Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 111: Phiên ngoại 2-thần thú hiển linh



“Mony!” Một tiếng hét thật lớn vang lên trong Thần Thú điện, sau đó, một người đột nhiên phóng lên cao, sau đó đụng đầu vào vòng bảo hộ của Thần Thú sơn, lại rớt xuống dưới.

“Douglas, ông lại muốn làm gì?” Mony mang theo con trai của mình, ngẩng đầu lão chồng vừa mới rơi xuống mặt đất đập hư không ít hoa hoa thảo thảo.

“Mony, dựa vào cái gì mà bà có thể dạy con những tri thức của Thần Thú điện, lại không cho ta dạy hắn lịch sử vinh quang của Long thần bộ tộc?” Douglas bất mãn mà mở miệng, đương nhiên, lý do thật sự khiến hắn phát tác, cũng chính là nguyên nhân mấu chốt, hiện giờ là tháng hành hương của thú nhân, vì thế Mony vội vàng trấn an dân chúng, gần hai mươi ngày rồi không cùng hắn ôm ngủ một giấc!

“Ông thích dạy thì dạy, ta cản ông sao?” Mony bĩu môi.

Douglas nói không ra lời, Mony đích xác không ngăn đón, nhưng hiện tại hắn đang ở địa bàn của Thần Thú điện a! Cho dù hắn muốn dạy, nhưng nhi tử cũng không nghe.

“Mony, bà xem, hiện tại Thần Thú điện cũng có khá nhiều người, tháng hành hương này cũng không cần bà quan tâm đi? Hiện tại chỉ còn lại vài ngày, bà đem mọi chuyện giao cho Caroline, chúng ta đi dạo một chút thế nào? Còn có thể thử xem ở trong nước… Hì hì!”

Lúc trước Mony chui vào cửa sổ của Douglas, cho nên bà cũng không biết thẹn thùng, nghe đến đề nghị này, thậm chí còn thực thích, nhưng cho dù thích, bà cũng sẽ không đi lúc này: “Chờ tháng hành hương kết thúc, ta sẽ đi cùng ông.”

“Còn tới mười ngày lận!” Douglas buồn bực, cho dù Mony mang thai hắn phải cấm dục, nhưng cũng không đến mức một tháng liền không thể sờ đến bà xã mình! Vì thế, đối với Douglas mà nói, hận nhất chính là tháng hành hương: “Ta thấy Thần Thú đã sớm mất, bà…”

“Ông đừng nói lung tung! Coi chừng Thần Thú đại nhân trừng phạt ông!” Mony mở miệng, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, bà vừa dứt lời, không trung liền truyền đến một tiếng rống to, sau đó hai người nhấc đầu, liền thấy được thân ảnh thật lớn đang ở trên không trung.

“Thần Thú! Là Thần Thú!” Mony lập tức kêu to lên, mà những thú nhân đi hành hương, cũng hô to lên cùng bà.

Douglas cũng trợn tròn mắt, cự thú trên không trung rõ ràng so với hắn mạnh hơn rất nhiều, Thần Thú… Sẽ không thật sự hiển linh đi? Chẳng lẽ vì trừng phạt mình?

Trên người cự thú giữa không trung hạ xuống điểm điểm kim quang, giống nhau như đúc với thần tích trước kia, mà kim quang đụng tới thân thể, liền khiến thân thể sảng khoái từ đầu đến chân.

Trong những thú nhân tham gia hành hương, cũng có một số người không tín ngưỡng Thần Thú, nhưng hôm nay, Thần Thú nhất định sẽ có thể rất nhiều tín đồ.

Kim sắc trên không trung quả thực có thể che trời lấp đất, nhưng qua một đoạn thời gian, hắn rốt cuộc hạ xuống, tiến vào Thần Thú điện.

Mony cùng trưởng lão của Thần Thú điện liền xông ra ngoài, chỉ có Douglas thật cẩn thận mà đi ở phía sau, nhưng mà không đợi Douglas tới gần, chợt nghe thấy bà xã mình hét lớn một tiếng: “Thằng nhóc thúi! Đã nhiều năm không trở về, vừa trở về liền giở trò đùa giỡn, ngươi cũng thật uy phong đó a!”

“Ai ai! Bà ngoại, ta hiếm khi đùa giỡn một hồi uy phong a!” Lâm Tái ôm đầu chạy loạn, hắn cùng Lục Vũ và Phí Tư thật vất vả cùng nhau nghiên cứu ra phương pháp hoàn toàn ẩn dấu thực lực, sau đó quay về nhìn xem một chút, nghi thức hoan nghênh có cần nhiệt liệt như vậy không?

“Tụi nhỏ bây giờ, thực sự rất hoạt bát a!” Phí Tư từ ái mà nhìn Mony, nói chuyện với Lục Vũ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.