Hôm nay có vẻ đẹp trời nhỉ!
Vừa bước chân vào lớp nụ cười trên môi của nó đã tắt ngẩm vì nhìn thấy cái kẻ nào đó ở góc lớp với gương mặt không hề thiện cảm một tí nào (bà này điên rồi! Con người ta đẹp vậy mà là không có thiện cảm)
-Sớm nhỉ?-nó
-Thường thui!-hắn
Đang định im luôn thì hắn chơi một câu làm nó xém té ghế.
-Chứ đâu ai ngủ như cái đồ heo nhà cô
-Anh được lắm! Ngày mai tôi sẽ đi sớm hơn anh cho coi-nó
Vừa lúc đó, Thư và Khôi cũng bước vào lớp
-Ờ hớ! Hôm nay đi chung hả ta?-nó
Khôi không nói gì chỉ mỉm cười rồi về chỗ
-Chung cái đầu mày ý-Thư
-Chứ sao…
-Tình cờ-Thư cắt lời nó
-Ồ vậy à!-nó vẫn chưa giấu đi cái vẻ mặt gian tà
-Cái đầu mày chứa gì vậy hả? Nghĩ ba xàm ba lác không à-Thư vừa nói vừa chỉ chỉ cái đầu nó
-Chứa bã đậu chứ gì-hắn lẩm nhẩm
-Anh nói cái gì?-nó vừa chợt nghe trót lọt câu nói của hắn
-Ở tôi có nói gì đâu-hắn làm bộ mặt vô (số ) tội “sao tai cô ta thính thế nhỉ?”
-Cô vào kìa-Thư nhắc nhở
-Hứ….!-nó liếc xéo hắn và lấy tập ra bắt đầu học
————————————————————————————————————————————
chương sau sẽ có 1 sóng gió nho nhỏ khởi đầu cho những sóng gió to to nhé!