Trên tầng bốn, toà nhà Đài Truyền hình ABC. Gabrielle Ashe ngồi một nình trong văn phòng của Yolanda, lơ đễnh nhìn tấm thảm trải sàn đã sờn. Cô vốn luôn tự hào về trực giác cũng như khả năng đánh giá mọi người của nình. Giờ đây, lâu lắm rồi mới lại có lần thế này, cô cảm thấy mình đơn độc, không còn biết nên tin vào ai nữa.
Tiếng chuông điện thoại cầm tay vang lên, Gabrielle thôi không nhìn tấm thảm trải sàn nữa. Miễn cưỡng, cô mở máy.
– Gabrielle Ashe đây.
– Gabrielle đấy à? Tôi đây.
Ngay lập tức cô nhận ra âm sắc của Thượng nghị sĩ Sexton. Sau những gì vừa trải qua, ông có vẻ điềm tĩnh một cách kỳ lạ.
– Quả là một đêm khó quên, – Ông nói – cô nghe tôi nói nhé. Chắc chắn cô đã xem buổi họp báo của Tổng thống trên truyền hình Lạy Chúa, chúng ta đã chọn nhầm quân bài. Tôi buồn lắm. Và chắc giờ này cô cũng đang tự trách cứ bản thân. Đừng làm thế. Ai mà ngờ mọi chuyện lại diễn biến theo kiểu này. Cô không có lỗi gì cả. Nhưng cô hãy nghe tôi nói này. Tôi nghĩ là chúng ta có cách xoay chuyển được tình thế đấy!
Gabrielle đứng dậy, không dám tin những gì vừa nghe thấy. Không ngờ Thượng nghị sĩ lại bình tĩnh được đến thế.
– Tối nay tôi vừa có một cuộc họp, – Sexton nói – với đại diện của các công ty vũ trụ tư nhân và…
– Thế ạ? – Gabrielle thốt lên, kinh ngạc thấy Thượng nghị sĩ tự thú nhận điều này. – Tôi… tôi không biết…
– Ừ chẳng có gì to tát lắm. Tôi muốn bảo cô tham gia, nhưng mấy tay đó tỏ ra quá nhạy cảm về việc giữ bí mật thông tin. Vì người trong bọn họ muốn hiến tiền cho chiến dịch của chúng ta. Họ không muốn người ngoài biết chuyện …
Gabrielle hoàn toàn bị bất ngờ.
– Nhưng mà… chẳng phải làm thế là bất hợp pháp sao?
– Bất hợp pháp à? Không đời nào! Tất cả mọi khoản hiến tặng đều có trị giá dưới hai ngàn đô la. Toàn tép riu ấy mà. Số tiền của họ chẳng đáng là bao, nhưng dù sao tôi cũng muốn nghe họ giãi bày. Một hình thức quảng bá cho tương lai ấy mà. Tôi muốn giữ kín, thật ra là vì nghe có vẻ không được hay ho cho lắm. Nếu Nhà Trắng mà biết chuyện thì thế nào cũng có lời ong tiếng ve. Dù sao thì đó cũng không phải là vấn đề chính Tôi muốn kể với cô về cuộc gặp gỡ của tôi với người đứng đầu SFF cũng trong tối hôm nay…
Dù Thượng nghi sĩ vẫn tiếp tục nói thao thao, Gabrielle có thể nghe được tiếng máu rần rật dồn lên mặt mình vì quá xấu hổ. Cô còn chưa kịp tỏ chút thái độ nào mà Thượng nghị sĩ đã tự kể hết về cuộc họp tối hôm nay. Hoàn toàn hợp pháp. Thế mà Gabrielle suýt nữa đã hành động nông nổi. May mà Yolanda đã can ngăn kịp thời. Suýt nữa thì cô phản bội ông!
– Và tôi cũng đã nói với đại diện của SFF, – Thượng nghị sĩ nói tiếp – rằng cô có thể giúp chúng tôi thu thập thông tin về chuyện đó.
Gabrielle lại chăm chú lắng nghe:
– Vâng ạ.
– Cái người vẫn cung cấp cho cô các thông tin nội bộ của NASA ấy, chắc cô vẫn giữ mối quan hệ đó đấy chứ?
Marjorie Tench. Gabrielle co rúm người, không thể để ngài Thượng nghị sĩ biết rằng cô đã bị bà ta giật dây bấy lâu nay.
– Dạ chắc là được ạ. – Gabrielle nói dối.
– Tốt lắm. Tôi cần một số thông tin, ngay lập tức.
Nghe ông nói, Gabrielle nhận ra cô đã đánh giá quá thấp Thượng nghị sĩ. Từ khi cô bắt đầu phò tá cho ông trong chiến dịch tranh cử, hình ảnh của ông trong mắt cô đã phần nào kém rực rỡ đi. Nhưng đêm nay, tâm trí cô lại bừng sáng vầng hào quang ấy.
Vừa bị giáng một đòn chí mạng, vậy mà ông ấy đã lập tức tìm cách phản công. Và chính cô là người đã lôi ông xuống vũng bùn này, thế mà ông không một lời oán hận. Đã thế, ông lại còn cho cô cơ hội để chuộc lại lỗi lầm. và cô sẽ chuộc lỗi.
Bằng mọi giá.