Nana đánh đủ liền thả tay cho Lôi Động ngã xuống tại chỗ, khinh thường liếc nhìn những thành viên khác của học viện Lôi Đình sau đó quay người trở lại vị trí trước kia.
Thấy khuôn mặt Lôi Động đã hằn lên màu máu, Tần Minh bất giác mỉm cười đưa tay sờ trên má, Nana tát hắn vẫn là rất không nỡ, còn nhẹ chán.
Nhóm Lục Kha từ lúc Nana cản được lưới điện đã rất kinh ngạc cho tới khi ngây ngốc nhìn Nana dạy dỗ đối thủ, Lục Kha vỗ đùi cái bốp nói với Hàn Dạ: “Lão đại, ta quyết định, quay về ta chắc chắn sẽ giới thiệu Nana cho Khả Nhi.”
“Ngươi không sợ cô ta ghen?” Hàn Dạ dưới lớp áo choàng đen ánh mắt liên tục biến hóa cảm xúc nhìn Nana.
Lục Kha không lo, ngược lại còn khoái chí: “Không đâu, tính cách này chính là đối Khả Nhi của ta tâm đầu ý hợp, vừa rồi nếu Khả Nhi ở ta khẳng định cô ấy sẽ bay lên tát cùng Nana.”
Hàn Dạ lông mày giật một cái lạnh nhạt nói: “Tính khí thật khó coi. Ta xem cô ấy không trụ được nữa đâu, tên kia rất mạnh!”
Trên sàn đấu đi lên một nam tử áo xám dáng người cao lớn, bờ vai phi thường vạm vỡ, hắn chưa phóng xuất vũ hồn vậy mà khán giả vẫn cảm giác được luồng điện tự nhiên tỏa ra trên người hắn. Khuôn mặt ngũ quan đậm nét, trầm tĩnh đến lạ thường, không khỏi khiến người ta liên tưởng đến cảnh tượng trời quang trước khi bão nổi, nhìn vào khí thế của hắn chỉ có một người xứng đáng để hình dung – Thiên lôi.
Thiểm Điện đứng đối diện Nana cất tiếng nói khàn khàn: “Sử Lai Khắc, ra tay thật độc ác, nhưng ta thay mặt Lôi Động xin lỗi ngươi, hắn quả là quá cuồng ngôn.”
“Không sao, ta đã cảm thấy đủ, không muốn để bụng, người tử tế sẽ được tử tế đáp lại. Ta là Sở Phượng Na, xin chỉ giáo.” Nana nghiêm túc đưa tay ôm quyền bái phỏng với Thiểm Điện.
Thiểm Điện gật đầu ngắn gọn giới thiệu: “Thiểm Điện.”
Trọng tài nhìn hai đối thủ đã chào hỏi xong lớn tiếng hô: “Tuyển thủ Thiểm Điện của học viện Lôi Đình là người ở vị trí thứ sáu ra sân, các thành viên trước đó đã tự động phán thua. Bây giờ ta tuyên bố, trận đấu, bắt đầu.”
Nana nghe đến đã là người thứ sáu liền vui vẻ, Ngọc Thiên Tâm rất coi trọng cô rồi, chỉ cần một trận nữa nhiệm vụ của Nana sẽ hoàn thành, có điều người này không dễ đối phó, hắn bình tĩnh không thể đánh đòn tâm lý, thực lực mạnh mẽ chỉ với ba chiêu thức là không đủ hạ gục, đành tùy cơ ứng biến.
Thiểm Điện hồn tông vũ hồn chỉ có một chữ, Lôi. Không có bất kì thứ gì biểu trưng bên ngoài, lôi điện chính là vũ hồn của hắn, bản thân lôi điện do hắn khống chế so hồn sư khác phải thuần thục nhiều, lôi là màu xám phát ra ánh sáng trắng xẹt xẹt, chỉ đánh ra một cái sẽ khiến người nhìn cảm thấy vô cùng lóa mắt.
Nana trong lòng liên tục gợn sóng, người này cô hoàn toàn mờ mịt, trước đây Ngọc Thiên Tâm tỏa sáng khiến hắn lu mờ, không ai để ý trong đội tuyển học viện Lôi Đình có hắn như thế mạnh mẽ. Nana nắm Điệp Thần Trượng sẵn sàng phòng ngự. Thiểm Điện không hề di chuyển, không dùng hồn kĩ, năm đạo lôi điện to lớn tàn bạo trên người hắn đánh về phía Nana, Điệp Thần Bảo Hộ yên lặng hiện lên ngăn chặn lôi điện giật ầm vang bên ngoài. Lôi điện tiếp tục như dã thú rít gào vô dụng, Thiểm Điện trên thân sáng lên hồn kĩ thứ nhất, Lôi Võng. Lưới lớn bằng lôi điện tạo thành xé tan lớp không khí phía trên võ đài nổ lẹt đẹt, trận thế thiên la địa võng ở vòng phòng hộ chụp xuống, nhìn cảnh tượng này lệnh lòng người sợ hãi run rẩy đưa tay ôm lấy thân thể.
Nana đứng trong vòng phòng hộ ánh mắt đăm chiêu nhìn đối diện phía xa Thiểm Điện một thân chìm trong lôi điện chớp giật như tu la, hắn chỉ cần ở nơi đó cũng khiến người khác không dám tới gần. Chuyển động phòng hộ đối Nana là dễ nhưng có phòng hộ sẽ không thể dùng Tinh Thần Tập Kích, Thiểm Điện cơ thể rắn chắc, tư thế hiên ngang luôn cảnh giác cao độ, đánh cận chiến là không có khả năng, chẳng lẽ phải dùng đến Linh Lan Hoa? Thở dài, Nana chờ đợi, chờ đợi cơ hội khác.
Mặt sàn đấu đã bị lôi điện giật nát không còn bằng phẳng nhưng ở phía ngoài hai bên đối diện đối thủ một chút cũng không bị ảnh hưởng, nếu không nhìn không nghe tiếng nổ cùng tiếng rít chói tai thì khán giả đã ngỡ thời gian là bị đóng băng. Thiểm Điện thật bình tĩnh cho sáng lên hồn hoàn thứ hai, Lôi Võng biến thân thành lốc xoáy xoay quay vòng phòng hộ khả năng muốn một phát bóp nát nó, hồn kĩ thiên lôi đòi mạng – Nghiền Nát.
Nana nhìn lôi điện xung quanh không khỏi kinh sợ, Thiểm Điện đây là muốn giết người? Hoặc là nói hắn đề cao năng lực của cô? Sức ép từ vòng xoáy thật mạnh, Nana ánh mắt nghiêm túc dẫm một chân xuống đất, Điệp Thần Bảo Hộ lắc mình dần biến lớn, từ từ đẩy ra lôi điện trước sự kinh ngạc của Thiểm Điện cùng toàn bộ thành viên học viện Lôi Đình.
Ngọc Thiên Tâm quan chiến, hắn nhíu mày nhìn vòng phòng ngự thản nhiên như không ép lôi điện bắn trở lại. Thiểm Điện năng lực hắn biết đến, trước đó hai hồn tông bị Nana dễ dàng làm nhục hắn rõ ràng những thành viên hồn tôn chẳng có cơ hội thắng, không muốn nhìn mấy tên lâu la làm trò cười hắn mới để Thiểm Điện lên, không ngờ đến Thiểm Điện cũng như thế chật vật.
Thiểm Điện cảm xúc đã thoáng biến hóa, Nana chớp thời cơ thử khiêu khích hắn: “Thiểm Điện, tấn công của ngươi chẳng thể phá được phòng ngự của ta đâu. Nhận thua đi.”
Thiểm Điện không trả lời nhưng lôi điện xung quanh giật mãnh liệt cho thấy hắn là tức giận, hồn hoàn thứ ba sáng lên, hồn kĩ Lôi Giáng. Vô số lôi điện đánh thẳng từ phía trên xuống bổ mặt sàn tan tành đất đá vụn vỡ, đến khi đánh trên vòng phòng ngự lại bị gãy phản chiếu lên không trung. Khán giả chờ đợi đã chán nản, hai người từ đầu tới giờ chẳng có động đậy, đơn giản chỉ là một người quất roi một người chắn, họ đã thật mong một trận đấu kịch liệt.
Lúc đó, Nana động, không muốn kéo dài, thêm nữa chỉ cùng một kết quả. Nana thu phòng hộ lấy hồn lực hộ thân chạy lại phía Thiểm Điện. Thân người nhỏ nhắn lao vun vút trong trận thế sét đánh, lách người tránh đi những cú tấn công thẳng của lôi điện, Nana đã tiếp cận Thiểm Điện. Thấy Nana, Thiểm Điện kinh ngạc nhưng ngay lập tức phản công đưa cánh tay to khỏe đánh xuống, Nana bắt lấy cánh tay đầy luồng điện của hắn làm xà ngang nhảy lên trước mặt dự định phóng ra Tinh Thần Tập Kích. Không may Thiểm Điện quá cảnh giác sau trận chiến của Võ Hào, hắn nghiêng đầu đánh ra một chưởng ngay bụng Nana, Nana nhanh chóng đưa quyền trượng chống đỡ nhưng cũng bị hất bay lùi lại một khoảng cách.
Sức lực của Thiểm Điện thật mạnh! Điệp Thần Trượng biến thân, Nana ánh mắt sắc bén cầm trượng ngắn bộ dáng kiêu kì nhìn Thiểm Điện, chùng chân một chút phóng tới thi triển ra Bí Tịch Kiếm Pháp. Thiểm Điện đã thu lại hồn kĩ vô dụng, hắn tập trung đưa tay không mà chặn kiếm pháp của Nana, không phải quá khen nhưng tố chất cơ thể của Thiểm Điện thật cực cường. Kiếm mang trước đó gây không ít mệt cho các đối thủ, giờ đây lại bị Thiểm Điện cơ thể sắt đá “điếc không sợ súng”, cứng đối cứng.
Nana tung một cú đá lộn vòng ra sau đứng thẳng nhìn Thiểm Điện, tâm trạng đã có chút tức giận. Thiểm Điện tôn trọng nói: “Ngươi xứng đáng là đối thủ của ta.”
Nana nhếch môi: “Quá khen, nhưng ta muốn thắng.”
“Nhận thua đi, dù ngươi kháng được lôi nhưng ngươi là hồn tôn, không thể kiên trì.”
Nana thu trượng thở dài, cuối cùng vẫn phải dùng đến: “Ngươi nói đúng, ta là hồn tôn, nhưng không phải hồn tôn bình thường.”
Nana dứt lời, phía sau lưng đã vươn lên vô số dây leo hung hăng hướng đến đe dọa Thiểm Điện. Một màn này chấn động toàn trường, trọng tài kích động hô lên: “Là song sinh vũ hồn! Thật sự là một song sinh vũ hồn! Khán giả thân mến, ta không ngờ tại đây có thể được chứng kiến một hồn sư như thế tồn tại. Còn nhớ trận đấu trước đây của tuyển thủ Sở Phượng Na, chẳng trách cô ấy có thể chiến thắng cháu gái viện trưởng học viện Hoa Tư, cô ấy vũ hồn khác chính là Linh Lan Hoa, sát thần trong giới hồn sư thực vật hệ vũ hồn, trận đấu này chúng ta chờ đợi không hề uổng phí.”
Khán đài một hồi vang tiếng xuýt xoa, học viện Hoa Tư cũng tới quan chiến, Hoa Dạ Vũ cắn chặt hàm răng ghen ghét cùng ganh tỵ, cô ta thế mà bị khinh thường lừa gạt.
Nhóm Lục Kha trợn mắt hốc mồm, chả trách không sợ độc, chả trách quyền trượng có họa tiết Linh Lan Hoa, thì ra là cái dạng này.
Hàn Dạ lần đầu tiên mỉm cười, đúng là người hắn để ý, thật đặc biệt.
Sử Lai Khắc mọi người không khỏi ngỡ ngàng, Nana vậy mà xuất Linh Lan Hoa. Phất Lan Đức điên tiết đập vào lưng Mã Hồng Tuấn một cái thật mạnh: “Ngu ngốc, nó không biết Vũ Hồn Điện nhiều tai mắt sao? Nó như vậy báo hại ta lo lắng sao? Đã là tên thứ sáu, tại sao cố chấp không nhận thua chứ hả?”
Đại sư cũng lắc đầu: “Quá sơ suất, thật quá sơ suất, ta không nên để nó lên đài, vốn biết tính khí nó bất thường không ngờ hôm nay còn quá kích động.”
Tần Minh lo lắng nhìn Nana: Vì sao ngươi cứ tự đẩy mình vào nguy hiểm như vậy? Ta thật sự rất sợ chính ta không đủ năng lực bảo vệ ngươi, ta chỉ muốn ngươi an tâm làm cô gái nhỏ bình an ở bên ta, Nana!