Dị Giới Thú Y

Chương 515: Ma Căn Gia Tộc Phản Bội



ác Đức cùng với Sắt Lâm Na dẫn theo mọi người đi chuẩn bị, khi Sở Thiên chữa trị khỏi cho Mặc Phỉ Đặc, bọn họ liền đi tới Huyết Luyện Ngục.

Nhưng Sở Thiên lúc này lại gặp phải sự phiền phức vướng tay vướng chân, Mặc Phỉ Đặc không phải bị thương, càng không phải bị bệnh mà là muốn mọc đầu ra.

Địa ngục tam đầu khuyển đã bị Sở Thiên phân giải, còn cơ thể mà Mặc Phi Đặc đã sử dụng là huyết nhục của Long Thần giả, với tình hình này, sao hắn có thể biến trở về địa ngục tam đầu khuyển chứ?

Chiến Thần đè lên Mặc Phi Đặc, nhãn thần của tên này đột nhiên lại biến hóa, trước đó đôi mắt của hắn còn hai màu, sau khi phân ba đầu ra ba đã biến thành màu nâu đậm, bây giờ nó trở thành màu lam tím, hơn nữa còn càng ngày càng tím.

Suy nghĩ một lát, Sở Thiên phất tay nói: “Khảm Phổ, buông hắn ra, để hắn tự mình biến hóa!”

Phốc! phốc!

Sau khi Khảm Phổ buông tay ra, trên cổ của Mặc Phỉ Đặc mọc ra hai cái đầu, ba cái đầu giống nhau như đúc, thật quái dị.

Nhưng tất cả chuyện này còn chưa kết thúc. Xương cốt của Mặc Phi Đặc lại răng rắc rung động, ngay sau đó trên vai của tam đầu khuyển lại mọc ra một đôi cánh.

“Đây là…” Sở Thiên ngơ ngẩn cả người, tam đầu khuyển hai cánh, đây là chủng tộc gì? Huyễn Thú đại lục từ trước đến nay chưa bao giờ xuất hiện chủng vật nào như vậy.

Tam đầu khuyển không ngừng gào rít, Sở Thiên nhìn xuyên qua linh hồn phát hiện, linh hồn của Mặc Phi Đặc đã lại biến hóa, thình lình biến thành một quái vật ba đầu có hai cánh.

“Ca ca, đại ca và nhị ca ta đã chết rồi…” Tiểu Mặc Phỉ Đặc miệng không cử động mà lại phát ra tiếng người, gào khóc: “Ta cảm giác được rằng sinh mệnh của bọn họ đã không còn nữa.”

“Ngươi đừng vội!” Sở Thiên trấn an Mặc Phi Đặc, vỗ vỗ vào lưng hắn. “Ca Ca lập tức dẫn ngươi tới địa ngục tìm bọn họ, bây giờ ngươi thấy thế nào?”

Mặc Phỉ Đặc lắc lắc đầu, ba đầu hoảng loạn, “Ta không biết, ta chỉ thấy đau đầu.”

Nói xong Mặc Phỉ Đặc lại cảm thấy đầu đau nhức, nhưng lần này Sở Thiên phát hiện, trên người của hắn đột nhiên có thần lực. Trên người của tiểu tử này ẩn chứa Thần Cách, đương nhiên vì việc Ba Nhĩ và Địch Á Lạc chết trận mà thức tỉnh rồi.

“Trở về, ta không cần các ngươi!” Mặc Phỉ Đặcvỗ chân vào hai cái đầu còn lại của mình, bộ dạng rất đau khổ.

Sở Thiên nhíu mày, kéo Chiến Thần lại hỏi: “Năm đó Mặc Phỉ Đặc nuốt Thần Cách ở Biển Cấm, rốt cuộc đó là ai?”

“Bệ hạ, lúc đó ta đang rối loạn, thật sự là không rõ lắm.” Chiến thần bất đắc dĩ nói: “Tình hình chiến trận lúc đó quá hỗn loạn, tất cả sự chú ý của thần tộc đều đặt vào đối thủ, sợ rằng Hải Vương Biển Cấm cũng không chú ý đến Mặc Phỉ Đặc ăn ai!”

Sở Thiên liếc mắt nhìn Mặc Phi Đặc, nhíu mày nói: “Mặc Phỉ Đặc vốn không phải tam đầu khuyển, bây giờ ba cái đầu của hắn có lẽ là vì Thần Cách nên mới biến hóa như vậy, ngươi biết trong thần tộc có loại năng lực nào như vậy không?”

Chiến Thần lại lắc lắc đầu, Sở Thiên lại hỏi các Chủ Thần khác, kết quả không ai biết năm đó Mặc Phỉ Đặc rốt cuộc đã ăn ai.

Xóa hai cái đầu dư thừa đối với Sở Thiên mà nói là chuyện rất đơn giản, nhưng hắn không rõ tình trạng, không biết ba cái đầu này là dị biến hay vốn là như vậy, cho nên cũng không dám tùy ý động thủ.

Mặc Phỉ Đặc lại hét lớn: “Ca ca, tam ca ta lại gặp nguy hiểm rồi, mau đi cứu hắn!”

Sở Thiên làm sao không muốn đi cứu, nhưng hắn cản bản không biết kẻ giết người Mặc Phỉ Đặc ở nơi nào?

Thở dài, Sở Thiên giao phó: “Khảm Phổ, đánh ngất hắn trước!”

Mặc Phỉ Đặc bị đánh ngất xỉu, đương nhiên cũng không có đau đớn gì, Sở Thiên xoa trán đi vài bước, ngẩng đầu nói: “Thân phận của Địa ngục tam huynh đệ và An Cát Lệ Na đồng thời gặp hại, khoảng cách giữa hai địa điểm cũng không quá xa, Khảm Phổ, ngươi cùng với Bác Đức và A Mạt Kỳ đi tới Huyết Luyện Ngục trước để bảo hộ Phán Quyết Thần Thú, ta và An Cát Lệ Na sẽ tới địa ngục một chuyến!”

………….

Có A Mạt Kỳ hộ tống, Sở Thiên đã tới địa ngục, sau đó cùng A Mạt Kỳ đi vào Huyết Luyện Ngục.

An Cát Lệ Na nhìn A Mạt Kỳ rời khỏi đó, quay đầu nói: “Phất Lạp Địch Nặc, ngươi chắc chắn không cần ta tới Tiếp Nguyệt Tháp hỗ trợ chứ?”

Sở Thiên hai tay dang ra, cười nói: “Miện hạ, không có ngươi ta đối phó không được với những phân thân của ngươi! Bọn họ quả thật là… quá cá tính!”

Sắc mặt của An Cát Lệ Na vốn lạnh nhạt càng thêm lạnh lùng, nhìn thoáng qua bên cạnh Sở Thiên lạnh nhạt nói: “Dẫn bọn hắn đi gặp phân thân của ta, phiền phức của ngươi cũng không nhỏ đâu!”

Mỹ nhân ngư còn chưa tỉnh, Bác Đức đi tới Huyết Luyện Ngục, Sở Thiên đành phải dẫn theo mấy cường giả là Khách Thu Sa, Kim Cương còn có Mặc Phỉ Đặc trong chiếc nhẫn đang hôn mê, ngoài ra còn có sự bảo hộ của Chiến Thần luôn theo sát Sở Thiên.

Chỉ vào Kim Cương, An Cát Lệ Na nói bổ sung: “Đặc biệt là hắn!”

“Báo cáo miện hạ, ta sẽ không gây thêm phiền phức cho ông chủ!” Kim Cương nghiêm túc nói.

An Cát Lệ Na lắc lắc đầu, phi thân bay đi, “Đi thôi, chúng ta tới tổng bộ của Ma căn gia tộc ở địa ngục!”

Ma Căn gia tộc yêu thích hưởng thụ dâm dật, đặc điểm này Sở Thiên đã sớm biết. Lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy tổng bộ của Ma Căn gia tộc, vẫn còn kinh ngạc, nơi này là tổng bộ của Chủ Thần gia tộc, căn bản là nơi phong nguyệt xa hoa nhất trong tam giới.

An Cát Lệ Na cúi đầu, bước nhanh về hướng cửa chính, cửa chính là hình hai bức tượng áp sát nhau lại mà thành, còn chưa đợi gia nhân tới bắt chuyện thì An Cát Lệ Na đã thấp giọng quát: “Lão ngũ đâu? Kêu cô ta tới gặp ta! Còn những kẻ khác cút hết cho ta!”

Vị đại hán đứng ở cửa không dám nhiều lời, vội quay người đi bẩm báo.

“Phát tài rồi!” Khách Thu Sa kêu to một tiếng, lấy máy ảnh ma pháp bên hông xuống, nhắm ngay đám người của Ma Căn gia tộc bấm lia lịa, “Phối hợp tốt lắm, ngay cả y phục cũng không cần thoát! Ha ha.”

Tách! Tách! Tách!

Tiểu Hùng Miêu chụp được rất nhiều.

“Được rồi! An Cát Lệ Na đoạt lấy ma pháp thạch trong tay của Khách Thu Sa, tiện tay ném cho Sở Thiên nói: “Quản giáo cho tốt ma sủng của ngươi!”

Sở Thiên cười ngượng ngùng, ôm lấy Khách Thu Sa, đặt hắn lên đầu vai mình

“Ai ya, đại tỷ, cuối cùng tỷ cũng trở về rồi!” Một người trang phục xinh đẹp từ cánh cửa sau lưng An Cát Lệ Na đi ra cười hì hì nói: “Đại tỷ, tỷ phải làm chủ cho chúng ta, hi hi, cái chết của lão lục thật là thảm! Ngay cả xương cốt cũng không còn!

Lão lục chính là phân thân thứ sáu của An Cát Lệ Na

Lão ngũ cười ha ha báo tang, An cát lệ na nghe thấy ngay cả xương cốt của lão lục cũng không còn, mặt lạnh lùng xiết chặt hàm răng.

“Ồ! Vị tráng hán này là ai? Lẽ nào là nam sủng của đại tỷ sao? Oa, thật là cường tráng! Thảo nào mà đại tỷ cũng phải rung động!” Nhãn thần của lão ngũ nheo lại, nhưng rất nhanh đã bị Sở Thiên hấp dẫn, nhăn nhó đi tới trước mặt Sở Thiên cười duyên nói: “Ngài chính là Long Thần miện hạ sao? Tiểu muội An Cát Lệ Na ra mắt, sau này chúng ta hãy thân thiết nhiều hơn! Có được không? Long Thần đại ca.”

Sở Thiên lùi bước, trốn phía sau người của An Cát Lệ Na.

“Lão ngũ, câm miệng!” An Cát Lệ Na quát bảo phân thân của mình dừng việc khiêu khích Sở Thiên lại, trầm giọng nói: “Lão lục chết như thế nào?”

“Hi Hi, tiểu gia hỏa đáng yêu quá, sau này tỉ tỉ sẽ cùng chơi với ngươi.” Lão ngũ ngay cả Khách Thu Sa cũng không bỏ qua, trêu chọc một câu, sau đó quay lại nói với An Cát Lệ Na: “Đại tỷ, nơi này là cửa lớn, không phải là nơi nói chuyện! đi, chúng ta vào trong rồi từ từ nói!”

“Quên đi, ta không đi vào, ngươi cũng ít lời đi!” An Cát Lệ Na lạnh giọng nói.

Lão ngũ phẫn nộ nhún nhún vai, quệt miệng nói: “Được rồi, vậy thì nói ở đây! Hôm đó lão lục ra khỏi nhà gặp lão bằng hữu, kết quả đụng phải một nam nhân rất giống với Phượng Hoàng Thần… Hi hi, tính tình của lão lục thế nào tỷ cũng biết rồi đấy, muội ấy không thể bỏ qua nam nhân như vậy, cho nên muội ấy mới đi tới bắt chuyện!”

Vừa nói, lão ngũ phảng phất cười như có chút hả hê, cười đến run rẩy hết cả người, sau đó tiếp tục nói: “Kết quả tỷ đoán như thế nào? Tên nam nhân đó nói một câu! Hắn nói… ngươi cũng là chủ thần, miễn cưỡng giết ngươi vậy!”

Lão ngũ làm một kiểu thủ thế giống như bạo tạc, cười khanh khách nói: “Kết quả trong vòng một chiêu, lão ngũ đã nổ tung rồi! Sau đó… hi hi”

An Cát Lệ Na nhìn lướt qua đám người phía sau lão ngũ càng ngày càng nhiều, cười lạnh nói: “Sau đó ngươi vui vẻ thu nạp thủ hạ của lão lục, bây giờ ngươi là người thế lực nhất cường đại nhất trong trưởng lão viện rồi.”

Lão ngũ vẫn cười, bộ dạng như mặc nhận.

“Lão lục chết ở đâu? Có tin tức gì của địa ngục tam huynh đệ không?”An Cát Lệ Na lại hỏi.

“Lão lục chết ở Cụ Phong Lĩnh, ca ca Ba Nhĩ… ta không có thông tin!”

“Thực sự không có tin tức?” trong mắt An Cát Lệ Na hàn quang chợt lóe lên, nhìn thẳng vào lão ngũ.

Lão ngũ trợn mắt nói: “Cho dù có tin tức, tại sao ta phải nói cho ngươi! Hừ”

“Lâu ngày không gặp, ngươi cũng học được cái thói không biết nghe lời rồi.” An Cát Lệ Na hai tay buông xuống, thầm vận thần lực.

“Thì sao? Ngươi muốn đánh nhau chắc? A, đại tỷ, ngươi chớ quên, bây giờ ngươi đang lẻ loi một mình!” lão ngũ hơi vung tay lên, những thành viên trong gia tộc phía sau nàng chậm rãi tụ lại, vây quanh Sở Thiên và An Cát Lệ Na.

“Hừ!” Chiến Thần hừ lạnh một tiếng, nặng nề cầm lấy trường kích trong tay

“Ai da, đây không phải là Khảm Phổ đại ca sao? “ Lão ngũ làm bộ nhìn thấy bộ dạng của Khảm Phổ, nhiệt tình chào hỏi, sau đó cười nói: “Nếu Khảm Phổ đại ca đã ở đây, vậy ta cũng đành nói thật! Thật ra Ba Nhĩ tam huynh đệ đang ở đây! Bây giờ ta có thể dẫn huynh đi gặp bọn họ!”

Sở Thiên nheo mắt, cười nói: “Miện hạ, bọn Ba Nhĩ vẫn khỏe chứ?”

Dừng một chút, lão ngũ nói: “Đều bị thương cả rồi! Nhưng vẫn chưa chết!”

An Cát Lệ Na và Sở Thiên liếc nhìn nhau, cười lạnh nói: “Mặc Phỉ Đặc cũng bị thương sao”

“Đúng vậy, bị thương rất nặng!” Lão ngũ phất tay ra ý bảo gia nhân tránh ra một lối đi “Đi thôi, chẳng lẽ còn kêu ta khiêng bọn họ ra đến cho các ngươi xem!”

Sở Thiên đột nhiên nở nụ cười, “An Cát Lệ Na miện hạ, ngươi nói nên làm thế nào?”

An Cát Lệ Na thở dài một hơi, “Lão ngũ để lại cho ta, những người khác… giết đi”

“Khảm Phổ!”Sở Thiên quát một tiếng

Phốc!

Huyết quang hiện ra, một loạt thành viên của Ma căn gia tộc đều chết dưới tay Chiến Thần.

“Đại tỷ, tỷ làm gì vậy?” Lão ngũ thất kinh, nhưng bước chân vội vàng chuyển động, trở về bên trong cửa, mở mạnh cánh cửa có hai hình người điêu khắc hợp thành.

An Cát Lệ Na khẽ lắc đầu, thở dài: “Lão ngũ, ngươi dám bán đứng ta! Ba Nhĩ và Địch Á lạc đều đã chết! sao còn có thể trong tay ngươi?”

“Ngươi làm sao biết được! A, được rồi, ngươi nhất định sẽ không nói với ta!” Lão ngũ vỗ vỗ tay, cung điện của Ma Căn gia tộc bay lên. Ả cười nói: “Đại tỷ, tiểu muội đã thương lượng với các tỷ muội khác rồi, Ma Căn gia tộc đã trung thành với Vĩnh Hằng Thần Vương Bố Lai Ân Đặc miện hạ!”

Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.