờ sau.
Sau khi tìm được lôi đài trắc thí của mình. Tinh Hồn ở lôi đài trắc thì thứ bảy.
Sau đó, mười vị chấp sự cưỡi tiên kiếm, ở trên không trung nói to:
– Bây giờ bắt đầu khảo thí. Các ngươi theo số thứ tự trên ngọc bài lần lượt lên lôi đài kiểm tra.
– Kiểm tra rất đơn giản. Vào giữa lôi đài, đặt tay vào ngọc thạch ởgiữa đài rồi vận chuyển nguyên khí. Trên lôi đài có mười hai thanh kiếmtượng trưng cho mười hai hệ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, âm, dương,băng,lôi, phong, ám, minh. Khi các ngươi vận chuyển nguyên khí thì linhkiếm sẽ phản ứng theo linh căn của các ngươi, còn căn cơ tu luyện củacác ngươi sẽ được biểu thị trên ngọc thạch. Căn cơ của con người có caocó thấp, được phân làm bốn cấp: siêu phẩm, thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm. Chúc các ngươi vượt qua thử thách để trở thành môn đồ của Thiênlam thần điện. Khảo thí bắt đầu.
Vị chấp sự ấy nói xong, giơ vẫy tay ra hiệu, sau đó mười người đến mười lôi đài, bắt đầu quan sát buổi khảo thí.
Trên khoảng không cách đó ngàn thước, bảy vị thủ tọa của thất mạch cũng quan sát buổi khảo thí lần này.
Lôi đài thứ bảy.
Một thiếu niên mười lăm tuổi bước lên lôi đài. Hắn bước vào giữa lôiđài, đặt tay lên ngọc thạch rồi vận chuyển nguyên khí. Lập tức lôi đàisáng lên, ba thanh kiếm tượng trưng cho thổ hệ, mộc hệ và ám hệ sánglên.
– Tam hệ linh căn, trung phẩm linh mạch. Thông qua.
Thiếu niên này được một phụ trách dẫn qua phía bên phải đài khảo thí. Người này đã được trở thành đệ tử của Thiên Lam thần điện.
Tiếp đó từng lượt người lên lôi đài trắc thí. Có người thì thông qua,bước qua phía bên phải. Có người không có linh căn thì bước qua phía bên phải lôi đài.
Bỗng nhiên ở lôi đài thứ năm, mọi người trở nên xôn xao:
– Đơn hệ thủy linh căn, thượng phẩm linh mạch. Thông qua.
– Đơn linh căn. Đơn linh căn đầu tiên xuất hiện, thật không ngờ.
Người có thủy linh căn này là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi. Tinh Hồn nhìn qua thì ngạc nhiên:
– Sở Tiểu Điệp.
Thiếu nữ đó chính là Sở Tiểu Điệp mà Tinh Hồn cứu mấy tháng trước ở Ámminh sâm lâm. Không ngờ mấy tháng sau lại gặp nhau ở Thiên lam thần điện này.
Sở Tiểu Điệp vừa xuống lôi đài thì đám thiếu niên sở gia, dẫn đầu là Sở Hóa Long cười vui vẻ đón tiếp Sở Tiếu Điệp.
Tinh Hồn nhìn Sở Hóa Long, nhìn đám người Sở gia nói cười vui vẻ thì lôi đài thứ mười cũng trở nên ồn ào.
– Đơn hệ dị linh căn băng linh căn, thượng phẩm linh mạch. Thông qua.
Tinh Hồn cùng mọi người nhìn về phía ấy. Chưa khỏi ngạc nhiên khi gặplại Sở Tiểu Điệp thì một lần nữa, Tinh Hồn lại ngây ra, một luồng hơilạnh chạy dọc sóng lưng:
– Là nàng ta. Sao nàng ta cũng vào Thiên lam thần điện. Kiểu này mà gặp nhau thì cũng nhừ xương với nàng.
Người mà hắn đang lạnh xương sống chính là Tô Hân Nhi. Cô gái mà hắnnhìn trộm ở bờ suối hôm nọ. Chẳng những chiếm tiện nghi của người ta màcòn giết mấy chục hộ vệ của người ta, không gặp chuyện lớn mới là lạ.
Buổi khảo thí vẫn tiếp tục diễn ra. Sau Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi cóđơn linh căn và biến dị linh căn, có thêm mấy trăm người có đơn hệ linhcăn nữa xuất hiện. Thời gian chưa đến một phần ba mà đã có nhiều đơn hệxuất hiện như vậy, bảy vị thủ tọa trên cao quan sát gật đầu hài lòng.
Đặc biệt có mấy người trong số đó mà họ lưu tâm. Đó là Hồng Vu Đan,người có được Hỏa linh căn; Liễu Bách Sinh có Huyễn linh căn; Long Vũ có Phong linh căn; Phạm Tiêu có Ám linh căn và Mộc Lâm Nhi có Kim linhcăn. Những thiếu niên thiếu nữ này có những thể chất vượt trội hơn sovới người khác, giống như Yến Ngọc Lan có được Băng cơ tuyết cốt thầnthể vậy.