Rất nhanh Tây Môn Bất Bại đã lĩnh ngộ được Ẩn Tức Thuật và Bách Diện Thuật. Ẩn Tức Thuật là thủ đoạn che dấu khí tức, võ giả Huyền Thiên Giới cũng làm được việc này, thế nhưng so với Ẩn Tức Thuật thì kém rất xa. Còn Bách Diện Thuật được Tinh Hồn ngộ ra từ thiên thư Nhân Gian Đạo, hiệu quả hơn so với sử dụng Dịch Dung.
Phối hợp hai thuật pháp này, Tinh Hồn có thể nắm chắc được Tây Môn Bất Bại sẽ gia tăng tỷ lệ đột nhập vào Tiềm Long Bí Cảnh. Nhưng có thành công hay không còn phải xem vào tạo hóa của hắn nữa.
– Ngươi đột nhập vào Tiềm Long Bí Cảnh điều tra xem rốt cuộc bên trong đó tồn tại thứ gì. Vật này có thể hữu ích đối với ngươi. Có bị phát hiện thì lập tức bỏ trốn ngay, nếu không chẳng những ngươi mà còn một số người khác liên quan sẽ bị Thiên Long thần điện diệt sát.
Vừa nói, Tinh Hồn vừa ném Ngọc Hoành qua cho Tây Môn Bất Bại. Nhìn khối ngọc xanh huyền bí trong tay, Tây Môn Bất Bại nghi hoặc nhìn hắn hỏi:
– Giao cho ta một nhiệm vụ quan trọng như vậy, ngươi không sợ ta sẽ trở mặt sao? Nơi này chính là Thiên Long thần điện, thế lực được coi là mạnh nhất Huyền Thiên Giới chỉ sau Vô Thượng Thiên Cung, nếu bị bại lộ, ngươi khó mà có đường thoát.
Gương mặt Tinh Hồn bị che đằng sau lớp mặt nạ, vậy nên không cách nào Tây Môn Bất Bại nhìn ra được biểu cảm của hắn, đôi mắt lãnh đạm vô tình kia làm cho người ta khó mà đoán được hắn đang nghĩ gì. Tinh Hồn lặng lẽ bước đi, chậm rãi lướt qua người Tây Môn Bất Bại, gió khẽ thôi như tiếng thì tầm ai oán, bóng đêm như đang hòa quyện cùng với gã nam tử lạnh nhạt này, bên tai Tây Môn Bất Bại nhẹ nhàng vang lên một giọng nói:
– Trong mắt ta, tất cả đều là con sâu con kiến. Vô Thượng Thiên Cung cũng vậy, Thiên Long thần điện cũng vậy. Ta có thể tiến vào Thiên Long thần điện một cách thong dong thì cũng có thể rời đi một cách tiêu sái, dù có trăm vạn người bao vây kết quả cũng không có gì khác biệt. Ta để ngươi đột nhập vào Tiềm Long Bí Cảnh là để muốn xem, rốt cuộc kẻ mà ta nhìn trúng lần này có thực lực trung thành như lời ngươi nói trước đây không. Để ta nhắc lại cho ngươi nhớ một điều, mạng của Ngọc Vô Trần là do ta nhặt về, bất kỳ lúc nào ta cũng có thể lấy lại nó, và thậm chí là cái lãi của nó nữa.
Vừa nói hắn vừa bước đi, bóng lưng khuất dần trong đêm đen huyền bí. Tiếng gió thổi xào xạc nghe sao lạnh lẽo, chỉ còn lại một mình Tây Môn Bất Bại đứng ở đó, ánh mắt thất thần nhìn Ngọc Hoành thần bí trong tay, rồi lại nhìn Tiềm Long Bí Cảnh phía xa xăm kia, bất giác thở dài một tiếng. Có vẻ như cái giá mà hắn đánh đổi mạng sống Ngọc Vô Trần lớn hơn những gì hắn tưởng.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Thiên Long thần điện vốn uy nghiêm, thế nhưng bỗng nhiên một tiếng long ngâm vang vọng đất trời vang lên một cách đột ngột, từ Tàng Vũ Thánh, thái thượng trưởng lão, cho đến các đệ tử đều bị chấn động bởi tiếng long ngâm kia.
Đã rất lâu rồi, âm thanh này chưa có xuất hiện trở lại. Nhưng nếu được, người ta sẽ nguyện nó không vang lên, bởi vì mỗi lần như vậy, Thiên Long thần điện đều xuất hiện một kinh biến cực kỳ lớn.
Ai nấy đều lăng không đứng trên bầu trời, thế nhưng tiếng long ngâm quá lớn, long uy như một ngọn thái sơn vô hình áp đảo chúng nhân, bọn họ chỉ đứng trên cao được ba bốn chục mét mà thôi. Chỉ thấy ngay trung tâm có một cột sáng màu vàng cực lớn xông thẳng lên trên trời.
Tàng Vũ Thánh, Dịch Thủy lão tổ cùng với mấy vị lão tổ khác cấp tốc tiến về Tiềm Long bí cảnh, chỉ thấy bên ngoài có rất nhiều người tử vong và bị thương, tiếng rên rỉ khiến cho người ta xúc động. Nhưng bây giờ không phải là lúc quan tâm đến việc đó, để cho một người ở lại điều động đệ tử đưa mấy người này đi trị thương, đồng thời bao vây nơi này, nghiêm phòng giới bị.
– Tiềm Long Bí Cảnh chính là thánh địa Thiên Long thần điện, ngàn năm qua vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh lớn nào, thế nhưng hôm nay tại sao nó trở nên kích động như vậy?
Dịch Thủy lão tổ bình thường hay lười biến, đùa giỡn, thế nhưng liên quan đến an nguy của môn phái thì trở nên rất nghiêm túc.
– Chắc chắn có kẻ âm thầm tiến vào để phá hoại, nhất định phải bắt được kẻ này.
– Tiềm Long Bí Cảnh bảo vệ nghiêm mật, không ngờ có kẻ đột nhập được, chỉ sợ hắn là yêu nghiệt Ma Tộc.
– Chết tiệt, nếu có Huyền Long sư huynh ở đây thì tốt quá.
– Đừng nói nhảm nữa, quan trọng là phải bảo vệ vật bên trong, nếu không an nguy của Thiên Long thần điện sau này khó mà đảm bảo được.
– ………
Tiềm Long Bí Cảnh được thủ hộ bởi một kết giới hình vòm vô cùng kiên cố, từ bên ngoài nhìn vào giống như một quả cầu khổng lồ, phát ra quang mang rất ảm đạm. Hôm nay không ngờ lại xảy ra dị tượng kinh thiên động địa như vậy, khiến cho ai nấy đều bất an không thôi.
Tiềm Long Bí Cảnh là địa phương quan trọng nhất của Thiên Long thần điện, không thua kém gì Thiên Thánh Các cả. Đương nhiên nó không phải địa phương bảo tồn sinh mệnh như Thiên Thánh Các, mà là một địa phương tu luyện vô cùng thần kỳ. Thế nhưng không phải ai cũng được phép tiến vào, chỉ có người câu thông được với Tiềm Long Bí Cảnh mới được vào mà thôi, và giới hạn cũng chỉ được ba lần mà thôi.
Huyền Long lão tổ chính là một trong những người may mắn câu thông được với Tiềm Long Bí Cảnh, việc y đột phá Chí Tôn Thần cũng là nhờ vào sự giúp sức của Tiềm Long Bí Cảnh. Chính vì sự thần kỳ này, Tiềm Long Bí Cảnh so với Tổ Sư Từ Đường Thiên Long thần điện còn muốn bảo vệ nghiêm mật hơn.
Thế nên khi Tiềm Long Bí Cảnh bị kẻ gian đột nhập, Tàng Vũ Thánh và các vị lão tổ kia mới giận dữ như vậy. Bọn họ tiến nhập vào trong vầng sáng, thế nhưng do không câu thông tâm linh được, ngay lập tức bị đẩy ra ngoài. Dù cố sức đến đâu đi nữa, kết quả cũng không có gì khác biệt.
– Chết tiệt, rốt cuộc là kẻ nào làm.
Dịch Thủy lão tổ mắng lớn một tiếng.
– Bao vây lại, kẻ đó nhất định còn ở bên trong Tiềm Long Bí Cảnh.
– Rốt cuộc hắn làm thế nào mà tiến vào đó được? Chuyện này phải điều tra cặn kẽ.
– Thánh địa bị đột nhập, đúng là chuyện mất mặt.
– ………
Trong lúc bọn họ tức giận, bỗng một giọng nói từ phía sau truyền đến. Chính là của vị lão tổ đã ở lại bên ngoài để điều động các đệ tử bảo vệ Tiềm Long Bí Cảnh ở bên ngoài.
– Đứng ở đây vô ích thôi, kẻ đột nhập đã bỏ trốn rồi.
Mọi người quay lại, chỉ thấy vị lão tổ kia gương mặt rất tức giận.
– Ân Tường, lão nói gì? Hắn trốn rồi à?
Dịch Thủy lão tổ quay lại nhìn hắn hỏi.
– Những người thủ hộ nói với ta như vậy. Họ bảo kẻ kia đột nhiên xuất hiện khiến cho bọn họ trở tay không kịp, vừa mới xuất hiện đã xông thẳng vào Tiềm Long Bí Cảnh. Hắn không hề bị Tiềm Long Bí Cảnh cự tuyệt, ngược lại còn bị Tiềm Long Bí Cảnh lôi vào nữa. Sau đó đột nhiên dị tượng xảy ra, phản chấn quá mạnh khiến họ bị thương, thổi bay khỏi nơi này. Khoảng khắc cuối cùng, có người nhìn thấy bóng của một người nhảy ra khỏi quả cầu, nhìn hắn dường như bị thương rất nặng.
– Có nhìn thấy được gương mặt không?
– Không. Kẻ này che dấu cực sâu, ngay cả đồng thuật cũng không nhận ra được.
Ân Tường lão tổ siết chặt bàn tay, run run nói.
– Trước mũi bao nhiêu người như vậy mà bị hắn qua mặt, đúng là nhục nhã.
Dịch Thủy lão tổ rống lớn.
Giữa lúc ấy, Tàng Vũ Thánh bình tĩnh nhìn Tiềm Long Bí Cảnh, phát hiện ra sự uy nghiêm của nó vẫn không yếu đi, ngược lại còn khủng bố hơn. Quang mang cũng dần thu lại, có lẽ như vừa rồi Tiềm Long Bí Cảnh đang bị kích động bởi một nguyên nhân nào đó.
– Các vị lão tổ xin hãy bình tĩnh. Ta nghĩ, vật bên trong Tiềm Long Bí Cảnh vẫn chưa bị kẻ kia cướp đi.
Câu nói của Tàng Vũ Thánh khiến mọi người bất ngờ. Suy cho cùng, bọn họ cũng là đang lo lắng cho vật đang được bảo vệ bên trong kia, nó chính là mấu chốt để duy trì Tiềm Long Bí Cảnh. Nếu không có vật đó, Tiềm Long Bí Cảnh sẽ sụp đổ.
– Phải rồi, nếu vật đó bị lấy đi, Tiềm Long Bí Cảnh sẽ nhanh chóng sụp đổ.
– Có lẽ kẻ kia không lường trước việc này nên mới thất thủ.
– Trời vẫn còn bảo hộ Thiên Long thần điện chúng ta.
– Lần này nguy cơ đã qua, nhưng nhất định kẻ kia sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Tàng Vũ Thánh nghiêm nghị nói.
– Việc bảo vệ Tiềm Long Bí Cảnh hiện tại chính là quan trọng nhất, ta sẽ tăng người thủ hộ lên. Nhưng để đảm bảo an toàn thì phải có vài vị lão tổ ở lại thủ hộ. Ta lo kẻ kia sẽ không chịu bỏ qua mà tiến tục đột nhập Tiềm Long Bí Cảnh một lần nữa.