NGOẠI TRUYỆN 2: Cuộc sống hôn nhân!
Hôm nay nó mặc bộ váy màu trắng..
Bộ váy trắng tinh khôi mà người con gái nào cũng ao ước cả đời.
Nó ôm bó hoa đủ màu sắc, gương mặt được tô điểm những nét càng làm cho nó thêm xinh đẹp..
Tiếng nhạc du dương của nhà thờ..
Những cô bé phù dâu nhỏ xinh chạy loanh quanh..
Hay những cậu bé phù rể trầm tư ngắm nhìn nó.
Nắm lấy tay Kai nó tiến vào lễ đường..
Nơi có 1 người đứng đó..trong bộ lễ phục sang trọng..chờ để nắm lấy tay nó..
– Con có chấp nhận lấy người đàn ông này làm chồng. Nguyện yêu thương, chăm sóc cả lúc đau ốm bệnh tật lẫn lúc khỏe mạnh không?
Nở nụ cười tươi
– Con đồng ý..
~ 1 năm sau ~
Nằm trên giường ngắm từng đường nét trên khuôn mặt hắn..cô gọi:
– Chồng ơi, dậy..
Mở mắt khẽ khẽ..
Kéo cô nằm xuống..
– Không dậy đâu..
– …..
– Hun phát thì dậy..
Cô đặt nhẹ nụ hôn xuống má anh..
‘’ Cắt ‘’ một tiếng hô từ bên kia.
– Diễn tốt lắm. – một người đàn ông nói
Hắn đứng dậy..
Vơ lấy cái áo rồi bước ra..để mặc cô diễn viên nhìn hắn nuối tiếc..
Cầm điện thoại
‘’ 2 tin nhắn từ thỏ ngu ‘’
Hắn mở tin nhắn tủm tỉm cười
‘’ Xong chưa? Em mang đồ ăn tới nhé! ^^ ‘’
Tách tách..hắn gõ bàn phím
‘’ Xong rồi!! Không cần vội đâu từ từ thôi…♥♥♥’’
Bỗng nhiên, một cô gái bước tới:
Hắn quay lại..
– Uống nước chứ? – Cô ta đưa hắn lon nước cầm trên tay.
– Không cần đâu!! – hắn lạnh lùng đáp lại..
Rồi hắn quay về phía phim trường..
~ Một lát ~
Một cô gái bước vào..
Cô mặc một chiếc váy xinh xắn đi đôi giày búp bê xinh xắn..
Cô nhanh nhảu:
– Mọi người, dừng tay ăn chút gì đó nào..
Mọi người nhanh chóng nhận ra:
– Zen! Zen! Em tới rồi hả?
– May quá, em tới rồi, chị nhịn đói từ sáng chỉ vì đợi đồ ăn của em đấy..
Hắn cũng bước ra..
Đỡ lấy nó.
Cùng nó đưa đồ ăn giúp mọi người..
Và rồi 2 người ngồi ăn một chỗ.
– Ê thỏ…đi đường mệt không?
Nó lắc đầu rồi cười..
– Này, em nhìn cô gái kia có vẻ thích anh đấy, thấy cô ấy cứ nhìn anh cười mãi..
Hắn nhìn..
– Kệ cô ta đi..
– Thôi nào, hình như là fan của anh đấy, lại chộp ảnh đi.
– Kệ đi..
Hắn nhìn nó miễn cưỡng rồi bước lại chộp ảnh cùng cô ta..
Cùng lúc ấy, đạo diễn gọi hắn..
– Hoy về nha..bai bây bi – nó nói
– Để anh đưa về..
– Thôi bác đạo diễn gọi kìa anh vào đi..
– Vậy để anh bảo tài xế đưa em về nha.
– Được rồi anh vào đi..
Hắn ôm nó..
– Thỏ ngu về cẩn thận nha!!
– Ừa bai bai gấu..
Nói rồi nó bước ra ngoài..
Định bước vào nhà vệ sinh thì có một tiếng vọng..
‘’ Này cái cô bé lúc nãy đưa cơm tới là vợ của Dian hả?’’
‘’ Ừa..’’
‘’ Chân cô ta bị sao thế? ‘’
‘’ Ai mà biết được..chắc ngày xưa đấu đá kinh lắm, giật Dian kinh lắm nên mới ra thế chăng?’’
‘’ Hay bị đánh ghen nhỉ? Nhìn Dian đẹp như thế lẽ nào lại yêu cô ta’’
‘’ Đừng coi thường nha..cô ta là nhà thiết kế nổi tiếng nhất hiện nay đấy, không phải dạng vừa đâu’’
‘’Vậy chắc Dian bị tiền của cô ta hút rồi’’
‘’ Chắc vậy, có tài mà hám tiền quá, nhân cách chả ra sao?’’
Nó nghe được hết..những lời đó..
1 năm lấy hắn nó nghe không ít những lời nói như thế..
Nó làm gì có tiền chứ..
Hầu như số tiền nó kiếm được đều đổ dồn vào quỹ từ thiện..thì làm gì có tiền để hút được hắn.
Nó tức lắm..
Bước vào đó….