Cuối cùng Hứa Tề Tư vẫn là an tĩnh đi theo Nguyễn Ôn Tịch lên lầu, đến nhìn qua căn phòng cậu sẽ ở.
Nội thất trong phòng được bố trí có màu sắc chủ đạo là trắng và xanh da trời, ga trải giường và những vật dụng trong phòng đại khái không khác mấy so với ở Hứa gia.
Bởi vì tính cách hướng nội ngại giao tiếp, cậu không thích tiếp xúc với người lạ.
Đối với hoàn cảnh xa lạ, cậu cần có thời gian để thích nghi, vậy nên một căn phòng như thế này sẽ khiến cậu cảm có cảm giác an toàn hơn rất nhiều.
Nguyễn Ôn Tịch đứng ở cửa nhìn cậu: “Em nhìn xem còn có chỗ nào cần sắp xếp lại thì cứ nói với anh, trong hôm nay anh sẽ cố gắng giải quyết hết thảy.”
Hứa Tề Tư vội lắc đầu: “Không, không có.
Cảm ơn Nguyễn tiên sinh.”
Nguyễn Ôn Tịch cười một chút, cũng không sửa lại xưng hô nữa, “Anh lại dẫn em tới chỗ khác, làm quen hết toàn bộ căn nhà.”
Hứa Tề Tư gật đầu, tiếp tục ngoan ngoãn đi theo sau anh.
Nguyễn Ôn Tịch không vì cậu trầm trầm ít nói mà không vui, kiên nhẫn hướng dẫn, giới thiệu từng chỗ một với cậu.
Ngoại trừ tầng trệt là đại sảnh, lầu một là phòng làm việc, lầu hai là phòng ở, thì biệt thự còn có lầu ba, nơi đó để trống lộ thiên làm đài quan sát, có thể ngồi ngắm sao trên đấy.
Bên dưới sân còn có một phòng tập thể thao, một bể bơi ngoài trời và một hoa viên nhỏ.
Hứa Tề Tư đi coi hết một lần, đại khái đã nhớ kỹ bố cục căn nhà.
Nguyễn Ôn Tịch đưa cậu về lại phòng, chỉ lịch sự đứng ở ngoài cửa:
“Vậy em cứ sắp xếp đồ đạc trước, anh ở lầu một, có việc gì thì cứ gọi anh.
Về sau nơi này cũng chính là nhà của em.”
Hứa Tề Tư còn chưa hoàn toàn thích nghi, chỉ nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.
Nguyễn Ôn Tịch vừa vặn cho cậu không gian và thời gian để thích nghi, trước khi đi còn tri kỷ đóng cửa giúp cậu.
Giờ phút này không còn người khác, Hứa Tề Tư mới thả lỏng cơ thể, xoay người bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình.
Cậu không phải người quá chú trọng ngoại hình, hơn nữa gần biệt thự này Hứa gia có chuẩn bị đồ dùng sinh hoạt cho cậu rồi.
Vậy nên lúc này đồ đạc cậu mang tới không nhiều lắm, phần lớn là quần áo thường ngày.
Khi vậu vừa xếp xong quần áo vào tủ thì đúng lúc anh cả bảo quản gia đem máy chủ tới.
Cậu nhìn đồng hồ, đợi quản gia mang máy lên lầu một rồi lắp ráp, gấp không chờ nổi mà mở máy tính lên.
Nhìn giao diện quen thuộc trước mắt, cảm xúc bất an từ khi ở chỗ mới cuối cùng cùng dịu bớt.
Trước tiên cậu đăng nhập vào Wechat, vừa vào liền thấy fan club của mình đang hoạt động sôi nổi.
Hứa Tề Tư năng lực lẫn tư chất đều rất bình thường, kỳ thật chơi game cũng không phải là dân chuyên hay lợi hại gì, đích thị thuộc đảng phái cá mặn nhàn tản.
Có lẽ là do cách một màn hình máy tính, nên trong lúc chơi game cậu phát hiện bản thân mình có thể thả lỏng mà trò chuyện một cách tự nhiên với bạn bè trên mạng, hoàn toàn bất đồng với trạng thái ngoài đời thực.
Vì thế sau khi tốt nghiệp, cậu thử khám phá mảng game online và livestream.
Lúc mới bắt đầu, mỗi ngày cậu chỉ livestream chơi game một chút, nhưng ngoài ý muốn lại hấp dẫn không ít fans, dần dần liền duy trì việc livestream tới tận bây giờ.
Mỗi ngày việc livestream chơi game là quãng thời gian duy nhất Hứa Tề Tư có thể nhẹ nhàng trò chuyện với người khác, cho tới hiện tại đã được gần bốn tháng, việc livestream chơi game đã trở thành một bộ phận không thể thiếu trong sinh hoạt hàng ngày của cậu.
Hứa Tề Tư vào trong group, nhìn sơ qua tin tức gần đây, hình như các fan đang thảo luận về tựa game 《 Mộng Giang Hồ》 mà cậu đang livestream chuẩn bị mở thêm server mới.
《 Mộng Giang Hồ》là một game võ hiệp 3D lâu đời, đến nay đã hoạt động được bảy năm.
Hứa Tề Tư chơi game này cũng được gần bốn năm rồi.
Cũng bởi vì thời gian chơi game này phát hành tương đối lâu, thế nên vì để tăng tính trải nghiệm của trò chơi, cứ cách một thời gian nhất định 《 Mộng Giang Hồ》 sẽ mở một server mới, để tân thủ có thể tham gia trò chơi hoặc những người chơi lâu năm có thể linh hoạt bắt đầu trải nghiệm lại ở một server mới.
Hứa Tề Tư ngay từ đầu tham gia đã quen một nhóm bạn thân cố định trong một server, ngày thường livestream chủ yếu là làm nhiệm vụ hàng ngày cùng bọn họ.
Cậu không có hứng thú với server mới, nên không đọc kỹ các fan đang thảo luận điều gì, cậu soạn một đoạn nội dung, đợi tốc độ thảo luận của các fan chậm dần liền đăng lên.
[744]: @all Chào các bạn trong nhóm Bảy niềm vui nhỏ, các thiết bị mới đã được chuẩn bị xong, một lát nữa liền có buổi livestream ngắn để test máy mới a.
[Chanh Bảy Niềm Vui Nhỏ]: *Chụp màn hình* Comment đầu!!
[Gì Gì Gi]: *Chụp màn hình*
[Ngọc Mễ Nhật Tam Tinh]: *Chụp màn hình*
[….]
Trong chốc lát, sau khi các fan chụp màn hình lại xong, tất cả nhất trí ngồi đợi buổi livestream.
Hứa Tề Tư mỉm cười, rời khỏi group fan, đăng nhập vào 《 Mộng Giang Hồ》.
Mỗi ngày, trong game sẽ có một nhiệm vụ cố định yêu cầu người chơi phải tham gia hoạt động, Hứa Tề Tư online vừa khéo không có nhiệm vụ gì, danh sách bạn tốt cũng không có nhiều người online.
Cậu mở kênh gia tộc ra, bên trong chỉ có mấy người bạn quen thuộc đang nói chuyện phiếm, vì thế cậu lách cách đánh ra một chuỗi ký tự.
[Kênh Gia Tộc] [744]: Đại Thất tôi đã quay trở lại rồi đây!
[Kênh Gia Tộc] [Hôm Nay Ăn Cái Gì]: Nhìn coi ai tới kìa, nguyên lai là Tiểu Thất, linh vật của gia tộc chúng ta.
[Kênh Gia Tộc] [Vệ Linh]: Tiểu Thất, cậu tới rồi!
[Kênh Gia Tộc] [· Linh]: Í, Tiểu Thất, không phải cậu nói hai ngày này phải chuyển nhà nên sẽ không rảnh mà?
[Kênh Gia Tộc] [· Linh]: Nhanh như vậy đã xong rồi sao?
[Kênh Gia Tộc] [744]: Bạn cùng phòng của tôi đã chuẩn bị sẵn máy móc.
[Kênh Gia Tộc] [744]: Vậy nên tôi chỉ cần dọn máy chủ qua là xong.
[Kênh Gia Tộc] [· Linh]: Oa, bạn cùng phòng thật tuyệt!
[Kênh Gia Tộc] [Vệ Linh]: Oa, bạn cùng phòng thật tuyệt!
[Kênh Gia Tộc] [Tử Hồng ]: Oa, bạn cùng phòng thật tuyệt!
[…….]
Mấy người trong kênh gia tộc bắt đầu nhại theo, Hứa Tề Tư bật cười, gửi một câu ngắt ngang bọn họ.
[Kênh Gia Tộc] [744]: Đúng thật là một người rất tốt, sau này hẳn là có thể ở chung.
Những lời này vừa được gửi, Hứa Tề Tư lại thấy có một người gửi tin nhắn cho cậu.
Cậu click vào, nhìn thấy ID là Ôn Mộng Một Hồi gửi cho cậu một tin nhắn.
ID Ôn Mộng Một Hồi là bạn ghép của cậu trong nhiệm vụ tình duyên hồi đó.
[Ôn Mộng Một Hồi] cũng tham gia《 Mộng Giang Hồ》vào bốn năm trước.
Bọn họ vừa tham gia đúng vào server mới nhất lúc ấy tên là Phục Duyên Định Tam Sinh, được ra mắt vào dịp Lễ Tình Nhân năm đó.
Nhằm phục vụ cho hoạt động trong ngày Lễ Tình Nhân, khi hoàn thành nhiệm vụ tình duyên, các cặp chơi sẽ nhận được phần thưởng rất phong phú.
Ngay từ đầu, Hứa Tề Tư không biết những thứ này, cậu thấy trên [Kênh Thế Giới] có rất nhiều người chơi đang thảo luận về nhiệm vụ nên buộc miệng hỏi trong [Kênh Gia Tộc].
Lúc ấy Ôn Mộng Một Hồi là người giải đáp thắc mắc cho cậu, còn thuận tiện hỏi cậu có hứng thú tham gia hay không.
Hứa Tề Tư thấy phần thưởng đúng thật là rất phong phú liền đồng ý, không ngờ vì nhiệm vụ tình duyên mà bọn họ trói định với nhau tận bốn năm.
Lúc trước [Ôn Mộng Một Hồi] cấp bậc thấp hơn so với cậu, nhưng hiện tại đã là lão đại đứng đầu server.
Ngay cả cậu vẫn chỉ là người nằm trong bảng xếp hạng người chơi lâu năm, trong bảng xếp hạng này còn có rất nhiều người chơi lâu năm hơn cả cậu.
Hứa Tề Tư cũng đã từng hỏi Ôn Mộng Một Hồi rằng có muốn giải trừ quan hệ tình duyên hay không, để không bị cậu kéo chân sau.
Bất quá Ôn Mộng Một Hồi nói vốn dĩ đây là nhiệm vụ tình duyên, level gì đó không liên quan, vậy nên hai người vẫn cứ duy trì như vậy cho tới bây giờ.
Đến bây giờ quan hệ giữa Hứa Tề Tư và người bạn này cũng không tệ lắm, ngày thường còn cùng nhau trò chuyện vài câu.
Cậu mở hộp thoại xem đối phương gửi tin nhắn gì tới.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Dọn nhà xong chưa?
[Kênh chat riêng] [744]: Ừm, đã thuận lợi dọn vào nhà mới….
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Ở chung với bạn cùng phòng có tốt không? Có gì không thích ứng không?
Người bên kia tựa hồ phản hồi trong tích tắc.
Ôn Mộng Một Hồi là một trong số rất ít người biết Hứa Tề Tư có chứng sợ giao tiếp ngoài đời thực.
Thông qua câu hỏi trên, Hứa Tề Tư nghe ra được sự quan tâm bên trong.
Hứa Tề Tư nhịn không được mỉm cười.
[Kênh chat riêng] [744]: Cảm giác không tồi, bạn cùng phòng là một người siêu tốt!
[Kênh chat riêng] [744]: Tuy là vẫn chưa quen lắm, nhưng anh ấy thân thiện ngoài dự đoán của tôi.
Hại tôi tối hôm qua còn làm công tác chuẩn bị tâm lý cả đêm.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Chuẩn bị tâm lý?
[Kênh chat riêng] [744]: Bởi vì anh ấy thật sự quá ưu tú, nên cảm giác sẽ là một người cao cao tại thượng, không nhiễm bụi trần, hoàn toàn không phải là người bình phàm cùng thế giới với tiểu cá mặn như tôi.
[Kênh chat riêng] [744]: Cho nên tôi rất sợ tính cách của mình sẽ gây phiền toái cho anh ấy.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Ách.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Vậy bây giờ cậu còn cảm thấy như vậy không?
[Kênh chat riêng] [744]: Hiện tại mà nói……có lẽ là cảm giác ôn hòa như tiền bối a.
[Kênh chat riêng] [744]: Tuy rằng là anh ấy rất tốt, nhưng chắc chắn khi ở chung sẽ không được tự nhiên.
[Kênh chat riêng] [744]: Anh ấy thật sự quá xuất sắc.
Đến bây giờ tôi giống như đang nằm mơ vậy, một thiên chi kiêu tử như anh ấy cư nhiên lại là bạn cùng phòng với tôi!!!
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Khoa trương như vậy sao?
[Kênh chat riêng] [744]: Một chút cũng không khoa trương!
[Kênh chat riêng] [744]: Nhưng như vậy cũng rất tốt rồi, tôi sẽ cố gắng thử sống chung hòa hợp với bạn cùng phòng mới **bắt tay**
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Chúc cậu thuận lợi.
Đề tài về bạn cùng phòng tới đây là kết thúc, Hứa Tề Tư chợt nhớ tới việc chính, tiếp tục gõ.
[Kênh chat riêng] [744]: À đúng rồi, chút nữa cậu có rảnh không?
[Kênh chat riêng] [744]: Tôi tính chút nữa livestream để test thiết bị mới, nếu cậu có rảnh thì chúng ta livestream làm nhiệm vụ tình duyên.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Khoảng chừng nào thì cậu bắt đầu?
[Kênh chat riêng] [744]: Sau giờ cơm trưa đi.
Cả buổi sáng hôm nay tôi lo thu dọn đồ đạc nên bây giờ có chút đói bụng.
Đợi tôi tìm cái gì đó bỏ bụng, bổ sung thể lực đã.
[Kênh chat riêng] [Ôn Mộng Một Hồi]: Được, tới giờ nhớ gọi tôi nhé.
[Kênh chat riêng] [744]: Ok.
Giải quyết xong vấn đề livestream, Hứa Tề Tư nhìn đồng hồ, đã hơn 11 giờ rưỡi rồi.
Tuy thời gian còn sớm, nhưng cậu không rõ giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi thường ngày của Nguyễn Ôn Tịch, nghĩ nghĩ, thấy vẫn nên đem thiết bị sắp xếp ổn thỏa trước đã.
Chậm rì rì tới lui hơn mười phút, Hứa Tề Tư cuối cùng cũng đầu hàng trước cái bụng đói meo đang thì thầm nãy giờ, cậu xuống lầu xem có cái gì ăn đỡ đói không.
Kết quả khi tới gần tủ lạnh thì cậu nghe thấy bên trong phòng bếp có tiếng động.
Là dì giúp việc tới nấu cơm sao?
Hứa Tề Tư nghĩ như vậy, bước chân tới gần tủ lạnh thì tự động dừng lại.
Lúc này nếu mở cánh cửa tủ lạnh, chắc chắn sẽ phát bị phát hiện, bị phát hiện rồi tiếp đó sẽ bị hỏi thăm này nọ….
Hứa Tề Tư không muốn đối mặt với trường hợp này, trong giây lát ngắn ngủi đã quyết định trở về phòng ngồi chờ một chút rồi xuống sau.
Nhưng không đợi cậu kịp hành động, cửa phòng bếp đột nhiên bị kéo ra.
“Tiểu Thất?” Nguyễn Ôn Tịch hơi hoang mang, sau đó dịu dàng cười, “Đói bụng sao? Cơm trưa sắp xong rồi, em có thể ra phòng khách ngồi xem TV đợi anh một chút.”
Hứa Tề Tư đứng trân trân tại chỗ, chớp chớp mắt.
Nguyễn Ôn Tịch vẫn mặc bộ quần áo hồi sáng, chỉ là bên ngoài có thêm cái tạp dề màu xanh nhạt.
Có lẽ do thấy cậu đang kinh ngạc, Nguyễn Ôn Tịch giải thích:
“Dì nấu cơm sẽ qua trễ, thế nên cơm trưa hôm nay là anh làm.
Nếu tiểu Thất muốn ăn gì thì cứ nói với anh.
Lúc trước có một khoảng thời gian anh sống một mình, vậy nên anh có thể làm được một số món không quá phức tạp.”
Hứa Tề Tư thấy anh giải thích, lúc này mới hoàn hồn liền vội vàng trả lời: “Tôi không có kén ăn, Nguyễn tiên sinh làm món gì cũng được.
Phiền ngài rồi.”
Nguyễn Ôn Tịch cười bất đắc dĩ, nhưng cũng không nói thêm gì: “Vậy được, em ngồi chờ một lát, cơm trưa rất nhanh liền xong.”
Hứa Tề Tư gật đầu, ngoan ngoãn đi tới sofa ngồi xuống.
Nguyễn Ôn Tịch mở tủ lạnh lấy vài món, lại quay trở lại phòng bếp tiếp tục nấu cơm.
Âm thanh xèo xèo lần nữa vang lên, Hứa Tề Tư nhịn không được quay đầu nhìn về phía phòng bếp.
Cửa phòng bếp là kính trong suốt, Hứa Tề Tư có thể dễ dàng nhìn thấy thân ảnh bận rộn bên trong của Nguyễn Ôn Tịch.
Tạp dề có kiểu dáng đơn giản, treo trên người Nguyễn Ôn Tịch không có cảm giác phản cảm, ngược lại sinh ra vài phần ôn hòa dễ gần.
Nhìn động tác như nước chảy mây trôi của anh cũng đủ hiểu anh thành thạo việc nấu cơm như thế nào, quả thực là một hình tượng một người đàn ông tốt hiếm gặp.
Hứa Tề Tư mơ hồ sinh ra cảm giác ấm áp bình dị, thậm chí còn cảm thấy khoảng cách giữa mình và Nguyễn Ôn Tịch đã được rút ngắn đáng kể.
– ———✿byhanako❀———–
[Đúng chuẩn lên được phòng khách, xuống được phòng bếp.
Để cua được vợ thật khó….].