Quay lại chuyện ban nãy của nó nhé!
Trong khi nó đang loay hoay chẳng biết làm sao thì vừa lúc đó
KÍT…………………………………
Là xe của hắn. Hắn đã cố tình cho nó trong gara nhưng không thấy xe của nó, cũng đã quá trưa hắn vừa lái xe ra thì nhìn thấy một bóng dáng nhỏ nhắn đứng lẻ loi trước cổng trường thấy mà tội.
-Tại sao còn chưa về?-hắn
“Thấy không có xe không mà còn hỏi?” nó nghĩ nhưng cũng mừng như vớ được vàng chui tọt vào trong xe
-Cho tui đi nhờ về nhà nhé!-nó
-Tại sao tôi phải cho cô đi nhờ nhỉ?-hắn cố tình trêu chọc
-Anh…! Ơ..ơ…thôi mà anh Vũ đẹp trai (lai chó), dễ xương (ở mướng), à…à…lại còn học giỏi (củ tỏi), nhà giàu (cu tèo) cho tui đi nhờ đi mà nha nha!-nó nhe răng cười khì khì nhưng trong lòng đang muốn nôn lắm rồi
-Thôi đi! Tôi biết là cô đang rủa tôi trong bụng chứ gì-hắn mặc dù đơ trước nụ cười vô cùng ngây ngô kia của nó nhưng vẫn lạnh lùng đáp lại
-Làm gì có-“Chết tiệt thằng cha này đi giày trong bụng mình hay sao ấy”
-Được rồi, coi như tôi làm việc thiện cho con heo như cô về vậy-hắn
-Hì hì-“có anh mới là heo ấy”
Đến nhà, nó bước xuống xe lon ton định vào nhà
-Sao không cảm ơn lấy một tiếng nhỉ?-hắn
-Tại sao phải cảm ơn? Mà cảm ơn vì việc gì?-nó ngây thơ hỏi
-Tôi đã chở cô về còn gì?-hắn hơi bực
-Anh hết giá trị lợi dụng rồi đồ ngốc-nó thè lưỡi trêu hắn rồi chạy tọt vào nhà. Bất giác, khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười hoàn mĩ lấp lánh dưới cái nắng nhè nhẹ của mùa thu. Đây là người con gái đầu tiên làm hắn cười. Ở bên nó, cảm giác bình yên, thoải mái, ấm áp xen lẫn vui vẻ và hạnh phúc cứ len lỏi trong tim hắn. Nghĩ rồi cũng quay xe về nhà. Kết quả là giờ nó đang ngồi măm măm thức ăn trưa đó.
Những hành động đó đã lọt vào tầm mắt của Nhi nhà ta, nhỏ từ đâu nhảy phóc đến ngồi gần nó
-Hai! Hùi nãy ai chở hai về dọa?-Nhi
-Bạn-nó
-Phải bạn hông?-Nhi cố gặng hỏi
-Chứ mày nghĩ là gì?
-Ai biết đâu-Nhi
“CỐC”. Bé Nhi hưởng trọn một cái cốc đau điếng thấu cả trời đất của nó (người học võ mà lại)
-Au, đau em!-Nhi la lên
-Con nít con nôi không lo học suốt ngày ở đó nghĩ bậy bạ-Nó ra vẻ chị hai
-Thế hai biết em nghĩ gì mà nói là bậy bạ?-Nhi
Nó ngượng quá nên cốc cho Nhi một cái nữa rồi chạy tọt về phòng bỏ lại Nhi đứng la hét
-Trời ạ, đồ vô lí cãi không lại là dùng bạo lực hả??????????????
—————————————————————————————————————————
Ý kiến đâu rồi mọi người. Buồn quá đi 🙁