Sau khi đột phá bát tinh đấu giả Cơ Huyền quyết định học công pháp Huyết Nguyệt mà hệ thống đã nói.
– Diễn hóa đấu kĩ Huyết Nguyệt.
Cơ Huyền nhắm mắt định thần rồi khẽ lên tiếng nói.
– Tinh. Hệ thống ( phụ) sẽ bắt đầu quá trình diễn hóa đấu kĩ cho kí chủ.
Một tiếng nói vô cảm phát ra trong đầu Cơ Huyền. Ngữ khí này khác hẳn với lúc bình thường, dù bình thường giọng hệ thống có máy móc nhưng vẫn nghe ra được ngữ khí kinh miệt hay chọc ngoáy Cơ Huyền, nhưng giọng nói này thì chỉ có máy móc và lạnh lùng. Cơ Huyền có chút không quen.
Hệ thống nói xong Cơ Huyền như bị chìm vào trong một không gian tối đen vô tận, trong chớp mắt Cơ Huyền thấy mình xuất hiện ở một nơi non xanh nước biếc.
Nơi này có núi, có sông, không khí trong lành thật là một mĩ cảnh nhân gian, Cơ Huyền nhìn thấy ánh mắt lóe lên kinh diễm.
– Tinh. Kí chủ đã tiến tới không gian đặc biệt do hệ thống tạo ra. Nơi này sẽ là nơi diễn hóa đấu kĩ. Nơi này thời gian trôi khác hoàn toàn với bên ngoài. Một ngày bên ngoài bằng ba ngày trong không gian này.
– Tinh. Trước tiên hệ thống sẽ hỏi kí chủ: Kí chủ có muốn sử dụng 1000 điểm hệ thống mà mình tích lũy được học tập không.
Không sử dụng điểm hệ thống: Thời gian kí chủ có thể ở không gian này là ba ngày, trong việc học tập đấu kĩ này sẽ gây ra nguy hiểm nhất định. Tình thế xấu nhất là tổn thương nghiêm trọng tới linh hồn và thân thể.
Sử dụng điểm hệ thống: Kí chủ có thể gia hạn thời gian trôi trong không gian này tương đương một ngày bên ngoài bằng mười ngày bên trong không gian. Hệ thống sẽ bảo trợ kí chủ khỏi tình thế thương tổn nghiêm trọng….. Cùng lắm là phế mất một cái tay hoặc một cái chân thôi.
Khi Cơ Huyền đang chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mặt thì hệ thống vang lên lời vô cảm. Nó giải thích cho Cơ Huyền một số thứ và điều kiện cơ bản.
Nghe hệ thống nói xong Cơ Huyền rơi vào trầm ngâm. Trước khi rơi vào quá trình “ngủ” thì hệ thống cũng cảnh báo Cơ Huyền về nguy cơ tu luyện công pháp này. Hơn nữa hệ thống vừa nói sử dụng điểm hệ thống thì ưu đãi cực lớn và tình thế xấu nhất là mất đi một chi, nếu không sử dụng điểm hệ thống thì nguy cơ cao hơn nhiều cũng không có gì đảm bảo được trong ba này Cơ Huyền sẽ học được. 1000 điểm hệ thống tuy nhiều nhưng không đáng giá bằng mạng sống của mình.
Làm ra quyết định Cơ Huyền nói với hệ thống:
– Sử dụng điểm hệ thống để học tập đấu kĩ.
– Tinh. Yêu cầu chấp nhận. Quá trình diễn hóa bắt đầu.
Hệ thống sau khi nghe lời nói của Cơ Huyền liền đáp lại. Sau đó bắt đầu quá trình diễn hóa.
Từ trong hư không một thân ảnh cả người đen tịt không thể thấy rõ mặt mũi bước ra. Cơ Huyền chỉ cảm thấy có một luồng uy áp cường đại ập tới, khiến bản thân hắn không khỏi cảm thấy mình nhỏ bé như một hạt cát.
Trong không trung, thân hình hư ảo của Hắc Ảnh từ từ hiện ra vài tia đấu khí huyết hồng sắc nhàn nhạt. Đấu khí này mỏng đến cực điểm, nhưng chỉ một chút như vậy, thân hình đang lừng lửng trong không trung của.
Cuối cùng, đấu khi nhàn nhạt chầm chậm thu lại, giống như quay lại trong cơ thể của Hắc Ảnh. Quang mang xung quanh lúc này khẽ nhạt xuống, rồi lại sáng bừng lên, những nơi mắt thường có thể nhìn thấy toàn một màu huyết hồng.
Từng tia vụ khí huyết sắc giống như sợi dây quấn quanh người của Hắc Ảnh. Hắc Ảnh khẽ nâng tay phải lên, khẽ vung lắc vào không gian xung quanh, một chưởng đã đánh bổ vào không gian thơ mộng trước mặt.
Một tiếng nổ dữ dội vang lên, theo một chưởng vỗ xuống của Hắc Ảnh, đấu khí huyết sắc cả người hắn trào ra hình thành một vầng trăng máu.
Nơi mà Huyết Nguyệt đánh vào, không gian bốn bể đã biến thành hư ảo. Đến lúc nó rơi vào vách núi, ngược lại lại biến thành vô thanh vô tức, dù là cây cối hay là sơn thạch toàn bộ đã bị biến thành tro bụi trong khoảnh khắc bị đấu khí hồng sắc chạm tới.
Đấu khí hồng sắc ấy không tiêu tán ngay sau đó, mà chúng sau khi đánh vào một vị trí khác lại điên cuồng xoay tròn lại. Lúc này vầng trăng huyết sắc ban đầu, đã giống như con mắt của bão, xoay tròn điên cuồng, tất cả mọi thứ xung quanh, cho dù là không khí bị sự điên cuồng ấy tàn phá bị hút sạch vào trong đó.
Huyết Nguyệt càng ngày càng nhỏ.
– Phá!
Theo tiếng quát khẽ của Hắc Ảnh, thủ ấn trong tay chợt biến đổi. Vốn đĩ là Huyết Nguyệt đấu khí đã thu lại hết cở chợt bị nổ tung ra!
Một tiếng nổ vang vút lên tận trời cao.
Bùm~~ Bùm~~ Bùm~~
Đấu khí huyết sắc giống như vầng thái dương nổ tung ra, khí tức âm lạnh chóp mắt trào ra, bao phủ khắp đất trời, giống như đã bị hắc động nuốt chửng vậy.
Trong cảnh tượng kinh người ấy, theo sự xuất hiện của huyệt động khổng lồ, vầng Huyết Nguyệt đó mời dần dần tan đi, cuối cùng đã biến mất trong không khí.
Không gian thơ mộng đó nay chỉ còn đống hoang tàn đổ nát. Không gian vừa bị Huyết Nguyệt bổ tới còn thấp thoáng có huyết sắc thiểm điện tạp loạn đang không ngừng vụt lóe.
Nhìn thấy cảnh này Cơ Huyền trong lòng thầm hô công pháp này thực ngưu, quá bá đạo rồi. Học được nó khi dùng thế nào, đủ soái khí, đủ trang bức. Đang tưởng tượng trong đầu bỗng hệ thống lên tiếng:
– Tinh. Diễn hóa hoàn thành, bắt đầu quá trình học tập.
Trong đầu Cơ Huyền truyền đến một loạt tin tức liên quan tới công pháp này, cảm giác đau nhói quen thuộc xuất hiện.
Sau khi truyền xong thông tin thì hệ thống lại lên tiếng nói:
– Tinh. Bắt đầu từ ngày hôm nay, kí chủ phải tu luyện trong huyệt động đó. Nhớ kỹ, khi tu luyện, đấu khí của kí chủ không thể bảo vệ được da thịt chỉ có thể bảo vệ tâm mạch thôi…Những tia huyết sắc thiểm điện ấy, kí chủ cần phải nghĩ cách luyện hóa nó, để chúng trở thành của mình… Lúc nào kí chủ luyện hóa thành công huyết sắc thiểm điện ấy, vậy thì, kí chủ đã có vốn để tiền đề luyện Huyết Nguyệt rồi.
Cơ Huyền nghe vậy khóe môi giật giật, nhìn những tia thiểm điện lớn đang lưu động giống như linh xà hỏi hệ thống:
– Thứ đó vào người… liệu có giật không?
Không thấy hệ thống đáp lại Cơ Huyền cười khổ không thôi. Cơ Huyền hiểu hệ thống trịnh trọng nhắc nhở Cơ Huyền về việc này như vậy, xem ra nếu mà lúc đấy nhanh nhẩu học tập chắc….. Nghĩ đến đó Cơ Huyền rùng mình, xem ra 1000 điểm hệ thống chi ra là đáng nga, ít ra có bảo đảm mạng sống của mình.
Thở dài một hơi, Cơ Huyền cắn chặt răng liều mạng nhảy vào trong huyệt động khổng lồ. Vừa hạ chân xuống, những tia huyết sắc thiểm điện lúc này giống như có linh tính vụt lao mạnh tới Cơ Huyền.
– Á!
Cơ Huyền kêu thảm một tiếng, chí ít có mười đạo huyết sắc thiểm điện cùng lúc đánh vào người hắn, khiến hắn tê dại khắp người. Cơ Huyền vừa định ngưng kết đấu khí để chống lại những tia thiểm điện, giọng nói của hệ thống lạnh nhạt vang lên:
– Tinh. Không được dùng đấu khí chặn lại! Tập trung tinh thần!
– Bà mẹ nó, đây không phải đấu kĩ cho người luyện mà.
Cơ Huyền bị những đạo huyết sắc đánh vào người liên tục, cắn răng thủ ấn biến bản thân thành một đạo hắc động hấp thụ những tia huyết sắc va chạm với bản thân, nhưng trong thoáng chốc hắc động như quá tải tan vỡ liên tục. Cơ Huyền thấy vậy liền đổi ấn quyết hắc động lại tụ lại.
Hiện giờ là xem cứng đầu, hắc động Cơ Huyền cường nhãn hơn thôn phệ và luyện hóa được tia huyết sắc hoàn thành công pháp trước hay là huyết sắc đánh tan bản thể hắc động của Cơ Huyền trước.
Mười ngày ngoài thực tế tức một trăm ngày bên trong không gian đã trôi qua.
– Ầm~~ Ầm~~ Ầm~~
Huyết sắc thiểm điện vẫn không ngừng đánh trong huyệt động khổng lồ ấy. Nhưng những tia thiểm điện ấy vừa đến vị trí trung tâm, đều bị gạt ra sang bên một cách quỷ dị, cơ hồ có thứ gì đó đã chặn lại bước đi của chúng.
Nếu nhìn kỹ, sẽ có thể phát hiện, ở chính giữa huyệt động, một thiếu niên đang ngồi xếp bằng tu luyện, trong tay hắn kết thành một ấn ký kỳ dị, làn da lấp loáng tia hồng sắc quỷ dị. Mỗi lần những tia huyết sắc thiểm diện ấy đánh vào bên người hắn, trên người hắn luôn hiện ra những tia hồng quan vô hình gạt những tia thiểm điện sang bên, nhưng có vài tia điện quang huyết sắc từ từ xâm nhập vào cơ thể cậu, sau đó nhanh chóng đi vào trong kinh mạch.
Những tia thiểm điện vốn dĩ vô cùng điên cuồng, khi vào trong cơ thể của hắn, đột nhiên lại ngoan hiền hơn, men theo kinh mạch của hắn từ từ trượt xuống, đến vị trí của khí hải đan điền gặp phải hắc động, từng tia bị hút vào trong lốc xoáy đấu khí. Đương nhiên luyện hóa những tia thiểm điện này, lúc bắt đầu cực kỳ hao phí tâm sức. Mấy lần hắn cơ hồ cảm thấy gân mạch như bị hủy bởi sự xung điện. Quá trình này là một việc vô cùng đau khổ, thế nhưng sự đau khổ ấy cũng không phải không tác dụng khiến cơ thể của Cơ Huyền trở nên mạnh mẽ hơn.
Năm mươi ngày trong không gian trôi qua.
– Dẫn!
Chỉ quyết trong tay Cơ Huyền lại thay đổi, đồng thời một luồng đấu khí chạy theo kinh mạch của hán trào ra chỉ chưởng.
Lúc này, đấu khí và huyết sắc thiểm điện của hắn đều đã dung hợp vào nhau. Dần dần, quang mang huyết sắc trên thủ chưởng của hắn lại vụt tràn ra. Theo sự tuôn trào của quang mang này, tay phải của Cơ Huyền đẩy mạnh về phía trước, theo động tác của hắn, một đạo quang mang huyết sắc quỷ dị đã bổ về phía trước.
– Huyết Nguyệt!
Cơ Huyền quát lớn một tiếng, hắn cảm nhận được rõ ràng đấu khí trong cơ thể của mình giống như bị thứ gì đó hút một cách điên cuồng, rồi đánh mạnh về phía trước, cảm giác này khiến cả người hắn yếu ớt, có điều hắn vẫn cắn răng kiên trì tiếp tục.
– Vút!
Ở nơi Huyết Nguyệt đánh xuống, điện quang xung quanh co quẫy trong chốc lát, rồi nhanh chóng biến thành tro bui, sau đó quang mang đó bắt đầu ngưng tụ lại, hình thành một Huyệt Nguyệt đấu khí hồng sắc!
– Bùm!
Rốt cuộc theo âm thanh của Cơ Huyền vừa dứt, vầng trăng huyết sắc ấy đã như vầng mặt trời nóng bỏng nổ tung ra, nuốt chửng điện quang huyết sắc xung quanh vào trong đó.
Thế nhưng trận nổ này so với Hắc Ảnh đánh ra thì không biết yếu hơn bao nhiêu lần.
– Tinh. Kí chủ đã hoàn thành nắm bắt được công pháp. Hiện giờ sẽ gửi kí chủ trở lại thế giới thực.
……
Lần nữa chìm vào trong không gian tăm tối, lúc Cơ Huyền mở mắt ra thì đã nhận ra mình trở lại hiện thực rồi.
Cơ thể đau nhức, thậm chí còn vương lại chút máu khiến Cơ Huyền cười khổ, công pháp địa cấp quả nhiên không tầm thường mà để học được còn tốn mất nửa cái mạng. Nhưng đổi lại không nhưng học được địa cấp đấu kĩ, thậm chí đột phá đến Cửu tinh Đấu giả, thân thể cường hãn hơn trước rất nhiều.
– Tính ra cũng khoảng nửa tháng trôi qua rồi nhỉ, đám dong binh lang cái mẹ gì đó cũng nên mất tí huyết rồi đó. Hắc hắc.
Cơ Huyền hiện tại rất cảm thấy không vui, bị đánh giật điện hơn một trăm ngày thì ai vui cho được. Nên Cơ Huyền tìm nơi xả tâm trạng tí, mà kẻ xui xẻo lại là dong binh đắc tội cậu.