Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1514: Chư tiên tất chí



Vũ nhân tộc tự xưng là chủng tộc số một Thần Ân đại lục, hình người, lưng có cánh nên tự nhận là chủng tộc hoàn mỹ nhất thế giới này. Không điều tra kỹ lai lịch vũ nhân tộc nói được, nghe nói thời đại tiên cổ không có chủng tộc này. Vũ nhân tộc là sinh linh sịnh ra sau thời đại tiên cổ, tốc độ sinh sản không thua kém nhân loại và yêu tộc nên mới chiếm một góc trong Thần Ân đại lục được.

Mấy kỷ nguyên qua đi vũ nhân tộc luôn rất mạnh mẽ.

Bây giờ vũ nhân tộc xuất hiện hai tồn tại tiên nhân xứng là đại tộc.

Ngày xưa tiên nhân thứ nhất trong thế giới thiên đạo, Mông Kỳ bởi vì khiêu chiến Đinh Hạo bị chém mười hai đôi cánh, bị thương rất nạng. Qua nhiều năm dưỡng thương Mông Kỳ miễn cưỡng khỏe lại, trong lòng vừa hạn vừa sợ Đinh Hạo. Trận chiến đó đã hoàn toàn đánh nát niềm tin của Mông Kỳ.

– Thằng nhãi Đinh Hạo tuy mạnh mẽ nhưng dù gì chưa thành tiên, ta đoán có lẽ hắn luyện công xảy ra vấn đề, không thể độ kiếp nên mới không bước ra một bước được.

Đại Đế vũ nhân tộc oán hận nói:

– Không thành tiên rốt cuộc là sô cẩu, không lĩnh ngộ pháp tắc tiên đạo, không có tiên quang nhập vào người. Sẽ có ngày Đinh Hạo tụt hậu, không được thiên địa chấp nhận. Chúng ta bước vào tiên cảnh, tuổi thọ dài dẶc, có thể từ từ tiêu hao. Chờ Đinh Hạo tuổi già sức yếu rồi hãy giết.

Mông Kỳ gật gù.

– Lần này tập kích tiên mới không ngờ là Phương Thiên Dực độ kiếp, Vấn Kiếm tông có tiên nhân xuất hiện càng khó đối phó.

Mông Kỳ nhíu mày nói:

– E rằng Đinh Hạo đã phát hiện cái gì.

– Lần này không được thì còn lần sau, thế gian này có nhiều người độ kiếp sớm muộn gì có kẻ thành tiên. Chúng ta cướp căn nguyên, dung hợp nó thực lực sẽ tăng tiến một tầng, sau đó kết hợp thần khí, thần trận của vũ nhân tộc dù Đinh Hạo giết tới cửa có thể làm được gì?

Sắc mặt Đại Đế vũ nhân tộc dữ tợn nhưng trong lòng gã hơi run, uy lực đao vàng kiếm bạc đó khiến gã thấy cái chết chực chờ.

Đại Đế vũ nhân tộc không nghĩ ra tại sao Đinh Hạo không thành tiên nhưng có thực lực mạnh mẻ như thế? Đinh Hạo chém được tiên nhân?

Trong lúc nói chuyện, đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai. Thần điện vũ nhân tộc rung lắc dữ dội như trời sụp đất nứt, áp lực khiến người nghẹt thở kéo đến.

Đại Đế vũ nhân tộc biến sắc mặt nói:

– Có chuyện gì?

Mông Kỳ đứng bật dậy, cảm giác được cái gì.

Một vũ nhân tộc đỉnh thần cảnh xông tới, biểu tình kinh hoàng nói:

– Báo… Bẩm báo bệ hạ, đao cuồng kiếm si Đinh Hạo giết tới.

Đại Đế vũ nhân tộc, Mông Kỳ hoàn toàn biến sắc mặt nói:

– Cái gì?

Đến nhanh vậy?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lại rung lắc dữ dội.

Nóc thần điện đại đế bị lật bay, một đao quang vàng chém xuống.

– Đinh Hạo!

Đại Đế vũ nhân tộc tức giận rống to:

– Ngươi đừng hiếp người quá đáng!

Thanh âm sang sảng vang lên:

– Hành động của vũ nhân tộc khiến thiên hạ tức giận, tự làm tự chịu.

Tóc đen của Đinh Hạo xõa vai như thác nước, trường sam màu xanh không dính hạt bụi trần. Đinh Hạo đứng trong không trung nhìn xuống dưới như hồng trần tiên đi trong thế gian.

Đinh Hạo chỉ đứng ở phương xa, vô số cường giả vũ nhân tộc run cầm cập không dám đến gần.

Dang tiếng số một thiên hạ hơn trăm năm, uy thế ngập trời. Không ai dám đối diện tồn tại đáng sợ đó, dù là vũ nhân tộc trời sinh tàn bạo hiếu chiến thấy Đinh Hạo cũng run lẩy bẩy.

– Hừ! Vu oan nói láo!

Đại Đế vũ nhân tộc bay lên cao, tức giận quát:

– Trăm năm nay vũ nhân tộc ta luôn kiềm chế, nhún nhường, không tranh với thiên hạ, ngươi hết lần này đến lần khác nhắm vào vũ nhân tộc ta, nơi chốn hiếp bức là có lý gì?

Mông Kỳ cũng bay lên sóng vai với Đại Đế vũ nhân tộc, rèn luyện tiên đạo tràn ngập.

Mông Kỳ giận dữ nói:

– Đinh Hạo, ngươi luôn trấn áp thiên hạ không cho có sát phạt chinh chiến sao? Tại sao xâm phạm thiên hạ ta? Hiếp người quá đáng!

Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh xòe tay ra, một cọng lông chim nằm trong tay hắn.

Đinh Hạo nói:

– Chuyện giết tiên mới hôm nay các ngươi phải có câu giải thích.

Đại Đế vũ nhân tộc biến sắc mặt, mắt lóe tia sáng nói:

– Một cọng lông chim có thể nói lên cái gì? Không lẽ ngươi bằng vào cọng lông đó đã định tội vũ nhân tộc ta? Thế này quá độc đoán, chuyên quyền.

Lòng bàn tay Đinh Hạo bốc lửa vàng thoáng chốc đốt lông chim thành tro.

Đinh Hạo nói:

– Mặc kệ các ngươi múa mép khua môi thế nào cũng khó thể rửa tội nghiệt bản thân, hôm nay ta đến không phải nói đạo lý với các ngươi.

Đinh Hạo nói đến đây thanh âm lạnh băng, quyết tuyệt, nhấn mạnh từng chữ:

– Các ngươi hai lần ra tay tập kích tiên mới, chuyện cắt đứt gốc của người ta thế này quá độc ác. Hôm nay ta tiêu diệt hai tiên nhân của vũ nhân tộc các ngươi!

Ý Đinh Hạo là muốn óa sổ hai cường giả cảnh giới tiên của vũ nhân tộc.

Đinh Hạo dứt lời, vũ nhân tộc giận dữ.

Đại Đế vũ nhân tộc tức điên nói:

– Đinh Hạo, đừng tưởng rằng vũ nhân tộc ta sợ ngươi, ngươi…

Đại Đế vũ nhân tộc chưa nói xong Đinh Hạo đã ra tay.

Đao vàng kiếm bạc rạch phá hư không bắn hướng Đại Đế vũ nhân tộc, Mông Kỳ.

– Họ Đinh, nếu ngươi đã trở mặt thì ngày hôm nay không chết không ngừng, ta muốn nhìn xem một mình ngươi làm sao xóa ổ hai tiên của vũ nhân tộc ta?

Mười tám đôi cánh duỗi ra sau lưng Đại Đế vũ nhân tộc, tiên quang dâng trào như biển. Mỗi cọng lông chim biến thành một thanh tiên kiếm rậm rạp nổi trong không trung.

Đại Đế vũ nhân tộc nói với Mông Kỳ:

– Cùng ra tay đi, hôm nay đánh bại cái gọi là thần thoại võ đạo đao cuồng kiếm si!

Mặt Mông Kỳ âm trầm, mười sáu đôi cánh giương ra, tiên lực bộc phát như mặt trời không thể nhìn gần.

Mười hai đôi cánh của Mông Kỳ bị Đinh Hạo chém đứt, mấy chục năm qua khổ tu khiến thực lực của gã tăng lên, cánh chim biến thành mười cái, hôm nay hoàn toàn bộc phát.

– Ha ha ha ha ha ha! Ai nói Đinh sư huynh là một người?

Một bóng người bước ra từ hư không, bên người vòng quanh ba ngàn kiếm quang, tuấn tú siêu phàm, phong độ vô song, mày iếm mắt sáng, tiên quang quanh người, là tiên nhân mới Tam Thiên Tuyệt Kiếm Phương Thiên Dực.

Mông Kỳ hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Một tiểu tiên không quan trọng chỉ mới bước vào tiên cảnh, không biết tự lượng sức mình!

Mông Kỳ nhớ đến chuyện cũ, Đinh Hồng Lệ chỉ vừa vào cảnh giới tiên, còn chưa củng cố cảnh giới đã vội vàng chạy tới, gã không sợ. Người khiến Mông Kỳ sợ hãi là Đinh Hạo, nhưng hắn mang theo Phương Thiên Dực xuất hiện chứng minh hắn không có tự tin một mình đối kháng hai tiên vũ nhân tộc. Điều này khiến Mông Kỳ tăng niềm tin.

Nhưng vào lúc này…

Một thanh âm lười biếng phát ra từ hư không:

– Vậy sao? Nếu cộng thêm ta thì thế nào?

Một thanh đinh ba chín răng xuất hiện, sau đó là một con heo mập trắng, tia to mặt lớn đạp bước hư không, người khoác áo rộng thùng thình, cười tủm tỉm nhìn đám vũ nhân tộc.

Trư Tiên!

Thoáng chốc Đại Đế vũ nhân tộc, Mông Kỳ biến sắc mặt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.