Dị Giới Thú Y

Chương 513: Phương Pháp Trị Liệu Cho Mỹ Nhân Ngư



Sở Thiên vội vàng kêu A Mạt Kỳ đi thông báo cho các vị Chủ Thần, mới vừa rồi Bố Lai Ân Đặc đã xuyên qua không gian, nơi hắn đến có lẽ là Địa Ngục hoặc là Huyết Luyện Ngục, cho nên người đầu tiên cần phải đi thông báo chính là Bì Bồng, ngoài ra chính là phân thân của Phán Quyết Thần Thú trong Tiếp Nguyệt Tháp ở Huyết Luyện Ngục.

Bác Đức không yên lòng về A Mạt Kỳ cũng đi theo.

Sở Thiên còn muốn hỏi Đại Địa Phụ Thần vài vấn đề, không ngờ Đặng Khẳng đã nói: “Ngươi đi trước đi, vừa rồi vì đối phó với Bố Lai Ân Đặc, ta đã dùng Thần Giới cự kiếm, bây giờ sức mạnh tổn hao quá lớn, nhất định phải chuyên tâm tu dưỡng, nếu không sẽ khó lòng chống đỡ Tiếp Nguyệt Tháp.”

Sở Thiên vội vàng rời khỏi Tiếp Nguyệt Tháp, cũng không cho Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc đã giúp đỡ lan nguyệt thú cơ hội chào hỏi nào.

Bay được nửa đường, A Mạt Kỳ tới Huyết Luyện Ngục trước đã trở về, đơn giản không có cơ hội thứ hai gặp Bố Lai Ân Đặc.

Trở lại quân doanh ở sa mạc, tất cả mọi thứ đều lộn xộn, mỹ nhân ngư vẫn nằm trong băng quan (quan tài bằng băng), Hải tộc và quân đội của Bố Lôi Trạch đóng tại đó chờ đợi mệnh lệnh, còn Khách Thu Sa là đáng thương nhất, vẫn chưa tỉnh lại khỏi trạng thái hôn mê.

Sở Thiên có chút không cam lòng lại kiểm tra lại linh hồn của mỹ nhân ngư một lần nữa, vẫn chưa phát hiện điều gì. Hắn ở băng quan đi tới đi lui, nhíu mày hỏi: “Bác Đức miện hạ, Bố Lai Ân Đặc rốt cuộc tại sao lại đả thương biểu tỷ? Lĩnh vực của hắn là cái gì?”

Bác Đức bất đắc dĩ nói: “Nếu ta biết thì tốt rồi, à, khi ta ra đời, Bố Lai Ân Đặc đã bị phong ấn mấy ngàn năm rồi, hắn đối với ta mà nói chính là một truyền thuyết! Người có thể biết về hắn hầu như đều chết hết rồi.” T

Suy nghĩ một lát, Bác Đức lại nói: “Phỏng chừng Bì Bồng cũng không biết, ta nghe phụ hoàng nói, Bố Lai Ân Đặc sau lần đầu tiên đại chiến với thần tộc không lâu sau đã trở thành Thần Vương rồi. Lúc đó Sáng Thế Thần còn chưa mất tích!”

“Quả thật là quá lâu rồi!” Sở Thiên gãi gãi đầu, phân phó nói: “Mời lão tiên sinh lớn tuổi nhất nhà chúng ta tới!”

Không lâu sau, Thực Thần đeo tạp dề, tay cầm xẻng xào rau rất không vui vẻ đi tới: “Ông chủ, ngươi kêu ta làm gì vậy? Lão nhân gia đang bận lắm!”

“Tìm ngươi kể chuyện xưa!”

Lời vừa nói ra, đôi mắt mờ mịt của Thực Thần lập tức sáng bừng lên, sau khi dắt chiếc xẻng vào phía sau lưng đeo tạp dề, tìm một cái ghế, đi tới một bước khoa tay múa chân hoan hỉ nói: “Ông chủ, cuối cùng ông cũng thông suốt rồi! Nào, ta sẽ kể cho ngươi chuyện bắt đầu từ khi Sáng Thế Thần tạo ra tam giới, năm đó…”

“Dừng lại, dừng lại!” Sở Thiên liên tục xua tay, những người khác vốn biết ‘mọi chuyện đều do ông chủ xử lý’, sớm đã rời đi chỉ có Bác Đức và A Mạt Kỳ còn ở lại chỗ này, “Sử Đế Phân lão gia tử, câu chuyện về Sáng Thế Thần đã cổ xưa lắm rồi, chúng ta nói những chuyện gần hơn đi, vừa rồi ngươi có nhìn thấy Sa Khắc không? Hắn hiện tại là linh hồn của Bố Lai Ân Đặc, ngươi hãy kể cho ta nghe về chuyện của Bố Lai Ân Đặc, trọng điểm là sức mạnh và lĩnh vực của hắn!”

“Chỉ kể về tên tiểu ưng tiểu tử đó thôi à? Vậy thì có bao nhiêu chuyện đâu?” Thực Thần có chút mất hứng, nhưng vẫn rất chuyên nghiệp ho nhẹ một tiếng, trầm bổng du dương nói: “Khi đó nhà các ngươi đang có chuyện.”

“Nhà của chúng ta xảy ra chuyện lúc nào?” Sở Thiên nói

“Hừ!”Thực Thần bĩu môi, nói giọng giáo huấn: “Nhạc phụ ngươi bỏ nhà mà đi, vợ và em vợ ngươi đánh nhau cãi nhau, như vậy còn không phải là chuyện nhà các ngươi sao?”

Sở Thiên chợt hiểu lời của Sử Đế Phân, là Sáng Thế Thần quy ẩn vào lần đầu tiên đại chiến với chúng thần! Xem ra khi nhạc phụ đi, vợ mình và em vợ đã đánh nhau.

“Ha, nói mà ngươi còn không tin!” Thực Thần mở miệng, nói: “Lúc đó, là phu nhân và em vợ ngươi đánh nhau, một người tụ tập một đám côn đồ khốn khiếp, chơi cái trò gì là Chúng Thần đại chiến! nhưng lúc đó vẫn chưa có Thú Thần, các chủng tộc thần tộc đều ôm lấy chân của nhân thần, vợ ngươi và cô em vợ ngươi đánh nhau, đám thú thần sau này trở thành bia đỡ đạn! Nhưng chỉ có một tên nhãi ranh là không khuất phục, đi riêng một đường, cuối cùng phá vỡ chướng ngại của Sáng Thế Thần, làm Chủ Thần, thống nhất Thú Thần tộc! Được rồi, ta nói xong rồi!”

Sở Thiên sửng sốt, chợt hiểu ra, Thực Thần đang tức giận, vì vậy cười nói: “Lão nhân gia, ông nói chậm chậm thôi, ta có thời gian mà.”

“Cũng không khác gì nhiều lắm!” Thực Thần vô cùng đắc ý, “Ngươi muốn biết sức mạnh của hắn, để sau này nghĩ cách cứu tình nhân đúng không? Vậy được rồi, ta sẽ kể cho người quá trình tấn cấp của Bố Lai Ân Đặc!”

“Ban đầu, hắn chính là một vị thần, nhưng một ngày nọ hắn bị phu nhân và cô em vợ của ngươi liên lụy, toàn tộc bị người ta giết sạch!”

“A!” Bác Đức phát ra tiếng kêu kinh ngạc đồng tình.

Thực Thần liếc liếc mắt tỏ ý không hài lòng vì nàng cắt đứt lời nói cùa mình, sau đó tiếp tục nói: “Nghe nói vợ của Bố Lai Ân Đặc đã chết trước mặt hắn, là bị một vị thần giết chết, khi đó Bố Lai Ân Đặc không nhúc nhích gì, kẻ địch tưởng rằng hắn bị choáng váng, nói trào phúng hạ nhục mấy câu rồi bỏ qua hắn! Cuối cùng Bố Lai Ân Đặc ngồi trước thi thể tộc nhân của mình mấy ngày mấy đêm, giống như đã ngộ ra một đạo lý…”

Dừng một chút rồi hắn nói tiếp: “Đạo lý gì thì cũng không ai biết, lão nhân gia ta nghe nói, đại khái là ý như vậy, hắn nhìn thấu được sự sống chết, hiểu được chân đế (mục đích thật sự) mà Sáng Thế Thần sáng tạo ra tam giới, sau này hắn đã gia nhập chiến tranh, không ngừng khiêu chiến những thần tộc lợi hại hơn hắn. Lần cuối cùng sau khi đại chiến Chúng Thần kết thúc không lâu, nghe nói hắn đã lĩnh ngộ được thực ý của Vĩnh Hằng, trở thành Vĩnh Hằng Thần Vương.”

Sở Thiên nghe xong thấy mơ mơ màng màng, ý tứ này chẳng lẽ là nói, thần tộc thăng cấp có liên quan đến triết học sao?

Dường như biết được Sở Thiên đang mơ hồ điều gì, Thực Thần nói: “Tiểu tử, nói như vậy mà ngươi cũng không hiểu sao.”

Lão nhân gia ta đổi cách nói khác, “Kể cho ngươi từ nguyên tố, bây giờ ngươi là Cao Vị Thần, sự hiểu biết đối với Thời Không nguyên tố đạt được trình độ gì?”

Sở Thiên cười ngạo nghễ, “Cấp Chủ Thần!”

Đây không phải là Sở Thiên nói khoác, Ký ức của Long Thần chính là quyển sách tốt nhất, bản thân Sở Thiên ngộ không ra, vậy thì không thể tham chiếu từ ký ức của Long Thần hay sao?

“Được, vậy nói với ngươi từ Chủ Thần, nguyên tố Chủ Thần chính là sự hiểu biết về bản mệnh nguyên tố đến cực hạn, có thể đem thân thể hóa thành bản mệnh nguyên tố! Còn Thần Vương có ý nghĩa gì ngươi có biết không? Chính là sự hiểu biết đối với tất cả nguyên tố đạt đến cực hạn! Lĩnh vực của Thần Vương không phải là mấy loại nguyên tố biến hóa thành, mà là một loại… phu nhân Ái Lệ Ti tiểu nha đầu của ngươi nắm giữ sức mạnh của “Sáng”, cô ta có thể khiến nguyên tố sinh ra, còn em vợ của ngươi nắm giữ sức mạnh của “Diệt”, cô ta có thể để nguyên tố tiêu diệt tất cả!”

Sở Thiên chậm rãi nói: “Vĩnh Hằng Thần Vương, chính là để tất cả vĩnh viễn dừng lại đúng không!”

“Đại khái chính là ý này. Cụ thể thì ngươi đừng hỏi ta, ngươi đặt ta một vị thần vào cảnh giới sự hiểu biết Thần Vương để đùa sao?” Thực Thần gãi gãi đầu, vừa nghĩ vừa giải thích: “Nhưng ta biết một chuyện, Bố Lai Ân Đặc càng đánh càng lợi hại. Ngươi nói hắn bị thương, lão nhân gia ta phán đoán, hắn sẽ khiêu chiến với một vài Chủ Thần yếu hơn để hồi phục thực lực, sau đó đối phó với những người như Đại Địa Phụ Thần, nhưng hắn phải nghĩ ra cách áp chế Lạp Lý Bác Đức trước đã.”

Sở Thiên ít nhiều đã hiểu một chút, Tiểu Bạch có thể sáng tạo ra nguyên tố, Cáp Địch Tư hủy diệt nguyên tố, còn Bố Lai Ân Đặc thì đình chỉ tất cả nguyên tố biến hóa.

Sở Thiên đột nhiên nheo nheo mắt, cười nói: “Kỳ quái thật, sao ngài lại biết thuộc tính của thất trọng thần lực? Ha ha, ta tìm trong ký ức của Long Thần, hắn cũng không biết!”

“Ha ha, năm đó ta đã nấu cơm cho Sáng Thế Thần mà! Hắn nói cho ta biết!” Thực Thần cười nói.

“Thật không!” Sở Thiên vẫn truy vấn.

“Được rồi, nói thật, lão nhân gia ta là một người trong Sáng thế thần tộc còn tồn tại!” Thực Thần lấm la lấm lét nhìn xung quang, giống như sợ người ta nghe thấy, nhưng Sáng thế thần tộc là do Sáng Thế Thần trực tiếp tạo ra, chứ không phải là những người được thăng cấp từ trong loài người và thú tộc, trong đó một bộ phận hiệp trợ cho Sáng Thế Thần chế tạo ra tam giới, ví dụ như Đại Địa Phụ Thần Đặng Khẳng. Những chuyện này Sở Thiên vốn sớm đã tìm thấy trong ký ức của Long thần, cho nên hắn mới cắt ngang lời Thực Thần, sau đó tủm tỉm cười nhìn Thực Thần.

“Sao chứ! Ngươi không tin ư?” Thực Thần vuốt râu mép trừng mắt, cả giận nói: “Ngươi có biết năm đó Sáng Thế Cửu Thần…”

“Trong Sáng Thế Cửu Thần không có tên của ngài!” Sở Thiên xen miệng vào nói: “Sáng Thế Cửu Thần đại diện cho chín loại nguyên tố cơ bản nhất, ngài là thực vật… là cái gì chứ

“Ta là nguyên tố gì sao? Không có ta không có các ngươi, ngươi có biết hay không? Năm đó Sáng Thế Thần đầu tiên tạo ra nguyệt cầu trước, sau đó lật úp xuống, cắn răng tạo ra tam giới, cuối cùng hắn mệt đến không biết gì, cuối cùng tạo ra ta! Ha ha. Ta dùng bạch thổ trên nguyệt cầu làm cơm cho hắn, kết quả Sáng Thế Thần ăn no, mới có thể tiếp tục.”

“A! Không ngờ lão cũng là Sáng thế thần tộc, vậy… lão chính là thần tộc đầu tiên sao? Trong tam giới thật sự không có ai nhiều tuổi hơn lão!” Sở Thiên nói nịnh bợ.

Thực Thần có chút tự đắc “Tất nhiên!”

“Tất nhiên” “Tất nhiên” Miệng của Sử Đế Phân há ra khép lại, không ngừng nhắc lại câu nói này.

Sở Thiên lắc lắc đầu, giải trừ thời gian tuần hoàn, lời lão đầu tử này nói có lẽ là sự thật, ngay cả thời gian tuần hoàn của tứ trọng thần lực cũng có thể chế trụ được ông ta, xem ra Thực Thần thật sự chỉ là một Hạ Vị Thần, nhưng lai lịch vô cùng đặc biệt.

Đi tới phía trước băng quan của mỹ nhân ngư, Sở Thiên có chút bất đắc dĩ gõ gõ vào quan tài, tất cả mọi thứ mỹ nhân ngư đều bị “vĩnh hằng” rồi, không biết nên dùng cách nào để trị liệu?

Nói nghiêm túc, Mỹ nhân ngư căn bản không bị thương, mà là toàn bộ cơ thể không thể cử động, rất giống với thời gian cấm cố của Sở Thiên, nhưng lại cao hơn một bậc, vì nó đã đem thời gian dừng lại.

“Tiểu tử, ngươi không trị được cho cô gái này sao?” Thực Thần bĩu môi cười nhạo, “Lão nhân gia ta tặng miễn phí cho ngươi một câu nói, Bố Lai Ân Đặc có thể dừng lại sự vận hành của tất cả nguyên tố! Nhưng trong tam giới có một loại thần lực, có thể khiến tất cả các nguyên tố hồi phục lại trật tự ban đầu của nó!”

Sở Thiên sáng bừng hai mắt, nói: “Tịnh hóa Thần Lực của Trật Tự Nguyệt Thần sao?”

Thực Thần đắc ý nở nụ cười, hắn rất thích cảm giác này, tuổi đã lớn, biết nhiều hơn một chút, có thể khoa trương trước mặt tên tiểu tử này, “Cái gì gọi là thần lực tịnh hóa chứ, ta không biết, ngươi từ từ nghĩ đi, lão nhân gia ta còn bận làm cơm.”

Bác Đức lắc đầu nói: “Lão gia hỏa này nói vậy cũng như không, Nguyệt Thần đi tìm trái tim của Sáng Thế Thần, lúc nào trở về đều chưa chắc chắn. Nguyệt thần huyết mạch của La Tân còn chưa thức tỉnh, đám người Lai Nhân Cáp Đặc gia tộc căn bản không không đáng nhắc đến…. chúng ta đi đâu tìm Tịnh hóa thần lực bây giờ?”

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.