Sở Thiên hiểu rõ sự lo lắng của Hách Nhĩ Hi, nên đã nhấn mạnh thêm, “Ha ha, đương nhiên, đế quốc Lôi Tư sẽ không biết hai nước chúng ta liên minh với nhau! Nên ngươi cũng không cần lo lắng sẽ bị trả thù!” Truyện “Dị Giới Thú Y ”
“Nếu như chúng ta tham gia vào chiến tranh với Lôi Tư, vậy sự an toàn của Tinh Linh tộc chúng ta sẽ như thế nào?” Hách Nhĩ Hi đã có chút sao động, nói đến cùng việc phục quốc là mong ước suốt đời của Tinh Linh tộc, cho dù phải mạo hiểm đắc tội với để quốc Lôi Tư, họ cũng phải đánh cược một lần!
“Nếu như các ngươi tham gia vào chiến tranh! Nước ta sẽ bảo đảm sự an toàn cho các ngươi!” Sở Thiên tiếp tục dụ dỗ Hách Nhĩ Hi, nhưng câu nói này hoàn toàn vô nghĩa, một khi Lôi Tư thực sự muốn tiêu diệt vương quốc Tinh Linh ở phía Nam trong tương lai, trên thực tế Khải Tát cơ hồ không có cách nào để trợ giúp cho họ, quốc thổ đế quốc Lôi Tư trải dài vạn lý, phía Đông giáp biển, phía nam chỉ có một dải đất hẹp, phía tây thì là địa bàn của vương quốc Khoa Tư Đặc, dưới tình thế này, Khải Tát muốn cứu viện cho Tinh Linh tộc, vậy chỉ còn cách huy động Lam Kình quân cắm trên biển phía Đông mới có thể tới ứng cứu kịp thời, nhưng hiện tại Lam Kình quân lại bị Thiên Hải quốc kìm chặt…
Hách Nhĩ Hi cũng biết lời nói của Sở Thiên là nói suông, nhưng sức thu hút của hai chữ phục quốc đối với nàng quả thực quá lớn, “Được! Chúng ta nhận lời!” Là một cánh tay đắc lực của Tinh Linh Vương, Hách Nhĩ Hi hiểu rất rõ bệ hạ của nàng, cho dù Tinh Linh Vương có ở đây, cũng sẽ hoàn toàn đáp ứng với điều kiện Sở Thiên đưa ra, nên nàng chấp nhận điều kiện này cũng đồng nghĩa với việc cả Tinh Linh tộc cũng đã chấp nhận rồi.
“Ha ha, chuyện quan trọng nhất đã quyết định xong rồi, vậy nói chuyện khác một chút nhé!” Sở Thiên tiếp tục ra sức ép để kiếm thêm những lợi ích từ Tinh Linh tộc mang lại, chỉ tăng thêm chút phiền phức cho đế quốc Lôi Tư vẫn chưa thể đủ được, “Mọi người đều biết, Tinh Linh là những cung tiễn thủ thiên tài nhất trên đại lục, thiết nghĩ dưới tay Tinh Linh Vương chắc có không ít các tiễn thủ cao cấp chứ?”
“Không sai, chúng ta ít nhất cũng có hơn năm nghìn Hắc Thiết tiễn thủ cấp ba!” Hách Nhĩ Hi tự hào đáp lời, nàng quả thật có thể tự hào như vậy, Tinh Linh tộc có một sự nhạy cảm trời sinh đối với cung tiễn, thậm chí không ít người vừa sinh ra đã có trình độ tiễn thủ học đồ cấp một rồi!
“Ngươi muốn tiễn thủ của bọn ta gia nhập quân đội Khải Tát sao?” Hách Hi Nhĩ lại hiểu lầm ý của Sở Thiên, cau mày nói: “Điều kiện này chúng ta có thể đồng ý, nhưng mà, hình như quân luật Khải Tát không cho phép người nước khác gia nhập quân đội của các ngươi mà?” Truyện “Dị Giới Thú Y ”
“Không! Ta không phải muốn các ngươi gia nhập quân đội Khải Tát, mà là hi vọng Tinh Linh tộc cung cấp cho nước ta những giáo luyện (người dạy) tiễn thuật ưu tú!”
Khải Tát thiết kỵ không thể địch, câu nói này tượng trưng cho vinh dự cao nhất của quân nhân Khải Tát, cũng tượng trưng cho thực lực mạnh mẽ, nhưng Sở Thiên có chút không hài lòng về kỵ binh của Khải Tát, trong ấn tượng của Sở Thiên, chỉ có thiết kỵ vô địch tung hoành Á Âu, đánh xa bắn tốt, chiến đấu quên mình trên trái đất mới là một kỵ binh hoàn mỹ nhất! Còn chiến mã một sừng cấp ba của Khải Tát tuy vượt xa những con ngựa ở trái đất, nhưng kẻ điều khiển chiến mã lại quá tệ, tệ đến mức chỉ biết lợi dụng khả năng miễn dịch với pháp thuật của độc giác mã để xông thẳng vào địch nhân, cuối cùng dựa dẫm vào đấu khí mà đánh nhau sống chết!
Tuy rằng trình độ quân sự của Sở Thiên cũng không được cao, nhưng hắn vẫn có sự sáng tạo của riêng mình, đó là trọng kỵ binh và cung kỵ binh hợp lại làm một! Trên trái đất thì việc hòa nhập ưu thế của cung kỵ binh và trọng kỵ binh là chuyện rất khó, đó là vì khả năng tải trọng của chiến mã có hạn, nhưng trên đại lục Huyễn Thú lại không có vấn đề này, với thể chất và lực lượng của chiến mã, chỉ một trọng giáp thì có là gì?
Cho nên, Sở Thiên mới yêu cầu Tinh Linh tộc cung cấp tiễn thủ giáo luyện, chỉ cần bản thân quay về nói sáng kiến này cho Lô Địch Tam Thế, với hùng tài vĩ lược của bệ hạ, tự nhiên có thể nhìn ra giá trị bên trong, đến lúc đó, phần thưởng cho kẻ có sáng kiến như mình chẳng lẽ lại ít sao?
Hách Hi Nhi đương nhiên không hiểu được tư tưởng lập công lớn của Sở Thiên, nhưng nàng vẫn hào sảng chấp nhận đề nghị này, Tinh Linh tộc cái gì cũng thiểu, chỉ mỗi cung tiễn thủ ưu tú thì có thừa!
Công chuyện đã bàn xong, Sở Thiên bắt đầu vụ làm ăn riêng của bản thân, “Hách Nhĩ Hi trưởng lão, điều ước đồng minh của hai nước đã quyết như vậy rồi, có điều, ta còn một chút chuyện cá nhân!”
“Có chuyện gì cứ việc nói, chỉ cần làm được, ta nhất định làm hết sức mình!” Trong mắt của Hách Nhĩ Hi, Sở Thiên đã trở thành niềm hi vọng phục hưng của Tinh Linh tộc, cho nên đối với yêu cầu cá nhân của hắn tất nhiên nàng sẽ tận tâm tận lực đáp ứng.
“Không biết các ngươi còn lọ Sinh Mệnh Tinh Hoa nào không, ta muốn mua vài bình.” Sở Thiên thản nhiên nói, vẻ mặt bình thản giống như đi mua heo trên chợ vậy, hoàn toàn không ý thức được sự quý giá của Sinh Mệnh Tinh Hoa! “Đương nhiên, giá tiền tùy ngươi quyết định!”
“Xin lỗi Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, e rằng ngươi phải thất vọng rồi” Hách Nhĩ Hi bất đắc dĩ nhìn Sở Thiên, hai tay chụm lại nói: “Lọ Sinh Mệnh Tinh Hoa đưa cho Long Hoàng đã huy động tất cả lực lượng của toàn tộc chúng ta mới có thể tạo ra được, mà Tinh Linh tộc chúng ta sau này cần phải chuẩn bị cho việc phục quốc, quả thực không còn tinh lực nữa rồi…”
Sở Thiên thầm mắng bản thân, tại sao lại giúp cho việc phục quốc củaTinh Linh tộc lớn như thế, kết quả để họ không còn tinh lực để tạo ra Sinh Mệnh Tinh Hoa nữa! Nhưng Sở Thiên vẫn không từ bỏ, nếu đã có được lọ thứ nhất, vậy thì sẽ có lọ thứ hai! “Ha ha, tuy chúng ta cung cấp rất nhiều thứ, nhưng việc phục quốc của các vị cũng vẫn phải cần không ít kim tệ nhỉ?”
Hách Nhĩ Hi liền gật đầu, Khải Tát đã cung cấp binh sĩ và vũ khí, nhưng vấn đề hậu cần vẫn cần phải để Tinh Linh tộc giải quyết, dù gì chiến tranh cũng là một trò chơi đốt tiền nhiều nhất!
“Một lọ Sinh Mệnh Tinh Hoa mười vạn kim tệ thì thế nào? Ta chỉ cần mua ba lọ thôi, vậy các vị đã có đủ tiền để phát động một cuộc chiến tranh quy mô nhỏ rồi chứ!” Ưu điểm lớn nhất của Sở Thiên bây giờ là tiền nhiều, tuy gần đây chi tiêu khá phung phí, đã khiến cho Sở Thiên chạm đến đáy kim khố của mình rồi, nhưng đợi hắn trở về thành Bàng Bối rồi, lợi nhuận từ chuyến buôn lậu thứ hai cũng sẽ về đến tay mà thôi.
“Mười vạn kim tệ???” Hách Nhĩ Hi tròn xoe hai mắt nhìn Sở Thiên, Tinh Linh tộc sinh sống trong rừng sâu cả trăm năm nay khiến nàng chưa từng được thấy nhiều kim tệ như thế bao giờ, “Ngươi thật là có mười vạn kim tệ ư?”
Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Mười vạn kim tệ nhiều lắm sao? Sở Thiên lấy làm thương hại họ, tính toán số kim tệ còn lại trong ma pháp giới chỉ, ngoài những lễ vật quý giá ra, bản thân cũng còn chút tiền riêng, tiện tay rút ra một miếng thủy tinh tạp màu tím có hạn mức thấp nhất là một vạn kim tệ, sau đó Sở Thiên thản nhiên đưa cho Hách Nhĩ Hi, “Đây là một vạn kim tệ, coi như tiền đặt cọc trước!”
Hách Nhĩ Hi nuốt mạnh nước miếng, sau đó cầm thủy tinh tạp cất cẩn thận trên người, nhìn Sở Thiên nói một cách thật chắc chắn, “Nhiều nhất là một năm, ta sẽ mang hai lọ Sinh Mênh Tinh Hoa đến thành Bàng Bối!”
“Ha ha, không cần nhanh như vậy, ta không dùng gấp mà!” An Đông Ni đã đợi ba mươi năm rồi, chẳng lẽ lại không đợi thêm được vài tháng nữa sao? Còn về Ba Bác Tát, nói không chừng ngày mai Long Hoàng đã có thể giải trừ phong ấn cho hắn rồi! Cho nên Sở Thiên hoàn toàn không cần gấp Sinh Mệnh Tinh Hoa, cứ để Tinh Linh tộc từ từ chế ra là được, nều vì muốn nhanh chóng mà chất lượng không tốt, vậy thì không hay lắm.
Hách Nhĩ Hi cũng hiểu Sở Thiên lo lắng điều gì, “Ngươi yên tâm, hai lọ Sinh Mệnh Tinh Hoa của ngươi, tuyệt đối không kém hơn của Long Hoàng đâu!”
“Thế thì tốt, nếu như vậy ta cũng không còn chuyện gì nữa rồi!” Sở Thiên hơi khom người chào Hách Nhĩ Hi rồi nói: “Vậy ta đi đây, ngày mai Long Hoàng còn triệu kiến ta.”
Từ chỗ Hách Nhĩ Hi đi ra, Sở Thiên cười suốt trên đường mãi cho đến về chỗ ở của mình, bản thân không những chữa khỏi cho Long Hoàng, hơn nữa lại mang về cho Lô Địch Tam Thế một đồng minh, tưởng thưởng cho mình nhất định sẽ không ít chứ? Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Không biết ngày mai Long Hoàng còn cho mình bất ngờ gì nữa đây!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!