Trở lại với hắn. Sau khi thu dọn sách vở xong thì bước ra khỏi lớp trong trạng thái u uất. Người đằng đằng sát khí thẳng tiến gara xe.Chuẩn bị chạy đi thì Hải Băng từ đâu chui tọt vào ghế cạnh hắn
-Xuống xe-hắn lạnh lùng
-Tâm trạng không tốt sao?-Băng
-Tao nói xuống xe-hắn quát
-Vì chị Nguyên Vy?-Băng
-Sao mày biết cô ta?-hắn
-Em là ai chứ? Trên đời này có chuyện gì Hàn Hải Băng này muốn biết mà lại không thể chứ-Băng
-Vào vấn đề chính-hắn
-Em gái của chị ấy là bạn em-Băng
-…-hắn im lặng
-Anh thích chị ấy à?-Băng
-Không biết-hắn chẳng biết phải nói sao với nhỏ nữa. Chẳng lẽ lại nói là thích, mà cũng không phải là thích nữa mà là yêu rồi. Nhưng bình thường hắn tỏ ra lạnh lùng với những đứa con gái xung quanh, giờ lại phải lòng nó mà còn bị lơ nữa chứ. Thật là quá mất mặt mà
-Đa số những người trả lời như vậy tức là có ý ừ-Băng biết tỏng thằng anh sĩ diện của mình đang nghĩ gì
-Cứ cho là vậy đi, thì sao?-hắn
-Em có thể giúp hai-Băng
-Giúp?
-Đúng vậy-Băng
-Giúp thế nào?-hắn đã bớt bực bội hơn
-Thế này nè…thế này…ngày mai hai sẽ…thế này…thế này… nhé!-Bằng giải thích tường tận kế hoạch
-OK không hổ danh là em gái của Hàn Mạnh Vũ-hắn phấn khởi. Không ngờ lại có cô em được việc thế này. Đúng là được dịp để thổ lộ với nó rồi
-Anh đang khen em hay khen chính bản thân?-Băng lại hiểu sâu xa hàm ý trong câu nói của hắn
-Mày muốn nghĩ sao cũng được-hắn đang lâng lâng vui sướng trong người nên chẳng còn để ý đến Băng nữa
-Đồ ăn cháo đá bát-Băng tức tối mở cửa xe bỏ đi. Hắn ngồi đó mỉm cười “Đồ heo…em sẽ không thoát khỏi tay tôi đâu”
—————————————————————————————————-
Chương sau sẽ là đối thủ thứ 2 nhé!