Trước kia trong tay Kha Đức Nhạc có lông phượng hoàng, tuy khiến cho người khác chú ý, nhưng cũng hoàn toàn kém hơn hiện tại.
Khi đó đi vào thành Kerr, cũng chỉ là sứ giả hai nước mà thôi, mà hai sứ giả này, thậm chí còn không phải pháp thánh gì cả, nhưng hôm nay thì khác, pháp thánh toàn bộ đại lục, còn có rất nhiều pháp thần, nếu không có gì đặc biệt, thì tất cả sẽ tụ tập tại Tự Do Chi Thành.
Mọi người đều hiểu rõ, chỉ có mấy viên đan dược “Thần Chúc Phúc”, phần lớn sẽ không được gì cả, nhưng ngay cả như vậy, bọn họ vẫn muốn đến xem công hiệu của loại dược tề thần kỳ này, muốn xem loại dược tề này thật sự có thể giúp cho pháp thánh trở thành pháp thần hay không.
Trong những pháp thánh này, có rất nhiều người còn trẻ, cách pháp thánh đỉnh phong một đoạn đường xa, nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại bọn họ ảo tưởng đối với tương lai, cũng không gây trở ngại bọn họ đến xem tình huống nơi này. Hơn nữa, cho dù lần này bọn họ mua không nổi, nói không chừng sau này sẽ có thể mua được, không phải sao?
Người tham gia rất nhiều, ngày càng nhiều người xông qua cánh cửa của sàn đấu giá, lúc đầu, Đấu Giá hội của Liên Minh Tự Do dự định tổ chức buổi đấu giá giống như quá khứ, giá bán vé vào cửa cao một ít, nhưng bọn họ không thể làm như thế, trong buổi đấu giá này, mọi người đều hướng về một vật phẩm duy nhất, cho nên bọn họ không thể đem vật phẩm khác đấu giá, ít nhất, pháp thần duy nhất của Liên Minh Tự Do không tán thành bọn họ làm như vậy.
Cuối cùng, sau khi Đấu Giá hội thương lượng với Dược tề sư công hội, liền quyết định, vật phẩm chính trong buổi đấu giá này là “Thần Chúc Phúc”, sau đó, bọn họ sẽ bán đấu giá một ít dược tề, chứ không bán đấu giá vật phẩm khác.
Quyết định này của Đấu Giá hội, đương nhiên được mọi người đồng ý, cũng vì như vậy, không sai biệt lắm mọi người đều có thể tham gia đấu giá, nên mọi người đến rất sớm, chờ buổi đấu giá bắt đầu.
Tuy rằng Lục Vũ cùng Lâm Tái biết buổi đấu giá này không chỉ vô cùng thành công mà còn mang đến cho bọn họ tài phú thật lớn, nhưng bọn họ đều đến khá sớm, mà đám người Mony Douglas cũng đi cùng bọn họ, ngay cả Caroline vừa sinh xong cũng không ngoại lệ. Lúc này, tất cả mọi người đều muốn xem náo nhiệt.
Hiện giờ Lâm Tái là hội trưởng Dược tề sư công hội, dược tề này lại do hắn phát minh ra, cho nên Đấu Giá hội vô cùng thức thời mà ghế lô khách quý rất lớn cho bọn họ.
Ghế lô trong Đấu Giá hội đều có một cái tên dễ nghe, nghe nói trước kia đều là đánh số, nhưng bởi vì thường xuyên có người ở ghế lô số nhỏ cảm thấy không tốt bằng những ghế lô số lớn, nên sau đó Đấu Giá hội hủy bỏ những con số, thay bằng những cái tên dễ nghe.
Trên thực tế, bày trí trong những ghế lô này đều giống nhau, thật sự không cần phải cạnh tranh, nhưng nhân loại luôn thích hơn thua, giống như khi bọn họ tiến vào ghế lô có vị trí tốt nhất, rõ ràng có thể cảm giác được có rất nhiều người đang đánh giá bọn họ, còn có một vài người dùng lời lẽ khó nghe mà hỏi thăm lai lịch của bọn họ, hoài nghi bọn họ không phải có tư cách tiến vào ghế lô.
Đương nhiên, khi nhìn thấy vài pháp thần nổi tiếng đi đến trước cửa ghế lô thỉnh cầu gặp mặt bọn họ, những người đó liền câm miệng, mà sau khi những người đó biết người tiến vào ghế lô trung tâm là Lâm Tái, không sai biệt lắm ánh mắt mọi người đều tỏa sáng.
Hiện giờ Lâm Tái đại diện cho Dược tề sư công hội, nên hắn không thể không đến buổi đấu giá này, dĩ nhiên hắn sẽ khiến mọi người chú ý, nhưng những người còn lại trong ghế lô này cũng không kém hơn hắn,.
Mony có thực lực mạnh mẽ, Lục Vũ có thân phận đối ngoại là Thần Tử, Bizani cùng Rammus vừa mới đột phá pháp thần, trong đó còn có một người là không gian hệ… Đương nhiên, trong bọn họ nhiều người như vậy, khiến người khác kính sợ và sợ hãi, vẫn là Douglas.
Thân phận của Douglas, có lẽ những pháp thánh phổ thông không có hậu thuẫn sẽ không biết, nhưng một vài người đứng trên đỉnh đại lục này sẽ biết, tỷ như người của Ma pháp sư công hội.
Eyal đại lục cùng Maya đại lục cũng không liên thông, trong quá khứ cũng không mấy hữu hảo, nhưng Long tộc trên Maya đại lục, mọi người đều biết đến, mà long vương…
Bọn họ kính sợ thực lực của Douglas, thật ra trước đó có không ít người muốn đi nịnh bợ, đáng tiếc chính là, khi đó Douglas còn đang lo lắng mạng sống của mình, cho nên những người này, hắn cũng không thèm để ý còn đánh bầm dập vài người, mà dần dần, người khác cũng không dám nịnh bợ vị long vương tính khí táo bạo này.
Douglas có lực uy hiếp không nhỏ, mà trong lúc này, lực uy hiếp của hắn rất hữu dụng.
Có người chào hỏi ở bên ngoài ghế lô, lúc tiến vào, Douglas không nói hai lời, liền đem bọn họ đuổi ra. Đương nhiên, sau khi đuổi đi những người này, hắn còn không quên đắc ý dào dạt mà nhìn Mony một cái.
“Douglas, giọng nói của ngươi quá lớn.” Mony nhíu mày, vừa rồi bà đang ôm cháu gái trong lòng, trước đó giọng nói Douglas đột nhiên vang lên, đứa bé bị dọa đến run lên suýt nữa bật khóc.
“Ai, ta lại quên…” Douglas cũng nhìn thoáng qua đứa bé kia, có chút ảo não mà mở miệng.
Long tộc bọn họ giống với bộ tộc Nagas, tuổi thọ rất cao nhưng khả năng sinh dục lại không cao, chính bởi vì vậy, bọn họ vô cùng coi trọng trẻ con, dù sao đứa nhỏ chính là hy vọng của chủng tộc, giống như bộ tộc Nagas, nếu không phải tộc nhân ngày càng ít, thì hiện giờ cũng không xuống dốc như vậy.
“Lần sau ngươi phải cẩn thận một chút.” Mony trịnh trọng mà mở miệng, bà còn thật sợ Douglas sẽ không thể khống chế năng lượng của mình gì gì, hiện giờ đứa bé còn nhỏ như vậy, một chút thương tổn cũng không thể chịu được.
“Ta nhất định sẽ chú ý.” Douglas cười với đứa bé kia.
Hắn đã hơn hai ngàn tuổi, nên rất quan tâm đến chuyện con cháu của mình, bởi vậy hắn rất yêu thích trẻ con, cho dù đứa nhỏ này là một cái bóng đèn đáng ghét, nhưng xét thấy đứa nhỏ này khiến cho Mony trở nên nhu hòa, hắn cũng không để ý, thậm chí còn có chút ảo tưởng, mình cùng Mony cũng có thể sinh ra một đứa nhỏ đáng yêu như vậy.
Nhưng mà, tại sao Mony nhất định phải bắt hắn ở lại Thần Thú điện? Hắn chính là long vương! Cho dù hắn không phải là long vương, chỉ là một con rồng bình thường, khẳng định cũng sẽ không nguyện ý ở rể.
Douglas đang rối rắm chuyện này, Mony cũng đột nhiên phát hiện đứa nhỏ trong lồng ngực đang tươi cười với mình, lập tức mừng rỡ: “Thiến Thiến cười với ta! Thiến Thiến là đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất!” Đúng vậy, đứa bé này được mọi người đặt tên là Thiến Thiến. (nghe tên là thốn rồi:v)
Mony nói như vậy, khiến cho ánh mắt mọi người đều tập trung lên người đứa bé kia, sau đó liền thấy nàng vui vẻ tươi cười, còn quơ quơ hai tay của mình, sau đó đột nhiên xoay xoay thân thể, liền duỗi ra cái đuôi của mình bị bao vây trong khăn bọc, cái đuôi vung lên, vừa lúc đánh vào đầu của mình.
Thiến Thiến vừa rồi còn vô cùng cao hứng, sau khi xảy ra sai lầm này, không chút nghĩ ngợi, liền khóc rống lên.
Mony lập tức đau lòng mà vỗ về, Caroline cùng Kha Đức Nhạc cũng vội vàng thăm dò cái trán của con gái mìnhn, mà sau khi kiểm tra xong, không khỏi có chút áy náy với Lâm Tái, khi Lâm Tái còn bé, cũng không được nhiều người sủng ái như vậy.
Nhưng lại nói tiếp, bộ tộc Nagas bọn họ tuy rằng có thể bán thú hóa, nhưng phần lớn đều duy trì bộ dáng nhân loại, giống như Lâm Tái lúc nhỏ, tuy rằng cũng lộ ra cái đuôi nhưng phần lớn vẫn là hai chân, tại sao đứa bé này lại lộ ra cái đuôi ngay sau khi sinh? Nàng lộ ra cái đuôi của mình cũng không sao, thế nhưng còn thích đem cái đuôi của mình làm đồ chơi…
“Khi còn bé, người cũng như vậy sao?” Lục Vũ mở miệng hỏi, không thể không nói, đứa nhỏ kéo kéo cái đuôi kim sắc thật dài của mình, thật sự là rất đáng yêu.
“Hình như là vậy.” Lâm Tái gật gật đầu, sau đó có chút chần chờ mà mở miệng, “Lục Vũ, ngươi xác định Tiểu Hắc sẽ không tùy tiện cắn đồ vật đi?” Lúc này Tiểu Hắc bị Lục Vũ ôm trong lòng, hai mắt tỏa sáng thật sự làm cho người ta sợ hãi trong lòng.
“Tiểu Hắc hiện tại rất hiểu chuyện.” Lục Vũ vỗ vỗ Tiểu Hắc, có chút xấu hổ mà mở miệng, tuy rằng hiện giờ Tiểu Hắc rất hiểu chuyện, nhưng tật xấu hai mắt tỏa sáng miệng chảy nước miếng khi nhìn thấy thứ tốt vẫn không thay đổi được a… Lại nói tiếp, trong mọi người ở đây, Tiểu Hắc thèm nhỏ dãi nhất vẫn là Douglas, mà có thể hấp dẫn nó, chính là Thiến Thiến, dù sao nơi này nhiều người như vậy, nó cũng chỉ có thể đánh thắng Thiến Thiến mà thôi…
Thiến Thiến đã ngừng khóc, đang được Caroline ôm vào lòng, mà buổi đấu giá cũng chính thức bắt đầu.
Nếu như là trước kia, người tham gia đấu giá tuyệt đối sẽ không để ý buổi đấu giá diễn ra chậm chạp, đồng thời còn có thể thưởng thức một vài mỹ nữ bán đấu giá và cảm thụ không khí nhiệt liệt trong buổi đấu giá, nhưng hiện giờ thì khác, nhiều người có thực lực cao cường như vậy, còn chỗ nào cho bọn họ thỏa mãn thú vui của bản thân?
Đấu Giá hội cũng nghĩ tới điểm này, cũng biết bọn họ có thể đắc tội một ít thương nhân, nhưng không thể đắc tội những ma pháp sư có thực lực cao cường, huống chi lần này trong ghế lô, còn có đại nhân vật của Ma pháp sư công hội!
Cho nên, ngay từ đầu, Duy Nhĩ Phúc mang theo Thần Chúc Phúc xuất hiện trên đài.
Đại trưởng lão Dược tề sư công hội, đã từng là thánh cấp dược tề sư lợi hại nhất, đây là chuyện mà rất nhiều người đều biết, cho nên, sau khi nhìn thấy Duy Nhĩ Phúc, bầu không khí ở đây, lập tức trở nên nhiệt liệt, mà một ít người vốn dĩ cảm thấy chính mình không lấy được thứ tốt lại không cam lòng người khác có được liền muốn quấy rối cũng không dám làm càn, dù sao chỉ cần là con người, sẽ có lúc ốm đau, đều phải nhờ đến dược tề sư.
“Đây là Thần Chúc Phúc, một loại dược tề thần kỳ, tác dụng của nó là, giúp cho người đã đạt tới thánh cấp đỉnh phong gia tăng cơ hội đột phá thần cấp.” Vẻ mặt Duy Nhĩ Phúc thận trọng, “Đương nhiên, hiệu quả của nó rất mạnh, cũng có thêm tác dụng phụ, thậm chí người sử dụng có khả năng tử vong.”