[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 675: Ra biển



Đường Tam nói: “Ta hiện tại chuẩn bị xuất phát. Tranh thủ đi sớm về sớm.”

Mỹ công tử có chút không nỡ mà nói: “Được rồi, ngươi nhất định phải đi sớm về sớm! Hôm nay ta cũng sẽ đến khu quần cư bên kia tìm trấn trưởng. Ta cũng sẽ phát động Linh Tê thương hội bên này hỗ trợ.”

“Không, không được nhờ Linh Tê thương hội.” Đường Tam nói: “Chuyện này phải tiến hành bí mật, chỉ có thể dùng người của Cứu Thục chúng ta. Không được để cho thành Gia Lý bên này biết, chọn nơi kiến tạo đội thuyền phải vắng vẻ, bí mật, tốt nhất là tìm một bến cảng không có bóng người. Chuyện này không khó lắm, bản thân Yêu Quái Tộc cũng không ra biển làm cái gì, cho nên, tìm bến cảng hẳn là dễ dàng. Lựa chọn bến cảng như thế nào, ta đã nói rõ trong bản vẽ.”

“Được.” Mỹ công tử gật đầu, nhớ kỹ lời hắn nói.

Đường Tam tạm biệt Mỹ công tử, dùng truyền tống rời khỏi Hoàng Kim sơn cốc. Hiện tại hắn có tu vi thâm hậu, Tinh Thần Lực cường đại, sử dụng liên tiếp truyền tống cũng không tiêu hao nhiều, không bao lâu đã đến bờ bi*n đ*ng Hải.

Nhìn biển rộng vô tận đầy sóng lớn, ven biển cũng không có dấu hiệu có Yêu Quái Tộc sinh hoạt. Hải tộc cường hãn, Yêu Quái Tộc rất khó thu được tài nguyên hay đồ ăn trong biển, ngược lại thỉnh thoảng sẽ có Hải tộc lên bờ gϊếŧ chóc tìm kiếm đồ ăn. Dần dần, khu vực ven biển liền biến thành cấm địa.

Nhưng Hải tộc không thể lên bờ quá lâu nên phạm vi bọn nó xâm nhập cũng có hạn.

Cảm thụ được khí tức biển cả quen thuộc, tâm tình Đường Tam dường như thả lỏng vài phần. Mũi chân điểm nhẹ trên mặt đất, hai cánh Bằng Long Biến mở ra, đập cánh, bay thẳng ra Vô Tận Lam Hải.

Biển rộng mênh mông bao la, muốn tìm kiếm một hòn đảo cũng không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa không thể chọn hòn đảo quá nhỏ, nhất định phải đủ lớn mới có thể để mọi người sinh tồn.

Rất nhanh, Đường Tam đã bay ra cách bờ trăm dặm, ở đây đã không thể nhìn thấy bờ biển, biển cả dưới chân cũng hoàn toàn biến thành màu xanh đậm.

Đường Tam không tiếp tục phi hành, mà thu lại hai cánh, thân hình quay lại, giống như một mũi tên, trực tiếp chui vào trong biển rộng.

Lặng yên vào nước, chỉ toé lên một chút bọt nước.

Sau khi Đường Tam chui vào biển rộng, hắn lập tức cảm giác được thân thể mình được Thuỷ nguyên tố nồng đậm ôm trọn. Trong Vô Tận Lam Hải, khí tức sinh mệnh cùng Thuỷ nguyên tố có thể dùng từ mênh mông vô tận để hình dung. So với hải dương ở Đấu La Đại Lục kiếp trước thì khí tức sinh mệnh ở đây nồng đậm hơn nhiều lắm, bất quá trước khi hắn chuyển thế, Đấu La Đại Lục đã tiến hoá, hiện tại hẳn đã khác so với trước đây.

Thần Thức khẽ dao động, quang ảnh màu vàng toạ trấn trung tâm Thần Thức được Đường Tam dẫn động và toả ra khí tức. Lập tức, trên trán hắn hiện ra một đường vân màu vàng, chính là Hoàng Kim Tam Xoa Kích.

Quang văn màu vàng óng ánh, đôi mắt Đường Tam bỗng trở nên sáng ngời, sau đó hắn liền có thể thoải mái hô hấp ở dưới biển. Da thịt hấp thu chất dinh dưỡng trong nước biển, ý niệm của hắn khuếch trương ra ngoài.

Biển cả xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh, các sinh vật biển đang tung tăng bơi bội cũng lập tức dừng lại, tất cả đều tập trung về phía Đường Tam.

Mà Đường Tam thì nhắm mắt lại, Tinh Thần Lực khuếch trương ra ngoài rộng hơn.

Dưới sự ảnh hưởng của Hải Thần Tam Xoa Kích, ở trong biển rộng, phạm vi cảm nhận của Tinh Thần Lực thậm chí còn lớn hơn nhiều trên lục địa. Dưới cảm giác của ý niệm, nó cơ hồ trong nháy mắt đã bao trùm phạm vi trăm hải lý trong biển.
Vô số sinh vật biển dưới cảm giác của hắn đều dừng lại, hướng về phía hắn mà quỳ bái, trong đó không thiếu Hải Thú cường đại.

Năng lượng trong biển rộng cũng tự nhiên mà hội tụ về phía Đường Tam, nhưng hiện tại hắn không dám hấp thu, chỉ có thể để chúng tuỳ ý vờn quanh người mình, một phần trong đó có thể tẩm bổ Thần Thức của hắn, hắn cũng chỉ hấp thu nó vào trong Tinh Thần Chi Hải để nuôi dưỡng Thần Thức.

Những năng lượng có thể tẩm bổ Thần Thức này đều là tín ngưỡng, là tín ngưỡng của các sinh vật biển.

Khi mới đến thế giới này, lúc lần đầu tiên nhìn thấy Vô Tận Lam Hải, Đường Tam đã biết rõ đây là thánh địa để hắn tu luyện. Thân là Hải Thần, cho dù là chuyển thế trùng sinh, chỉ cần hắn còn một chút Thần Thức, chỉ cần hắn còn Thần Vị trên người thì hắn có thể ảnh hưởng đến bất kỳ biển cả nào.
Nơi này mới là sân nhà của hắn.

Trước kia không tới là vì lúc đó hắn còn quá mức nhỏ yếu, một khi tu luyện trong biển rộng gặp phải Hải Thú cường đại, nếu bị phản phệ thì sẽ không có sức phản kháng. Nhưng hiện tại đã khác, hắn có lòng tin tuyệt đối, bên trong Vô Tận Lam Hải, tuyệt đối không có bất kỳ sinh vật biển nào dám làm trái ý hắn.

Mặc dù hiện tại hắn không phải Thần cấp, nhưng hắn tuỳ thời có thể dẫn động thiên kiếp đến, cấp độ thiên kiếp này căn bản Hải Thú không thể đối kháng, cho dù là Vô Tận Lam Hải thực sự có Hoàng Giả chỉ sợ cũng không được. Đúng vậy, Đường Tam đã sớm đánh giá, thiên kiếp của hắn ngay cả Hoàng Giả cũng không chịu đựng được, đây chính là vị diện áp chế khủng bố. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu vì sao bây giờ hắn chưa dám độ kiếp.
Dưới sự dẫn dắt của Thần Thức, rất nhanh một con cá mập to lớn đã đến trước mặt Đường Tam, cung kính cúi đầu.

Con cá mập này dài chừng hơn 10 mét, lưng xám xanh và phần bụng trắng như tuyết. Khí tức phát ra trên người có thể so sánh với cường giả Cửu giai trên lục địa. Lúc này nó nhìn Đường Tam chỉ có sùng kính.

Đúng vậy, không phải sợ hãi, mà là sùng kính, bởi vì khí tức trên người Đường Tam khiến nó cảm thấy vô cùng thoải mái. Huyết mạch trong cơ thể tựa hồ bởi vì nam tử trước mặt này mà hoan hô nhảy nhót, nên càng khiến nó muốn quỳ bái.

“Hòn đảo lớn nhất gần đây nhất ở chỗ nào?” Đường Tam thông qua Tinh Thần Lực truyền ý niệm của mình với nó.

Thay vì tìm kiếm không mục đích, còn gì nhanh hơn bằng cách để thổ dân dẫn đường?

Cá mập cung kính cúi đầu với Đường Tam, cũng lấy Tinh Thần Lực truyền đạt ý niệm của mình, “Vương giả tôn kính, cách nơi này 500 hải lý có một hòn đảo, nơi đó là lãnh địa của Hải Tượng tộc.”
Hải Tượng tộc?

Đường Tam hỏi: “Trong Vô Tận Lam Hải có những chủng tộc cường đại nào? Lĩnh tụ mạnh nhất là ai?”

Cá mập đáp: “Trong Vô Tận Lam Hải có 5 chủng tộc cường đại, trong đó cường đại nhất là Hải Long tộc và Hải Cự Nhân tộc. Hải Sa tộc chúng ta và Hải Tượng tộc cũng thế, ngoài ra còn có Mỹ Nhân Ngư nhất mạch, đều được xem là cường tộc.”

“Hải Long tộc và Hải Cự Nhân tộc? Trong hai tộc này có Hoàng Giả tồn tại không?” Đường Tam hỏi.

“Không có Hoàng giả, Hải tộc chúng ta dường như không có cách nào thành Hoàng, mạnh nhất chỉ có Đại Yêu Vương. Bất quá, nếu ở trong Vô Tận Lam Hải thì ngay cả các Hoàng Giả lục địa cũng chưa chắc có thể tạo thành uy hiếp với chúng ta.”

Không có Hoàng giả? Đáp án này thật ra nằm trong dự liệu của Đường Tam. Thiên Hồ nhất mạch hội tụ toàn bộ vận may trên Pháp Lam tinh về Yêu Tinh Đại Lục, số lượng Hoàng Giả có hạn, trong Vô Tận Lam Hải không có cách nào xuất hiện Hoàng Giả tự nhiên là vì vận khí không tốt. Hay cho một cái Thiên Hồ tộc! Bọn họ có thể trở thành người chấp chưởng Tổ đình cũng không phải may mắn. Xuất phát từ lợi ích của Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, đối phương làm như vậy hiển nhiên không có gì đáng trách. Đổi lại là hắn, trong tình huống có thể làm được, hắn đương nhiên cũng hy vọng ngưng tụ vận may cho nhân loại.
“Mang ta tới hòn đảo kia.” Đường Tam nói với cá mập.

Nhưng con cá mập này lại do dự, có chút chần chừ.

Đường Tam lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, “Các ngươi và Hải Tượng tộc không hòa thuận?”

Cá mập gật đầu, “Chúng ta xem như là túc địch.”

Đường Tam nói: “Chủ yếu là do người ta coi các ngươi như đồ ăn sao?”

Cá mập có chút lúng túng nói: “Cũng không phải. Hải Tượng tộc rất cường đại, chúng ta chưa chắc đã có thể chiến thắng bọn chúng. Bọn chúng da dày thịt béo. Chúng ta chủ yếu là tranh đoạt tài nguyên, nên thường xuyên có mâu thuẫn.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.