“Tiểu thư, Tiêu Viêm thiếu gia, đã đến giờ rồi.”
Trước cửa phòng, Lăng Ảnh với khuôn mặt già nua mang theo nụ cười hóm hỉnh, hướng vào trong gọi nhẹ.
“Két..!”
Cửa phòng mở rộng, Tiêu Viêm từ trong phòng bước ra. Theo bước chân của hắn, năng lượng trong phiến trời đất này cũng mơ hồ xao động. Đôi tròng mắt đen nhánh làm cho người ta dâng lên hy vọng, phảng phất như là thần linh chủ quản linh hồn. Dưới ánh mắt nhìn xuống kia, Lăng Ảnh không tự chủ được mà phải khom người, trên khóe miệng lại hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm. Nhớ những năm trước, thiếu niên này vẫn còn rất non nớt, vậy mà chỉ ngắn ngủi mấy chục năm đã bước lên đỉnh cao, cho dù là lão cũng phải ngước nhìn.
“Ánh mắt tiểu thư rất tinh tường!” Lăng Ảnh hiền hòa cười, ngẩng đầu nhìn thân ảnh kiều diễm yên lặng đứng bên cạnh thiếu niên. Có lẽ, chỉ có đứng bên cạnh Tiêu Viêm, viên minh châu sáng nhất trong Cổ tộc mới thu liễm đi quang mang chói mắt của nàng, làm một tiểu nữ nhân nhu thuận biết điều.
Vẫn giống như mấy chục năm trước, tại trong Ô Thản thành, một thiếu nữ áo xanh với khóe miệng luôn cười tươi, một mực đi phía sau lưng thiếu niên.
“Đi nào! Lăng lão, cáo từ!!!”
Tiêu Viêm ngẩng đầu, nhìn về ngọn núi phía trước. Hắn có thể cảm giác được rất nhiều khí tức hùng hồn ở phía đó nhanh chóng ngưng tụ. Hơn nữa, tại hai hướng khác của sơn mạch cũng truyền đến từng đợt chấn động không gian, xem ra cường giả hai tộc Viêm, Lôi cũng đã xuất động…
Lời vừa nói xong, Tiêu Viêm cũng không chần chờ, vòng tay ôm eo Huân Nhi, thân hình lóe lên, lướt nhanh lên không trung.
“Tiêu Viêm thiếu gia! Chiến thắng trở về!!!”
Nhìn bóng lưng hai người, Lăng Ảnh cũng cười cười, thì thầm nói.
Khi hai người Tiêu Viêm hiện ra trên núi, trên không trung đã tập trung trập trùng bóng người. Đông đảo cường giả Cổ tộc cũng lăng không mà đứng, hình thành một trận hình chỉnh tề, khí tức mênh mông cuồn cuộn bắt đầu khởi động, tựa như tạo thành một thể. Uy thế như vậy, dù là linh hồn đạt đến Đế cảnh như Tiêu Viêm cũng phải cảm thán không ngớt.
“Ha ha… đến rồi!”
Lúc hai người xuất hiện, thân ảnh Cổ Nguyên cũng hiện ra bên cạnh, ánh mắt tươi cười đảo quanh trên thân thể hai người, khiến bọn họ cảm thấy có chút không tự nhiên. Một lát sau, lão đột nhiên cười, nói: “Xem ra hai người đã có tính toán cho ta làm ông ngoại sớm a…”
Những lời này không chỉ làm cho Tiêu Viêm giật mình, mà càng làm cho gò má Huân Nhi đỏ bừng như táo chín, khiến người khác càng nhìn càng cảm thấy yêu thích.
“Khục khục…”
Tiêu Viêm ho khan vài tiếng, không nghĩ tới người xưa nay uy nghiêm mười phần như Cổ Nguyên cũng biết nói ra những lời trêu chọc như vậy, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, đưa mắt nhìn quanh, nói: “Cổ tộc lần này xem ra đã dốc hết lực lượng a?”
“Cũng không đến mức dốc toàn bộ, bất quá lực lượng chân chính cũng đã hiển lộ hết, đối thủ của chúng ta là Hồn tộc thần bí mạc trắc không thể khinh thường…” Cổ Nguyên hít sâu một hơi, trả lời.
Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua đông đảo cường giả phía trước, trong nội tâm lần nữa sợ hãi và thán phục cho lực lượng cường đại của Cổ tộc. Trong Cổ tộc, thực lực của Cổ Nguyên là mạnh nhất, dưới lão có lẽ phải kể đến vị Hắc Nhân Vương Cổ Liệt mà hắn gặp không nhiều lắm. Theo Tiêu Viêm đánh giá, Hắc Nhân Vương thực lực có thể đạt đến Bát Tinh Đấu Thánh sơ kỳ. Tuy nói so với tộc trưởng hai tộc Viêm, Lôi còn kém một chút nhưng cũng là một nhân vật tương đối cường hãn.
Dưới Hắc Nhân Vương Cổ Liệt chính là Cổ tộc tam tiên. Thực lực ba vị này đều là Thất Tinh Đấu Thánh, cũng không kém bao nhiêu so với Hồn tộc Tứ Ma Thánh. Mà sau Tam Tiên là đông đảo trưởng lão Cổ tộc, những trưởng lão này đại đa số Tiêu Viêm chưa từng thấy qua. Hiển nhiên họ là những tu luyện giả thường xuyên bế quan. Tiêu Viêm chẳng qua chỉ nhìn sơ sơ cũng đã phát hiện ít nhất năm vị trưởng lão đã đạt đến Ngũ Tinh Đấu Thánh.
Đội hình như vậy, nếu đặt ở Trung Châu, tuyệt đối là đánh đâu thắng đó. Cổ tộc có thể kế thừa danh hiệu đứng đầu bát tộc của Tiêu tộc không phải là dựa vào lời nói suông, tất cả phải dựa vào thực lực chân chính. Dĩ nhiên, điều tiên quyết là phải bài trừ đi Hồn tộc quỷ dị. Đối với thực lực của tộc này, mặc dù là đám người Cổ Nguyên cũng không dám bảo đảm có thế hiểu rõ.
Lúc ánh Tiêu Viêm đưa mắt quét nhìn cường giả Cổ tộc, đông đảo ánh mắt của các trưởng lão cũng đổ dồn vào hắn, người nào người nấy đều khách khí gật đầu mỉm cười. Tuy nói thực lực chân chính của Tiêu Viêm chỉ là Lục Tinh Đấu Thánh, nhưng Linh hồn Đế cảnh của hắn lại gây cho bọn hắn áp lực hết sức lớn. Khi bị đôi mắt đen nhánh của hắn nhìn tới, linh hồn bọn họ phảng phất như bị xuyên qua, lập tức không có kẻ nào dám vì tuổi của hắn mà coi thường.
“Xiu xiu…!”
Khi Tiêu Viêm thu hồi ánh mắt, phía xa bầu trời chợt truyền đến những âm thanh xé gió kịch liệt. Có rất nhiều bóng đen đang bay vút đến, cuối cùng đồng loạt xuất hiện tại phiến không gian này. Nhất thời, nhiều khí tức cường hãn khuếch tán ra làm cho thiên địa cũng phải run rẩy.
“Ha ha, Cổ Nguyên tộc trưởng, Tiêu Viêm tiểu hữu! Lúc này, Viêm tộc ta đã dốc hết tinh nhuệ a…”
Viêm Tẫn mỉm cười, chắp tay chào với Cổ Nguyên và Tiêu Viêm. Phía sau lưng lão có hơn mười thân ảnh đứng thẳng, khí tức trên những người này cường hãn kéo dài, hiển nhiên đều là những cường giả chân chính.
Ánh mắt Tiêu Viêm chỉ tùy ý lướt qua, sau đó dừng lại sau lưng Viêm Tẫn, ở đó có một mỹ phụ mang chiếc váy màu đỏ, vẻ mặt nàng cười rất quyến rũ, bộ dạng thùy mị với thân thể thành thục mê người. Bất quá, Tiêu Viêm liếc mắt là có thể nhìn ra, vị này là cường giả mạnh nhất sau Viêm Tẫn trong Viêm tộc, thực lực chân chính rõ ràng đạt đến Thất Tinh Đấu Thánh, cùng bậc với Cổ tộc Tam Tiên.
Lúc ánh mắt Tiêu Viêm dừng lại trên người mỹ phụ, nàng dường như cũng cảm giác được, đôi mắt đẹp liền ngước lên, gương mặt vẽ lên một nụ cười động lòng người, trong mắt phảng phất có ba động kỳ dị truyền ra. Loại chấn động này, trong lúc mơ hồ có thể làm cho tinh thần người ta hoảng hốt.
“Dụ Hồn Thuật?”
Đối với ba động này, Tiêu Viêm cũng thoáng kinh ngạc. Nghe nói đây là thủ đoạn thi triển linh hồn, có thể dưới tình huống thần quỷ không hay mà đem người ta bí mật khống chế, đúng là thật quỷ dị. Bất quá, thủ đoạn này chỉ có thể dùng trên người có linh hồn lực yếu hơn so với người thi triển mới có hiệu quả. Linh hồn cảnh giới của mỹ phụ này hiển nhiên vẫn dừng lại ở Thiên cảnh đại viên mãn cấp độ. Với cấp độ linh hồn này mà dám thi triển Dụ Hồn Thuật đối với Tiêu Viêm, quả thật có chút buồn cười.
Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm cũng nhịn không được mà lắc đầu cười, nhìn chăm chú lên người nàng. Một cỗ uy áp vô hình lặng lẽ từ mi tâm khuếch tán ra, cùng với ánh mắt ba động của nàng nhẹ nhàng tiếp xúc.
“Xuy!”
Chỉ tiếp xúc thoáng qua, ba động kỳ dị của mỹ phụ lập tức tan vỡ, thân thể mềm mại đột nhiên run lên, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi nhìn vào Tiêu Viêm. Dưới uy áp này, linh hồn của nàng cũng phải run rẩy không ngừng.
“Đế Cảnh linh hồn?”
Mỹ phụ cũng một đời kiến thức rộng rãi, chỉ hoảng sợ trong chốc lát liền hiểu rõ, lập tức vẻ mặt biểu lộ giống như là gặp quỷ vậy, nhanh chóng thu hồi những hành động ngầm của mình.
“Ha ha, Tiêu Viêm tiểu hữu, đây là Hỏa Linh trưởng lão của Viêm tộc ta…” Viêm Tẫn đứng bên cạnh cũng cảm giác được uy áp, lập tức cười lớn. Sau đó quay đầu hướng về phía mỹ phụ nói: “Ta đã sớm nói với ngươi, trước mặt Tiêu Viêm tiểu hữu không thể chơi đùa linh hồn lực, nếu không sẽ phải tự chuốc khổ mà! Ngươi lại không tin ta… ha ha…”
“Gọi ta là Hỏa Linh tiên tử, không phải Hỏa Linh trưởng lão.” Mỹ phụ bĩu môi, ánh mắt ậng nước nhìn về phía Tiêu Viêm, khẽ cười nói: “Không nghĩ từng này tuổi lại có linh hồn đạt đến Đế cảnh trong truyền thuyết. Quả nhiên là nhìn người không thể xem bề ngoài. Tiêu tộc năm đó có Tiêu Huyền, hôm nay lại xuất hiện một Tiêu Viêm, thật sự là trời giúp Tiêu tộc a…”
Những trưởng lão Viêm tộc sau lưng Hỏa Linh cũng kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm. Đế cảnh linh hồn, cho dù là tộc trưởng Viêm Tẫn của họ cũng chưa đạt đến a…
“Hỏa Linh tiên tử quá khen, chẳng qua là may mắn mà thôi!”
Tiêu Viêm cười cười, một tiếng ‘tiên tử’ làm cho gương mặt Hỏa Linh tràn đầy tươi tắn. Hiển nhiên với loại xưng hô này, bà nương kia thật sự ưa thích.
“Có lẽ các vị cũng minh bạch sự tình hôm nay của chúng ta, ta cũng không cần nói thêm điều gì. Thực lực của Hồn tộc, có lẽ trong nội tâm các ngươi cũng đã hiểu rõ. Một khi giao thủ, các ngươi tuyệt đối không được có chút ý nghĩ khinh địch nào!”
Nghe Cổ Nguyên vậy, mọi người liền nghiêm túc lại, đều gật đầu đồng ý. Những người ở đây trong các cổ tộc cũng có chút danh tiếng, hơn nữa còn là tương đối vang xa. Nhưng dẫu sao, đối đầu một kẻ có thực lực cực hạn Cửu Tinh Đấu Thánh hậu kỳ cũng làm cho người ta sợ hãi.
“Nếu các vị đã rõ ràng, như vậy thì đi thôi…”
Thấy vậy, Cổ Nguyên đưa mắt nhìn về phía Tiêu Viêm ra hiệu. Hắn khẽ gật đầu rồi chợt vung tay lên, trong nháy mắt, khí tức mênh mông bỗng nhiên bạo xuất ra trong phiến không gian này.
“Đi…!”
Âm thanh vừa xuất ra, tay áo Cổ Nguyên khẽ vung lên, không gian trước mặt liền bị xé mở ra một thông đạo cực lớn. Đoàn nhân mã nhanh chóng đi vào. Bám sát phía sau Tiêu Viêm là Huân Nhi với sắc mặt ngưng trọng, nối theo sau là cường giả tam tộc. Khi người cuối cùng tiến vào thì không gian thông đạo cũng dần dần tiêu tán.
Lúc đại quân Cổ giới xuất động, từ Thiên Phủ tổng bộ tại Trung Châu cũng có vô số đạo ánh sáng bay vút ra, hướng về phía đại vực Tây Bắc Trung Châu phóng đi.
Khi những cường giả của Thiên Phủ liên minh xuất động, toàn bộ Trung Châu cũng sôi trào lên. Ai nấy đều minh bạch, tại Trung Châu này, có thể làm cho Thiên Phủ liên minh dốc hết toàn bộ lực lượng đối địch cũng chỉ có Hồn tộc thần bí khó lường kia mà thôi…
Bóng ma chiến tranh đã bắt đầu bao phủ Trung Châu…
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!