Đan Vũ Càn Khôn

Chương 16: Tàng Trân Các



Theo Tần Phàm biết, ở Nam Phong Thành có hai gia tộc kinh doanh linh dược sinh ý, một là Tần gia, một là cửu phẩm chân vũ thế gia Ngô gia. Ngoài ra còn có địa phương kinh doanh đủ loại vật phẩm quý giá, tên là Tàng Trân Các, Tàng Trân Các ở khắp Đại Kiền quốc đều có phân các, tiền vốn có thể nói vô cùng hùng hậu, nghe nói truyền thuyết gia tộc đứng sau lưng là nhất phẩm chân vũ thế gia!

Tuy Tàng Trân Các cũng kinh doanh luyện dược sinh ý, nhưng không giống như Tần gia cùng Ngô gia, chủ yếu kinh doanh linh dược linh dịch cấp cùng linh lộ cấp, mà chỉ hướng thị trường cao cấp, chỉ kinh doanh luyện dược ngoài linh tán cấp.

Tần Phàm không muốn đem luyện dược cho gia tộc xử lý, càng không muốn đem luyện dược bán tới đối thủ cạnh tranh của gia tộc mình, cho nên Tàng Trân Các chính là mục tiêu của hắn.

Vừa lúc hắn luyện chế đều là luyện dược ngoài linh tán cấp!

Vào ban đêm, ngay khi thủ vệ Tần gia đổi ca trực, Tần Phàm mặc một bộ hắc bào nương bóng đêm rời khỏi sân viện của mình.

Sau đó nhờ vào cảm ứng linh hồn siêu cường của Cổ Mặc, hắn tránh thoát thủ vệ, lặng lẽ rời khỏi Tần gia, xuất hiện trên đường phố phồn hoa nhất Nam Phong Thành.

Con đường này được xưng là Hoàng Hậu đại đạo, nghe nói từng có một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành xuất thân ở nơi này, đã trở thành hoàng hậu của Đại Kiền quốc, mà Tàng Trân Các chính là kiến trúc hoa lệ nhất tại ngã tư đường phồn hoa Nam Phong thành.

Nghe nói toàn bộ phân các của Tàng Trân Các khắp Đại Kiền quốc đều có phong cách như thế, hết sức cao quý cùng hoa lệ, đại biểu cho tiêu chí cao nhất của một tòa thành thị.

Hoàng Hậu đại đạo, ánh sáng rực rỡ trong đêm, đèn đuốc sáng ngời. Tuy rằng không sáng lóe như ánh đèn neon của Địa Cầu kiếp trước, nhưng đèn đuốc được dùng công nghệ đặc thù làm ra thật sự là không kém hơn bao nhiêu!

Lúc này ánh đèn mới được phát lên, một ít thương nhân tiểu thương cũng bắt đầu buôn bán, vô cùng náo nhiệt.

Đương nhiên, Tàng Trân Các xa hoa chẳng khác gì cung điện kia hiện tại đại khí huy hoàng, chói mắt sáng lạn, liếc mắt liền có thể nhìn thấy. Tần Phàm trong bộ hắc bào bao phủ, cũng không thích hợp ở lâu trên con đường phồn hoa bên ngoài, lập tức hướng Tàng Trân Các đi tới.

Dùng bạch thạch làm nền, ngọc bích làm cửa, còn chưa tiến vào trong Tàng Trân Các đã có thể cảm nhận được sự xa hoa kinh người, đồng thời cũng đã hiển lộ địa vị thật rõ ràng, nơi đây nếu không có tư bản thật sự là không ai dám tới gần, cũng có thể nói nơi này chính là tượng trưng cho thân phận!

Vì không muốn bị người nhận ra, Tần Phàm còn đặc biệt mua áo choàng che phủ cả mặt.

Đi vào Tàng Trân Các, phát hiện bên trong dùng bạch ngọc trải nền, mà trong đại sảnh bày vài quầy hàng lớn, bên trên tỏa ra hào quang đủ màu, nhìn thật lóa mắt, thậm chí so với rất nhiều khách sạn siêu thị mà Tần Phàm nhìn thấy kiếp trước còn hoa lệ hơn rất nhiều. Tuy rằng ở bên ngoài không nhìn thấy có thủ vệ, nhưng Tần Phàm vẫn mơ hồ cảm ứng được ở những góc hẻo lánh có vài khí tức không hề kém cỏi.

Lúc này đại sảnh cũng không có khách nhân, Tần Phàm đè ép mũ xuống thấp, trực tiếp đi thẳng tới một quầy bạch ngọc phía trước.

– Khách nhân tôn quý, chào ngài, xin hỏi có chuyện gì có thể giúp được ngài không?

Trong quầy có một nữ tử khuôn mặt xinh đẹp dáng vóc uyển chuyển, mang theo nụ cười chức nghiệp hướng Tần Phàm hành lễ vấn an.

– Ta muốn bán một ít luyện dược.

Bên trong hắc bào, thanh âm hơi khàn khàn truyền ra.

– Tiên sinh, bổn các chỉ mua luyện dược ngoài linh tán cấp, xin hỏi ngài bán là loại luyện dược nào?

Nữ tử nghe thanh âm chợt ngẩn ra, cảm thấy có chút khác biệt với tưởng tượng của mình, nhưng vẫn mỉm cười hỏi.

– Ha ha, tiểu tử, cười chết ta, thanh âm này của ngươi giả vờ cũng quá sơ hở đi!

Lúc này thanh âm châm biếm của Cổ Mặc vang lên trong đầu Tần Phàm, cũng cười nhạo Tần Phàm giả bộ già nua, nhưng lại không giống một chút nào.

– Luyện dược cấp linh tán, Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán, bất cứ ngoại thương nào từ vũ sư trở xuống đều có thể khôi phục lại trong một canh giờ!

Tần Phàm không để ý tới Cổ Mặc, chỉ đem mấy bình bạch ngọc đặt lên trên quầy.

Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán hắn đặc biệt luyện chế hôm nay, bình thường hắn dùng đều là Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn, bất cứ ngoại thương nào đều cũng có thể khôi phục trong nửa giờ. Nhưng vì không muốn làm người quá chú ý, hắn cố ý đem luyện dược đổi thành linh tán cấp.

– Có thể chữa khỏi bất luận ngoại thương nào dưới cấp vũ sư sao?

Nữ tử bán hàng kinh ngạc, nàng làm việc trong Tàng Trân Các của Nam Phong Thành thời gian đã lâu, cũng tiếp xúc không ít luyện dược sư, nhưng loại luyện dược như vậy chưa từng nhìn thấy qua.

– Phải!

Tần Phàm tự tin gật gật đầu.

– Phiền toái tiên sinh chờ một lát, ta cần mời luyện dược sư của Tàng Trân Các đến xem xét qua mới có thể xác định giá cả mua bán của chúng ta.

Nữ tử thật cẩn thận đặt mấy bình thuốc xuống quầy, sau đó cung kính nói.

– Không cần, để ta xem…

Nhưng vào lúc này một thanh âm già nua từ trên cao truyền xuống.

Tần Phàm thông qua lớp áo choàng có thể nhìn thấy một lão nhân tinh thần phấn chấn, gương mặt mỉm cười đang từ trên lầu hai đi xuống.

– Các chủ.

Nữ tử bán hàng thấy lão nhân đi xuống, cung kính hành lễ nói.

– Nam Phong Tàng Trân Các các chủ?

Tần Phàm có chút kinh ngạc, hắn cũng là một vị luyện dược sư sao? Nhưng Tần Phàm cũng không tỏ vẻ gì khác, chỉ tiếp tục đứng yên nơi đó chờ đợi kết quả xem xét luyện dược.

Các chủ Tàng Trân Các đi xuống cầu thang, tới trước quầy, làm như không chút để ý mở nắp bình ngửi một chút.

– Di?

Thần sắc vốn đang thong dong của lão nhân đột nhiên biến đổi, sau đó phát ra một tiếng kinh ngạc, hiện lên một tia thần thái, một lát sau hắn buông bình thuốc, nhìn Tần Phàm có chút nóng bỏng hỏi:

– Xin hỏi tiên sinh, luyện dược này đúng là xuất từ tay các hạ sao?

– Chẳng lẽ Tàng Trân Các còn muốn hỏi nơi phát ra hàng hóa hay sao? Nguồn tại http://Truyện FULL

Tần Phàm nhướng mày, thanh âm khàn khàn ẩn chứa vẻ không vui nói.

– Ha ha, mời tiên sinh đừng để ý, đây chỉ là lão phu hỏi nhiều một câu mà thôi.

Các chủ Tàng Trân Các cười nói, nhẹ nhàng đem đề tài này lướt qua, sau đó nói:

– Phẩm chất của linh dược này thượng thừa, Tàng Trân Các cấp cho tiên sinh mỗi bình là một ngàn năm trăm kim nguyên, nơi này có tám bình, là một vạn hai ngàn kim nguyên, không biết tiên sinh có vừa lòng?

– Một ngàn năm trăm kim nguyên một bình?

Nữ tử bán hàng cũng vô cùng kinh ngạc, nàng làm việc trong này lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy luyện dược linh tán cấp có giá cả cao đến như thế! Thậm chí so với một ít luyện dược linh hoàn cấp bình thường còn không kém bao nhiêu!

– Một vạn hai ngàn kim nguyên, giá cả này ta rất hài lòng.

Tần Phàm nghe nói giá cả như vậy cũng không khỏi chợt động, nhưng trên mặt không biểu hiện vẻ gì, chỉ làm như bí hiểm gật đầu, dùng thanh âm khàn khàn nói.

Các chủ Tàng Trân Các cũng mỉm cười gật đầu, sau đó lại ra dấu cho nữ tử bán hàng, nàng lập tức lấy ra tấm thẻ màu đen cung kính đưa cho Tần Phàm, nói:

– Đây là vũ tạp không ghi tên, bên trong có một vạn hai ngàn kim nguyên, ở cả Vũ Thiên đại lục đều có thể sử dụng, như cần tiền mặt cũng có thể đến Tàng Trân Các chúng tôi trao đổi.

– Cảm ơn.

Tần Phàm vươn tay tiếp nhận, nhưng bàn tay trắng nõn sạch sẽ rõ ràng là bàn tay của một thiếu niên, vì vậy thật dễ dàng làm cho ánh mắt như lão hồ ly của các chủ Tàng Trân Các phát hiện.

– Tàng Trân Các chúng ta có thật nhiều vật phẩm rất tốt, lão tiên sinh không nhìn xem có vật gì thích hợp hay không sao?

Thấy Tần Phàm muốn rời đi, các chủ Tàng Trân Các chợt mở miệng hỏi.

– Không cần.

Thanh âm Tần Phàm thản nhiên truyền đến, cũng không muốn phát sinh thêm chuyện ngoài ý muốn, liền đi ra cửa.

– Đợi một chút, tiểu tử, khoan hãy đi, nơi này thật có chút thứ tốt.

Nhưng đúng lúc này, thanh âm Cổ Mặc từ trong đầu truyền ra, làm Tần Phàm vừa sắp bước ra cửa chợt nhẹ nhàng ngừng lại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.