Đế Vương Luyến

Quyển 2 - Chương 90: Ngoại truyện: Đánh đuổi hồ ly



Trong cuộc đời dài ba mươi sáu ba mươi bảy năm của Ngữ Ngưng, không ngờ lại phải cùng các tỷ muội khác đi theo dõi Cổ Tịch, tổ chức đánh ghen. Cổ Tịch năm nay cũng gần ba mươi tuổi rồi, đào hoa lại nở rộ. Tối qua lúc Cổ Tịch ngủ say, Mạn Hy dùng biện pháp nghiệp vụ xem xét điện thoại của Cổ Tịch, phát hiện ra Cổ Tịch xóa không ít tin nhắn của Nhan Linh.

Mang những bằng chứng mình kiếm được tập họp ở thư phòng, Mạn Hy chống tay lên cằm, nói:

– Hình như Cổ Tịch chưa dứt tình với Nhan Linh.

Ngữ Ngưng nghe đến Nhan Linh, lòng nàng một mảnh rét lạnh: – Nhan Linh cô nàng hại Tịch suýt chết đúng không?

– Suýt chết?- Nhã Thư trợn mắt lên không thể tin được, Ngữ Ngưng thấy vậy bèn gật đầu, chứng minh những gì mình nói là sự thật. Nhã Thư ngay lập tức xắn tay áo lên, nói: – Em sống chết với ả! Dám hại Cổ Tịch!

Bác Nhã ở bên bèn cản Nhã Thư lại, nhỏ nhẹ nói: – Đâu hùng hổ như vậy được, em ngồi xuống đi.

– Nhan Linh là ai? Cô ấy xinh không? Ngày trước sâu nặng với Cổ Tịch lắm sao?- Bảo Ni hỏi một lúc ba bốn câu hỏi, vốn cái gì nàng cũng mù tịt, không rõ về quá khứ của Cổ Tịch bằng Ngữ Ngưng, Mạn Hy.

Ngữ Ngưng hơi nhíu mày, nàng nói: – Nhan Linh, bạn gái cũ của Cổ Tịch, yêu đến độ không màng sống chết.

– Thật? Vậy không được rồi, hồ ly tinh này không thể để sống sót câu dẫn lão công của chúng ta- Mắt Bảo Ni thành một đóm lửa.

Bác Nhã cười cười, nói: – Đừng để Bạch Dĩnh nghe câu này.

– Lập kế hoạch đi mọi người, chúng ta diệt hồ ly!- Huyền Cơ lấy tay giả thành súng, chỉ vào khoảng không bắn một cái.

Hồ ly cũng có hồ ly này, hồ ly kia. Bác Nhã càng nghĩ càng thấy buồn cười, quên mất đi buổi họp hôm nay là bàn về Tống Nhan Linh.

Mọi người quyết định thuê thám tử theo dõi Cổ Tịch, nhất cử nhất động đều phải quan sát cẩn thận. Tin tức đầu tiên thu về được là Đằng Ưu đã ly dị vợ, sẵn sàng cưới Nhan Linh làm vợ, không hiểu sao Nhan Linh lại chần chờ, nàng chờ đợi lão công của người khác ư? Đúng là hồ ly tinh tối ngày rình chồng người khác! Nhã Thư mắng trong miệng.

“Nhan Linh đã sẵn sàng lấy chồng!”

Tin tức đầu tiên tung ra, Ngữ Ngưng cho Kim Nhạc tìm hiểu về Đằng Ưu, giảng viên của trường đại học Thiên Tân.. Tốt! Ngữ Ngưng đem tin tức báo về cho Bảo Ni, Bảo Ni bèn tạo một nick ảo nhắn cho Đằng Ưu rằng Nhan Linh đang có tư tưởng phản bội.

Tối đến Bác Nhã đang say ngủ trong vòng tay Cổ Tịch thì nghe tiếng điện thoại báo tin nhắn đến, nàng cầm điện thoại Cổ Tịch lên xem, toàn bộ đều là Nhan Linh nhắn. Bác Nhã kéo lướt lên trên xem mấy ngày trước Cổ Tịch đã nhắn gì, không thấy Cổ Tịch hồi âm, hầu như là mình Nhan Linh độc thoại.

“Chị nhớ em, bây giờ chị chia tay anh ấy theo em được không?”

“Chị biết em có đọc”

“Gặp chị một lúc đi, chị nhớ em”

Bác Nhã chụp màn hình lại rồi gửi qua cho Bảo Ni, Bảo Ni toàn bộ gửi qua cho Đằng Ưu. Hồng hạnh muốn xuất tường, ngươi còn không mau giữ? Vốn Đằng Ưu đã cầu hôn và được Nhan Linh chấp nhận rồi, thứ làm Nhan Linh chần chừ chính là tình yêu của Cổ Tịch. Nàng ấy chọn cách một chân đạp hai thuyền, nếu Cổ Tịch còn yêu nàng ấy thì tốt, nếu Cổ Tịch không yêu, nàng ấy vẫn còn có Đằng Ưu.

Sau khi nhận được tin nhắn, Đằng Ưu thật sự tức giận, hắn châm một điếu thuốc rồi ngồi bên bàn đọc sách chăm chú đọc sách, vừa đọc vừa rít thuốc, thuốc vừa tàn liền châm thêm điếu khác. Hút chừng năm sáu điếu mới thấy Nhan Linh trở về nhà, Đằng Ưu cúi gầm mặt xuống không thèm nói chuyện gì với nàng nữa.

– Anh? Hôm nay hút nhiều thuốc vậy? Em đã dặn không được hút thuốc nữa!- Nhan Linh trách mắng, nàng đem tàn thuốc đi đổ, sau đó mở cửa phòng ra trong thông thoáng.

Đằng Ưu rút điện thoại trong túi ra, mở lên cho Nhan Linh xem những tin nhắn nàng ấy gửi, đôi mắt Đằng Ưu đỏ au như máu. Muốn khóc, mà đàn ông không nên quỵ lụy, hắn kiềm cho bản thân mình trở nên tiêu soái, không chật vật trước mặt nàng.

– Xem cái gì đây?- Đằng Ưu cười ha ha hai tiếng.

Nhan Linh ngay lập tức xanh mặt, nàng giành lấy điện thoại xem, quả thật là những gì nàng đã nhắn với Cổ Tịch. Cái này tuyệt đối không phải Cổ Tịch làm, bởi vì chưa bao giờ Cổ Tịch muốn thương tổn đến nàng, Nhan Linh nghĩ là ai đó giật dây.

– Anh nghĩ là em nhắn sao?- Nhan Linh hơi cười, nàng trả lại điện thoại cho Đằng Ưu.

Đằng Ưu thật muốn cào rách gương mặt dối trá của Nhan Linh ra, nàng ấy nói dối không chớp mắt, rõ ràng avatar và tên nick đều là của nàng ấy. Là ai có thể vu oan giá họa cho nàng?

– Tôi bỏ người vợ tào khang cũng vì cô! Cô không phải xúi giục tôi bỏ vợ sao? Tôi bỏ rồi cô có lấy tôi không? Cô xem lại mình đi. Tôi là giảng viên, tôi bỏ vợ bỏ con chấp nhận hết sỉ vả để làm cô vui lòng, haha, cô coi cô làm gì đáp lại tôi đây? Thương em nhớ em? Nó là ai? Hả!

– Anh nghĩ sai rồi Đằng Ưu, em nghĩ anh nên tin em.

Đằng Ưu tức giận ném điện thoại xuống sàn, điện thoại tan tác thành nhiều mảnh, văng bừa ra sàn nhà. Hắn tức giận đi vào bên trong phòng, nếu Nhan Linh thừa nhận nhất thời rung động, hắn nghĩ hắn có thể thông cảm được. Nàng ấy nhất định phải nói dối..

Kế hoạch A thành công.

Nhưng chưa kịp triển khai kế hoạch B, Nhan Linh đã tìm đến biệt thự Cổ gia. Nàng ấy diện một chiếc váy màu xanh nhạt, đeo đôi bông tai ngọc màu trắng, trông hết sức thanh thuần. Cũng bộ dạng này, lần đầu tiên Nhan Linh gặp Cổ Tịch.

Các chị em bên trong nhà cũng len lén áp tai vào cửa lắng nghe hai người trò chuyện, Cổ Tịch đứng xoay lưng dựa vào cửa nhà, còn các nàng thì dựa vào bên trong cửa mà nghe. Cổ Tịch nói:

– Chị tìm em có việc gì?

Nhan Linh tiến lên một bước nắm tay Cổ Tịch, nhu tình nói: – Chị nghĩ lại rồi.. Chị chỉ cần em thôi Cổ Tịch!

– Vậy chị mất quá lâu để suy nghĩ rồi đó!- Cổ Tịch hơi cười, đợi chị nghĩ, con của nàng đã sắp được ba tuổi.

– Giờ chị thông suốt rồi.. Em có thể quay về với chị không?- Nhan Linh định ôm Cổ Tịch nhưng Cổ Tịch tránh né, nàng không phải kinh tởm Nhan Linh, chỉ là nàng sợ chọc phải các nữ nhân trong nhà của nàng. Vợ nàng, cả khu này ai cũng sợ.

Cổ Tịch lắc đầu: – Em nghĩ chị nên đến với Đằng Ưu, chị với hắn vượt bao sóng gió mới tới ngày hôm nay, đừng vì những chuyện vô ích mà phá hủy nó. Em với chị không có cơ hội nữa rồi.

– Em yêu Ngữ Ngưng?- Nhan Linh rơi nước mắt, hỏi Cổ Tịch.

Không những yêu Ngữ Ngưng, nàng còn yêu Bác Nhã, Huyền Cơ, Bảo Ni, Mạn Hy, Nhã Thư. Nói ra sợ Nhan Linh biết rồi dùng đó uy hiếp nàng, thế nên ngoại trừ ở trong nhà, bên ngoài đường Cổ Tịch đều làm dáng không cho ai biết sự thật bên trong. Dù sao Tiết gia, Khổng gia cũng không phải nhỏ, việc làm của Mạn Hy lại liên quan đến nhà nước, việc làm của Bảo Ni lại liên quan đến học sinh. Không thể nào công khai được.

– Dù em không có người yêu, em cũng không quay lại với chị.

Nhan Linh sững sờ, nàng lắp bắp nói: – Tại.. tại sao?

– Bởi vì em đã chết tâm với chị rồi, chúng ta hữu duyên vô phận..

Nghe đến đó các nữ nhân trong nhà lại rón rén đi về thư phòng, các nàng còn không cần dùng kế hoạch B, hồ ly tinh đã chạy mất dép. Nhã Thư che miệng cười trộm hi hi hai tiếng, nói:

– Cổ Tịch không có muốn lấy thêm ai.

Huyền Cơ hừ một tiếng: – Làm người cũng chớ tham lam quá. Sáu bà còn chưa đủ, cũng may là bọn mình có trí nhớ của kiếp trước, bằng không ai mà chịu chuyện này?

– Chị cũng không cho phép Cổ Tịch thêm ai, nếu trở nên quá quắt, chúng ta đổi lão công!- Mạn Hy nói, Cổ Tịch ở bên ngoài nghe lén liền đổ một trận mồ hôi lạnh, cũng may nàng chưa hề đồng ý với Nhan Linh, cũng không có tư tình với Nhan Linh.

Cuộc sống này đối với Cổ Tịch đã là quá đủ, có các nàng bầu bạn sớm hôm, nàng còn cần chi?

Nghe các nữ nhân trong nhà nói, sợ vợ sống lâu, Cổ Tịch trường thọ.

Toàn văn hoàn.

P.s: Vậy cũng là kết thúc xong mấy điều au nghĩ còn bỏ ngõ, nếu ai thấy chưa giải quyết xong thì trong thời điểm gặp lại Cổ Tịch bên Bối Vịnh Thi au sẽ giải quyết tiếp. Cmt cho au biết au còn chưa giải thích điều gì nha. Cám ơn các bạn đồng hành với mình hơn ba tháng nay, chúng ta đã trải qua cuộc đời của Cổ Tịch cùng nhau, đúng không? Thời điểm viết Đế Vương Luyến mình còn mong muốn truyện trên 10k view là được, để mình có hứng viết tiếp cho các bạn xem, không ngờ lại được ủng hộ đến vậy. Cám ơn các bạn, bây giờ Cổ gia cũng không kém Tô gia mấy rồi. Các bạn đọc đến dòng này, tức là cuộc đời của Tịch đã được viết hoàn, chúng ta phải tạm biệt An Trúc, Nhiễm Tâm, Ngải Lệ Tư, Khuê Thư, Nhược Vân, Khả Thanh rồi. Có chút không nỡ, nhưng không có bữa tiệc nào không tàn, mình tổ chức thêm bữa tiệc nữa bên Một Mảnh Phù Hoa, đó là truyện 1×1, các bạn đọc ở đây đều biết Bối Vịnh Thi và Bạch Dĩnh rồi. Hi vọng gặp lại các bạn bên Một Mảnh Phù Hoa.
Cám ơn các bạn ❤️


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.