Bộp…bộp…bộp….tiếng tay rần rần trong nhà thờ vang lên khi nhìn thấy hai cô dâu xinh đẹp đang được hai ông bố dắt vào từ ngoài cổng. Còn hai chú rể của chúng ta gương mặt không thể nào rạng ngời hơn được nữa, nở nụ cười thật tươi để đón nhận công chúa của đời mình.
-Vũ…ta giao con gái cho con, con phải chăm sóc nó thật tốt, không được làm nó buồn có biết không?-ba nó dặn dò trước khi trao nó cho hắn
-Con biết thưa ba, nhất định con sẽ cho cô ấy được hạnh phúc-hắn vừa nói như cương quyết vừa nhìn nó mỉm cười
Ba nó gật đầu hài lòng rồi đặt bàn tay nó vào lòng bàn tay của hắn.
-Khôi này! Con bé Thư tính nó bướng bỉnh, giao nó cho con ta thật không yên tâm-ba Thư lắc đầu
-Ba….-Thư tỏ vẻ không hài lòng
-Ta đùa đó mà…haha…ta chỉ nói vậy thôi, con mà làm nó buồn là biết tay ta-ba Thư nhìn Khôi vẻ hăm dọa
-Con biết mà bà, con sẽ chăm sóc cô ấy và ba yên tâm, con sẽ trị được tính bướng bỉnh của cô ấy nữa.-Khôi nhìn Thư vẻ nham hiểm
-Tốt! haha Con rể ngoan-Ba Thư vừa cười vừa trao Thư cho Khôi
Đã đến giờ đọc lời thề…………………………….
-Hàn Mạnh Vũ! Con có đồng ý lấy Nguyễn Hoàng Nguyên Vy làm vợ, dù có khó khăn bệnh tật cũng không từ? (hihi! Copy từ truyện khác á!)-Cha bắt đầu
-Con đồng ý-Vũ siết chặt tay nó mỉm cười
-Nguyễn Hoàng Nguyên Vy! Con có đồng ý lấy Hàn Mạnh Vũ làm chồng dù có khó khăn bệnh tật cũng không từ?
-Con đồng ý-nó cũng nhìn hắn mỉm cười
-Trương Đình Khôi! Con có đồng ý sau này sẽ phục vụ cho Lê Trần Mai Thư đến suốt cuộc đời hay không?-Cha vừa buông câu nói thì ai cũng phải bụm miệng cười, cả Cha cũng thấy e ngại. Chả là Thư đã cố tình năng nỉ Cha đọc câu nói đó, Cha cũng không tiện từ chối. Hihi! Chị Thư đúng là…….nhưng từ nãy đến giờ Khôi không hề ngạc nhiên nha!
-Con đồng ý-Khôi tự tin nói và nhìn Thư bằng ánh mắt kì lạ, Thư khó hiểu
-Lê Trần Mai Thư còn có đồng ý làm bà mẹ đông con nhất sau khi lấy Trương Đình Khôi không?-Cha lại e ngại thêm lần nữa và lần này mọi người còn cười to hơn lần trước. Khôi lại cao tay hơn rồi
-Con đồng ý-Thư lí nhí nói, mặt đỏ như quả gấc
Mọi người, kể cả hắn và nó cũng chỉ biết lắc đầu mỉm cười, bó tay với cặp đôi này luôn.
-Hôn đi! Hôn đi!-tiếng mọi người bỗng hô to khiến nó và Thư ngượng ngùng
Nó còn chưa kịp định hình thì hắn đã trải cho nó một nụ hôn đằm thắm, nó đáp trả cuồng nhiệt cứ như xung quanh chẳng còn ai
Thư không kịp để Khôi chiếm ưu thế, cô nhón chân hôn nhẹ Khôi nhưng kéo dài hồi lâu rồi buông ra, Khôi đứng hình mấy giây
-Em giỏi lắm-Khôi thỏ thẻ vào tai Thư, giọng điệu vẻ hăm dọa
Tiếp theo là đến phần tung hoa
-YA!- bó hoa được tung lên cao và rơi xuống
Bó hoa của nó rơi trúng…………Khanh. Nó và hắn nhìn thấy Khanh thì đi đến
-Cậu cũng đến dự sao?-nó ngạc nhiên
-Không đón tiếp tôi?-Khanh
-Không! Tôi rất vui vì cậu đến, xem ra cậu sắp đám cưới rồi đó-nó cười
-Không đâu, hình như bó hoa này rơi nhầm người thì phải-Khanh vừa nhìn bó hoa ra vẻ tiếc nuối
-Nhầm ư?-Nó ngạc nhiên
-Đúng vậy…vì tôi đã có vợ rồi-Khanh cười và ngoắc tay người con gái đang đứng nói chuyện ở đằng xa tới
-Chào hai người! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc-cô gái đó thấy hắn và nó thì mỉm cười chào
-Nghi?-lần này là hắn ngạc nhiên
-Phải! Tôi và Nghi đã cưới nhau và cô ấy đã có thai hơn hai tháng-Khanh mỉm cười xoa xoa bụng Nghi
-Anh quen cô ấy sao?-nó hỏi
-Tôi và anh ấy là bạn thân khi còn ở Mĩ?-Nghi không muốn nhắc lại chuyện cũ
-Thì ra là vậy-nó cười
-Em thật cao tay nha! Mới đó đã sắp làm mẹ rồi-hắn vui vẻ mở lời. Chuyện đã qua cũng không nên nhắc lại. Nghi cười
Tiếng hô to đằng sau khiến bốn người họ quay lại
Bó hoa của Thư rơi trên tay Kha. Kha, Nhi, Thư, Khôi cũng tiến đến chỗ bọn nó đang đứng.
-Xem ra tôi sắp tốn kinh phí cho một đám cưới sắp diễn ra rồi-Khanh nhìn mông lung mà nói, miệng cười cười ám chỉ
-Anh không cần lo, em đã có đủ-Kha nhìn anh mình
-Ôi! Xem ra cậu em tôi đã chuẩn bị từ trước rồi thì phải, thế thì mau làm nhanh đi không ông anh này giá mất, tới khi đó con của em sẽ gọi anh bằng ông đó-Khanh nói. Mọi người bật cười
-Trăm năm hạnh phúc-Bỗng có một giọng nói xem vào khiến mọi người ngỡ ngàng
-Minh!-Nó vui mừng khi nhìn thấy Minh nên bất giác đưa tay ôm chầm. Hành động này của nó khiến hắn nổi máu….ghen.
Hắn bước tới kéo tay nó xuống rồi cười với Minh
-Cảm ơn vì lời chúc của cậu-hắn nói với Minh với vẻ mặt khó chịu. Nó biết mình làm quá nên im lặng hối lỗi
-Hai người không cần phải thế đâu-Minh cười-Xin giới thiệu đây là bạn gái của tôi
-Ơ-tất cả mọi người đều đứng hình với người con gái mang danh bạn gái của Minh. Chính là Hải Băng. Trời ơi, quỷ xui đất khiến thế nào mà hai người lại gặp nhau và…yêu.
-Hóa ra là….người nhà-Thư nói và mọi người cùng cười, nụ cười muôn vàng hạnh phúc
Sau bao nhiêu sóng gió, cuối cùng thì tình yêu của họ cũng đến. Mở ra một trang khác cho cuộc sống hạnh phúc sau này và tin chắc một điều………sóng gió không chỉ dừng lại ở đây………………….
THE END