Tan tiệc, Lạc Phá Thiên bài xe ngựa.
Ngồi trong xe Cơ Huyền cảm thán, Hoàng thất quả nhiên là Hoàng thất, xe ngựa xa hoa hết sức, vàng ròng bao quanh, thủ công điêu khắc hoa văn tinh xảo, còn có dưới dày đặc thảm, những tấm thảm này không biết dùng chất liệu gì tạo thành, mềm mại tới cực điểm, ngồi lên có cảm giác thư sướng.
Tuy rằng Cơ Huyền không biết ngồi lên trên mây là có cảm giác gì, nhưng mà cậu có thể tưởng tượng được loại cảm giác mỹ diệu khi ngồi trên xe ngựa, cũng giống như đang ngồi trên mây vậy.
Tại bên người Cơ Huyền, có một nữ tử thân thể xinh đẹp đang e lệ ngồi ở chỗ kia.
Nhìn tới nữ tử này Cơ Huyền lại cảm thấy phiền, Lạc Phá Thiên vốn muốn xử tử cô ta, Dung phi lại ngăn lại, cảm thấy nữ tử này có tư sắc liền nói mượn hoa kính phật đưa về phủ cho Cơ Huyền làm thị nữ.
Chắc Dung phi muốn tạ ở Cơ Huyền vì thay hai phu phụ nàng ta nói ra những điều họ muốn nói.
Không biết Dung phi ngốc thật hay giả ngốc, Lạc Phá Thiên muốn giết nữ tử này vì cô ta không đáng tin, có lẽ là tay sai của Khố Lợi A Tế đào tạo ra để giám sát Lạc Phá Thiên. Giờ lại chuyển từ Lạc Phá Thiên sang Cơ Huyền khác nào gắp lửa bỏ tay người.
Thực chất đó không phải vì Cơ Huyền nông nổi hành động, mà hệ thống trong đầu phát giác Khố Lợi A Tế có điểm dị thường nên cậu cố tình trọc giận hắn bùng nổ đấu khí. Và nhờ đó cậu xác định được Khố Lợi gia e rằng có tàn đồ gọi là Huyết Thánh để lại.
Gọi là Huyết Thánh có lẽ thực lực đại tới Đấu Thánh, nếu có được biết đâu lại nhận được Đấu Thánh truyền thừa. Không thì cũng có thể để vào trong Huyết Ngục, nếu mà tên đần kia tấn công lấy tàn đồ đó ra trấn áp hắn.
Vốn muốn giết quách nữ tử này đi cho nhanh nhưng việc giết người vô tội này Cơ Huyền không làm được. Ngẫm một hồi cậu để xe ngựa dừng lại rồi nhìn nữ tử này nói:
– Xuống xe đi, giờ đây ta thả ngươi tự do, không cần phải theo ai cả. Trong này có kim tệ, cầm lấy nó mà tìm địa phương sinh sống đi.
– Công tử cầu người đừng đuổi ta đi, coi như hiện tại ta có được tự do cũng không có khả năng chạy thoát ra ngoài được, có lẽ sẽ bị Khố Lợi gia bắt lại về. Có thể bị trừng phạt bởi Khố Lợi gia hoặc bị đem đi bán.
Nữ tử nghe Cơ Huyền nói vội vàng dập đầu, mười phần van cầu nói.
Người có dáng vẻ xinh đẹp nhưng không có bối cảnh, không có thực lực chỉ có thể làm nô bộc, làm món hàng bị rao bán đi khắp nơi mà thôi, khó có được tự do chân chính. Chi bằng theo một người tốt, ít ra có thể đảm bảo tương lai an ổn.
Cơ Huyền không phải dạng tuấn mỹ bức người, nhưng có được Lạc Phá Thiên ngồi cùng hàng sợ địa vị không kém đi. Ngoài ra tuổi còn khá trẻ, đỡ hơn Đao Hoàng hay mấy lão già quý tộc, quan lại kia rất nhiều.
Cơ Huyền thì không cần nô tì chê vướng víu, không cần nha đầu thông phòng vì không có tác dụng, không muốn mình bị nữ tử này phiền phức bám theo mãi nên nói:
– Đó là việc của ngươi, không phải vấn đề ta nên quan tâm. Ta không muốn biết sau khi ngươi rời khỏi sẽ làm sao, ta cũng không có ý nhận lấy một nữ nô vô dụng được mỗi cái đẹp mắt…. Đương nhiên nếu ngươi sợ bị bắt lại nên không muốn rời đi thì ta có thể một đòn tiễn ngươi lên đường, đến lúc đó thì không còn gì phải sợ nữa.
Nữ tử nhìn ánh mắt có vẻ không nói đùa này sợ run người, vội vàng cầm kim tệ nhảy xuống xe. Hiện tại cô thanh xuân phơi phới nào có muốn chết, như vậy thà bị bắt lại đem đi bán còn hơn.
Thấy nữ tử nhảy xuống xe, Cơ Huyền hài lòng, đe dọa luôn là phương pháp hữu ích nhất. Cậu ra lệnh cho xe chạy về phủ đệ của mình.
– Đại nhân, đã đến nơi rồi!
Rất nhanh, xe ngựa đã đi tới cửa ra vào phủ cậu. Đi xuống xe ngựa, Cơ Huyền tiện tay cầm mấy kim tệ, đặt trên tay gã xa phu.
– Làm phiền, sắc trời không còn sớm, ông hãy trở về sớm một chút đi!
Cơ Huyền vừa cười vừa nói.
Đem kim tệ bỏ vào trong ngực, xa phu cười nói.
– Đa tạ đại nhân, ngài thật sự là khách khí!
Cơ Huyền đi vào trong phủ thì thấy một đám người đang chụm đầu vào nhau bàn bạc gì đó. Đến khi nghe được bước chân của Cơ Huyền quay đầu lại, quả thực là Cơ Huyền về.
Tiểu Vũ hưng phấn chạy tới nói:
– Đại nhân, lần kinh doanh muối này của chúng ta trải qua các huynh đệ của ta tích cực tuyên truyền, hiện tại giá muối đã cao hơn lúc chúng ta thu mua gấp hai lần rồi. Đợi đến ngày mai, ta sẽ bắt đầu chậm rãi bán ra từng chút một, đợi đến khi ta đem toàn bộ số muối kia bán hết, ta nghĩ ít nhất sẽ có lợi nhuận đến gấp năm lần a!
– Năm lần? Ngươi nói thật chứ?
Cơ Huyền đúng là kinh ngạc, ngắn ngủn vài ngày thời gian, giá muối lại bị Tiểu Vũ làm cho tăng giá lên gấp hai lần, không thể không nói, Tiểu Vũ xác thực là một kỳ tài buôn bán.
– Thời gian gần đây tiểu nhân chú tâm luyện dược, tất cả là nhờ các vị huynh đệ nên mới có thể đạt được hiệu quả như này.
Tiểu Vũ không tham công nói.
– Không phải đâu, nhờ Tiểu Vũ thiết kế chi tiết kế hoạch chúng tôi chỉ thực hiện theo mà thôi.
– Thôi được rồi, các ngươi không cần phải tự mình khen nhau. Tiểu Vũ, ta mấy món đồ của Thang Mang trại điện hạ mang tới, ngươi thay ta kiểm kê một số món đồ, chỉ giữ lại những thứ hữu dụng còn lại thì đem tới Huyền Thiên thương hội đấu giá.
Cơ Huyền nhìn Tiểu Vũ phân phó:
– Nếu trong đó có một số dược liệu thì ta sẽ dạy ngươi cách phân biệt loại nào cần, còn loại phổ thông thì bán đi.
– Đúng rồi, chúng ta không thể luôn làm theo kiểu đầu cơ như vậy. Có cơ hội ngươi mua một ít cửa hàng, những cửa hàng mặc dù kiếm tiền tuy rằng ít hơn, nhưng mà rất ổn định.
Cơ Huyền dặn dò điều cuối cùng nói với Tiểu Vũ.
– Đại nhân nhắc nhở, Tiểu Vũ nhất định sẽ nhớ kỹ!
Tiểu Vũ lập tức đáp ứng.
Cửa hàng các loại gì đó, tương đương với các loại bất động sản, muốn bị giảm giá trị, thì rất khó khăn, trừ phi là đế đô gặp đại biến cố, bên trong rất nhiều người dời đi, hoặc là chiến tranh thiên tai, toàn bộ đế đô đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Cơ Huyền nhẹ gật đầu, hướng phía tiểu viện bước đi.
……
Ngồi trong phòng Cơ Huyền ngẫm ngẫm gì đó, chợt nhớ ra lâu lắm không kiểm tra điểm thưởng của mình cậu chợt nói:
– Kiểm tra điểm thưởng.
– Tinh. Kí chủ hiện tại có 5.000.000 điểm.
– Nhiều vậy? Sao ngươi không nhắc ta dùng?
Năm triệu điểm là lượng tài phú không nhỏ của Cơ Huyền, cũng là lượng tích lũy lâu lắm mới được. Cậu cũng quên mắt dùng nó tới bây giờ. Nếu mà dùng sớm chắc cậu cũng không chật vậy tới vậy?
– Tinh. Kí chủ có muốn dùng để quay vật phẩm hoặc dùng để đổi.
Hệ thống nhắc Cơ Huyền đúng.
Cơ Huyền cạn ngôn, không chấp nhất với hệ thống, chắc cậu sẽ đổi lấy một thứ gì đó hữu ích, dù Cơ Huyền từng luyện thành công một viên lục phẩm cho Mỹ Đỗ Toa sau đó chưa từng luyện lại bản thân không chắc có thể tiếp tục luyện ra không. Chi bằng tìm một thứ gì đó tăng tỉ lệ luyện đan lên chăng?
– Có thứ gì có thể giúp ta tăng tỉ lệ đan thành không?
– Tinh. Hệ thống kiến nghị học Diễm Ảnh thủ. Giá trị 1.000.000 điểm, kí chủ muốn học hay không?
Cơ Huyền nghe xong số quy đổi muốn lồi cả mắt, đúng là hút máu mà. Chỉ là cái hệ thống này đồ vật không bao giờ phế quá, về mặt này cậu tương đối tin tưởng.
– Có thể tăng tỉ lệ lên bao nhiêu?
– Tinh. Ít nhất là hai thành.
Hai thành, với một luyện dược sư thì hai thành không phải con số nhỏ, mà hệ thống bảo “ ít nhất hai thành ” tức là có thể cao hơn. Cơ Huyền cắn răn nói:
– Đổi điểm.
– Tinh. Kí chủ thu nạp Diễm Ảnh thủ, phẩm cấp Địa giai trung cấp. Tổng cộng chia làm bảy bảy mươi bốn chín ảo ảnh, ra tay xích như hỏa vân, ảo anh rất nhanh, thủ pháp này lấy điều khiển hỏa diễm làm chủ, mỗi một ảnh đều đang khống chế lấy hỏa diễm lớn nhỏ khác nhau, cũng chính là khống chế hỏa hầu. Chỉ cần luyện tốt Diễm Ảnh Thủ liền có thể tùy tâm sở dục khống chế hỏa hầu, lại có thể đề cao thật lớn tốc độ luyện đan.
Trong đầu Cơ Huyền tràn vào cảm giác nhức não quen thuộc. Chỉ thấy cậu nhắm mắt lại, thần sắc nghiêm nghị, hai tay dần dần chậm rãi tại lật qua lật lại. Động tác trong tay từ chậm biến nhanh, thời gian dần trôi qua chỉ thấy vô số thủ ảnh tung bay theo một quỹ tích nào đó. Nếu như giờ phút này có người trông thấy sẽ chỉ cảm thấy hoa mắt, không phân rõ những bàn tay này cái nào mới là chân thật.
Cơ Huyền mở mắt, trong mắt lộ ra thần sắc hiểu ra, thì thào lẩm bẩm:
– Bảy bảy bốn mươi chín huyễn ảnh thủ, quả thật có chỗ độc đáo, chỉ cần quen thuộc vận dụng thì chắt lọc dược lực tinh hoa sẽ thuận tiện mau lẹ hơn nhiều lắm, hơn nữa đối với ngưng đan cũng có hiệu quả rõ rệt!
Đây rõ là món đồ nghịch thiên mà, 1.000.000 điểm bỏ ra không lỗ chút nào.
– Vậy xem Diễm Ảnh thủ này có thực đáng đồng tiền bát gạo này không?
Cơ Huyền lấy ra dược đỉnh ném một gốc Thần Lộ Thảo vào trong dược đỉnh, diễm ảnh thủ pháp lập tức đánh ra, một đoàn hỏa diễm đốt khắp bốn phía dược đỉnh.
Sau đó, Cơ Huyền y theo chưởng pháp của Diễm Ảnh thủ biến ảo nhiều lần, hỏa hầu cũng lúc lớn lúc nhỏ, khống chế tùy tâm sở dục.
Quả nhiên, tinh hoa một gốc Thần Lộ Thảo rất nhanh đã bị rút ra. Ngay sau đó, Cơ Huyền lại tiếp tục tinh luyện linh thảo khác. Có sự trợ giúp của Diễm Ảnh Thủ, tốc độ cũng nhanh hơn rưỡi bình thường.
Cơ Huyền thực muốn cười lớn, cậu cho rằng cho rằng đây còn không phải là tốc độ nhanh nhất, chỉ cần luyện Diễm Ảnh Thủ đến mức tận cùng, đồng thời có thể đánh ra bảy bảy bốn mươi chín đạo ảo ảnh, như vậy tốc độ luyện đan ít nhất phải nhanh hơn gấp mười lần bình thường.
Tinh hoa chắt lọc hoàn tất, lại đến dung hợp. Cuối cùng, đã đến giờ khắc Ngưng Đan.
Cơ Huyền liền đánh ra từng chưởng, hỏa diễm cực mạnh đốt ở phía trên dược đỉnh, sau đó chặt đứt hỏa diễm.
– Ngưng!
Cơ Huyền hét lớn một tiến Trong chốc lát sau, tinh hoa linh thảo chia ra làm năm, cuối cùng rốt cục hợp thành, đan thành rồi!
Cơ Huyền lấy ra, nhìn khỏa đan dược bóng loáng, một cổ vị thuốc mùi thơm ngát xông vào mũi.
– Ha ha, luyện ngũ phẩm đan dược Long Lực đan mà thời gian giảm xuống có một phần ba ngày trước.
Cơ Huyền cười to một tiếng, lập tức lấy ra một bình bỏ khỏa đan dược kia vào.
– Tinh. Kí chủ còn muốn tiến hành quay hay đổi vật phẩm không?
– Quay cho ta.
Đang hưng phấn Cơ Huyền chấp nhận tiêu tốn 100.000 điểm để quay. Sau đó cậu liền hối hận vì bản thân đã hét rõ to việc quay thưởng.
– Tinh. Quay thưởng hoàn thành, các món vật sau:
X (5)
100 điểm (3)
Hình nộm thế mạng (1)
Hoán hình phù (1)
Trời đất, quay ra được hai món vật phẩm! Cơ Huyền trợn mắt vận khí của mình thối đến mức đấy à. Bỗng nổi lên cảm giác của nhà giàu mới phất, Cơ Huyền tiếp tục quay thêm bốn mươi lần nữa.
– Haiz, ít nhất còn ra đồ hữu dụng.
Cơ Huyền trong lòng chua sót, năm mươi lần quay trúng được năm con hình nộm thế mạng, ba đạo hồn ấn. Và một vài món đồ mới.
Món đầu tiên là Ách Độc Hồn châm ó thể phóng ra ba lượt, trong đó có bôi kịch độc, Đấu Tông dính vào, nhất định phải lột mất lớp da.
Đồ thứ hai là Liễm Giới Tức, chiếc nhẫn này một khi đeo lên , có thể thu liễm khí tức toàn thân, mô phỏng bất luận cảnh giới nào dưới thực lực của bản thân, trừ khi là Đấu Tông cao giai mới có thể nhìn thấu, mà dưới Đấu Tông cao giai tuyệt đối không có khả năng xem thấu. Đeo cái này này lên chính là đại sát khí giả heo ăn thịt hổ lợi hại nhất.
Còn hai khỏa thứ hai là Sinh Cơ Đan, tác dụng nó có thể bảo mệnh nội thương, có huyết thạch chữa ngoại thương, tương giai có giao đấu trọng thương cũng có thể trốn vào Huyết Ngục rồi từ từ hồi phục.
Cuối cùng là Tụ Khí Trận, tụ tập đấu khí chung quanh, để cho tốc độ tu luyện của người ở bên trong tăng gấp bội.
Huyết Ngục không có đấu khí để tu luyện, có lẽ nó có khả khăng nhưng chỉ Huyết tộc có thể sử dụng. Nếu có thể đưa vào trong Huyết Ngục thì dù trong hay ngoài Cơ Huyền có thể tu luyện.
Tổn thất hôm nay mất tới 1.000.000 điểm thu hoạch lại một chút đồ cũng coi như là hữu dụng. Chỉ là Cơ Huyền không hài lòng, thôi đi, quay tiếp sắp không còn điểm nào mất.