Đang ngó nghiên tìm đồ để mua thì bỗng nhiên có tiếng gọi nó
– Zen!
– Ủa anh cũng đi chợ nữa hả?
– Ừm…..anh mà…..- Kai đáp
Nó kéo Kai đi
– Ra chỗ khác nói chuyện đi, em có chuyện muốn nói.
~ 1 lúc sau ~
– Sao thế có chuyện gì muốn nói với anh à?
– À…..là chuyện…..của…Dian.
-……
– Chuyện hôm trước…..em đã nói dối……Thực ra là Dian ở cùng nhà với em….
Kai sửng sốt
– Em không muốn lừa dối anh mãi…Em xin lỗi vi đã nói dối anh – nó tiếp lời – Thế nên….tụi mình……chia tay đi…….
Kai im lặng 1 lúc rồi nói:
– Anh hiểu rồi!
Nói xong, Kai bước đi, ánh mắt nặng trĩu đôi môi mím chặt,
Buồn rầu nó quay lại chợ, gặp lại hắn
– Này thỏ lùn, nãy giờ cô đi đâu đấy?
-…..
– Nhìn nài tôi mua được bao nhiêu đồ cơ.
-…..
– Này…..sao thế?
– Tôi….chia tay với Kai rồi.
-…..
– Tôi chia tay với anh ý rồi…..từ giờ tôi với anh ý không liên quan gì tới nhau nữa…
Hắn ôm chầm lấy nó,
– Biết rồi, biết rồi, đừng khóc nữa….
– WOA….OA….OA…..OA – nó bật khóc
~ Tại công viên ~
– Cô khóc chán chưa? – hắn hỏi
– Hic…..hic
– Thiệt tình…..mà cô với tên Kai đó hẹn hò từ lúc nào đấy?
– Liên quan gì tới anh.
– Ừ thì không liên quan gì tới tôi, nhưng mà chắc tại cô xấu xí hậu đậu quá nên hắn đá chứ gì?
– Có mà anh ý.