Đồ Ngốc, Anh Yêu Em

Chương 4



Nó mở cánh cửa nhà 1 cách thô bạo như để muốn m.n trong nhà bít rằng nó đã về. Nó bước vào phòng khách-nơi có ba và dì nó đang ngồi bàn công việc. “Tập đoàn Lục Ân hình như đang đi xuống mà nhỉ, hình như sắp tới gần bờ vực phá sản rồi. Thời cơ để mình ra tay là đây” nó chợt nghĩ rồi đi ngang qua nơi ba với dì nó đang ngồi

– Ko đi học sao?_Ba nó hỏi 1 cách vô cảm

– Ko_Nó lướt qua nói

– Con kia mày dám hỗn với ba mày à_Bà Vân hét

– Ba tôi? đó chỉ là tên của ông ta vào 12 năm trước thôi_Nó quay mặt lại như muốn bà Vân nhìn thấy khuôn mặt ko son phấn của nó lúc này, vì nó thừa hưởng sự xđ của mẹ nó nên khi nhìn thấy nó để khuôn mặt thật ra ngoài khiến cho bà Vân nhớ đến người đã cướp ck bà từ 18 năm trước

– Mày dám để khuôn mặt thật sao?_Bà Vân tức giận hét

– Sao lại ko dám_Nó nói

– Mày…..Tao sẽ đuổi mày ra khỏi nhà xem coi mày còn vênh váo được nữa ko_Bà Vân đứng trước mặt nó nói

– Được thôi nhưng trước khi đuổi tôi thì bà hãy xem ai là người có lợi nhất khi tôi bị đuổi ra khỏi nhà_Nó nhìn bà Vân 1 cách khinh bỉ

– Hỏi thừa đương nhiên là tao_Bà Vân đắc ý

– Là mày_Ông Phong nói

– Hả..Tại sao lại như vậy_ Bà Vân hỏi

– Chia đôi cổ phần. Vì nó cũng là con tôi nên nó với con Thư sẽ chia 50-50_Ông Phong giải thích

– Bingo_Nó cười nhách miệng nói

– Tại sao lại như vậy chứ_Bà Vân xoa đầu

– Vậy thì tôi….._Nó ngắt quãng

– Đừng, dì xl về những điều ban nãy nên đừng bỏ đi nhé_Bà Vân năn nỉ

– Được thôi nhưng còn 1 việc nữa_Nó nói

– Việc gì?_Ông Phong hỏi

– Lục Ân…sắp “die” rồi nhỉ_Nó nói

– Sao mày..con biết_Bà Vân nói

– Ừ sắp die rồi_Ông Phong nói

– Nếu như tôi có thể khiến nó sống lại thì sao?_Nó khoanh tay đứng dựa lưng vào cầu thang rồi nói

– Có thể sao?_Ông Phong nói

– Đơn giản chỉ cần mua cổ phiếu của công ty nào đó thôi_Nó nói

– Ta cũng đang nghĩ đến chiện này_Ông Phong xoa cằm nói

– Vậy ông định mua của công ty nào?_Nó bước tới rồi cầm đống giấy tờ trên bàn lên xem nhưng nó chú ý là 2 tờ giấy của tập đoàn Phong Đình và 1 công ty nhỏ là Đông Du. “Công ty phát triển đấy nhưng số liệu sơ sài như vậy thì cũng có ngày phá sản thôi. Công ty nhỏ nhỉ,Ồ! Số liệu tốt quá có tương lai đấy” nó nghĩ thầm

– Phong Đình_Ông Phong nói

-Ko. Đặt Đông Du_Nó lắc đầu

– Nhưng Đông Du chỉ là công ty nhỏ còn Phong Đình là cả 1 tập đoàn đấy_Ông Phong nói

– Vậy thì chia ra đi 50% cổ phần của tôi đặt công ty này còn 50% còn lại thì ông đặt vào đâu thì tùy_Nó nói

– Nếu như 50% của con trật thì sao_Bà Vân nói

– Vậy thì bán tôi cho ông đại gia nào đó rồi lấy tiền mà sài dù sao thì bà cũng rành nhưng việc này mà nhỉ với lại thì chỉ cần nhìn sơ qua cũng đủ biêt rằng tôi đắt giá hơn con bà mà nhỉ_Nó cười khinh bỉ nói

– Con nhóc này.._Bà Vân ngắt quãng

– 2 ngày nữa là có kết quả, khi đó rồi biết, đến lúc đó cám ơn tôi cũng ko muộn còn nữa gọi xe cho tôi và đưa số thẻ mà các người giữ của tôi đây, đã đến lúc tôi cho cả thế giới biết mình là ai rồi_Nó nói rồi bước lên phòng

*Phòng nó

Nó mở cánh cửa phòng ra rồi khẽ bước vào, nó mở cánh cửa tủ đồ ra rồi tháo hết đồ ném xuống đất, nghe tiếng ồn trên lầu nên m.n chạy lên xem coi có chiện gì thì thấy nó đang ném hết đồ trong phòng ra ngoài

– Có chuyện sao con?_Bà Vân hỏi

– Ném hết đống đồ này đi cho tôi còn nữa lấy tông màu của phòng là màu đen và dọn hết đống đồ đó đi tôi sẽ đi mua cái khác_Nó nói

– Nhưng….._Bà Vân ấp úng

– Dọn hết đi. Còn 1 chiện nữa thẻ của tôi_Nó đưa tay ra

– Đây! Dì chuẩn bị cho con rồi_Bà Vân đặt 6 cái thẻ tín dụng bạch kim lên tay nó

– Thưa bà chủ xe tới rồi ạ_Quản gia nói

– Dì gọi xe cho con luôn rồi đấy_Bà Vân cười nói. Nó không nói gì chỉ bước vào lấy đồ rồi vào phòng vệ sinh thay, ở trong nhà vệ sinh nó nghĩ “Tôi sẽ cho các người biết cái cảm giác là con mồi nó như thế nào”. 5 phút sau nó bước ra với khuôn mặt thật của nó, nó mặc 1 chiếc áo sơ mi đen dài đến đùi nhưng được đóng thùng phần trước còn phần sau thì để thả kết hợp với chiếc quần đùi jean mài rách làm tôn lên đôi chân trắng nõn thon dài của nó, nó mặc thêm 1 chiếc áo bóng chày màu đen trắng khoác bên ngoài. Mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó buông thả và đội 1 chiếc nón lưỡi trai màu đen (đội ngược ra sau nhé). Nó cầm vội chiếc balo đen rồi bước xuống dưới nhà và ko quên nói cho người đang dọn phòng nó 1 câu

– Tốt nhất là nên dọn cho xong trước khi tôi về đấy_Nó nói rồi bước xuống nhà

– Con đi đâu vậy?_Bà Vân thấy nó xuống thì bước lại hỏi

– Ra ngoài_Nó nói rồi bước ra ngoài nơi có 1 chiếc xe màu đen đang đợi sẵn ở đó. Nó bước lên rồi ra hiệu cho tài xế lái xe đến trường nó (hồi nãy lúc cãi lộn với bà cô thì quên mất cái cặp nên h quay lại lấy)

* Trường Sao Mai

– Vãi chưởng, hot girl kìa mày_Nam sinh 1

– Đẹp vãi, nhìn quậy nhỉ_Nam sinh

– Xinh thật chứ. Học trường mình à_Nam sinh 3

– Xấu hoắc mà đẹp cái gì_Nữ sinh 1

-Thấy ghê_Nữ sinh 2

Hàng ngàn lời bàn tán như vậy khiến nó cảm thấy đau đầu nên nó lấy head phone ra cắm vào đt rồi nghe nhạc.5p” sau nó đi trên hành lang của lớp S.A và tạo ra 1 cuộc chấn động nữa ở gần lớp nó

* Lớp S.A1

– Ko biết My đi đâu ròi nữa?_Nhỏ nói

– Chắc lúc nó mình nặng lời quá nên nó giận mất rồi_Nàng than phiền

– Ko có đâu, trước h nó đâu dễ giận vậy_Cô nói

– Vậy thì tại sao nó lại ăn nói như vậy khi gặp cô giáo chứ, còn cả thái độ đó nữa_Nàng nói

– Chắc My giận thật rồi_Anh bước tới ngồi bên cạnh cô nói

– Lâu lâu cũng phải có ngoại lệ chứ_Cậu ngồi bên cạnh nhỏ nói

– Aaa ko được đâu nó giận dai lắm đấy_ Nàng giả bộ mếu (ㅠ.ㅠ)

– Cô ko thể yên lặng chút được sao_Chàng đang ngủ thì bị tiếng hét của nàng làm tỉnh giấc

– Ko đấy thì sao_Nàng hét to hơn

– Cô phiền thật đấy_Chàng nhăn mặt trông cực cool

– Vậy trước giờ tui có nói là tui ko có phiền ko?_Nàng cãi

– Người lớn đây ko chấp con nít_Chàng nói

– Vậy thì người lớn đến nhà nhỏ nào mà ngủ đừng có ngủ ở đây, ko có chỗ cho con nít học ạ_Nàng nói khiến cả lớp cười rộ lên

– Thôi người lớn ngủ ở đó riết chán lắm nên người lớn đổi chỗ khác ra đây ngủ được ko_ Chàng nói

– Vậy người lớn lấy chăn ko con nít lấy cho nè_Nàng nói

– Thôi phiền con nít lắm, người lớn ngủ vậy được rồi với lại con nít yên lặng cho người lớn ngủ nha ngoan người lớn thương nha_Chàng nói mà cả lớp cười rộ lên khiến nó đỏ mặt

– Hahaha!Linh ơi ko ngờ là mày lại cãi thua người khác đấy lại là con trai và học cùng lớp, ngồi cùng bàn với mày nữa mới ghê_Cô cười

– Linh thua rồi. Hahaha mắc cười quá_Cậu ôm bụng cười

– Ngày vui nhất trong tuần của tao_Nhỏ nói

– Im hết đi cho tôi_Nàng hét lên

Cốc..cốc_Cả bọn đang chọc nàng thì cả bọn đều im lặng khi hắn đến gõ cửa

– Minh_Hắn khẽ gọi cậu, cậu nghe cái tiếng nói rất quan thuộc nên bật dậy liền luôn

– Haha. Bảo có gì ko_Chàng hỏi

– Đưa thằng Khánh_Hắn đưa tờ giấy đặt lên tay cậu

– Mày định chuyển sang đây thật sao_Chàng hét

– Mày nghĩ tao đùa?_Hắn nói

– Em ko dám_Chàng cười nói

Hai người đang nói chuyện thì nó tiến tới và đi vào lớp. Nó bước đến chỗ nó ngồi nhưng lại ko thấy cặp của nó đâu

– Xl bạn tìm ai?_Cô bước đến chỗ nó đang đứng

“Ko nhận ra mình sao?Con ngốc này” nó nghĩ

– Đến lấy đồ thôi_Nó nói

– Lấy cặp cho My ạ?_Nhỏ bước đến hỏi

– Ừm_Nó gật đầu

-Có người lấy rồi_Hắn nói khiến nó giật mình

– Ai lấy?_Nó hỏi

– Một đám con gái_Hắn nói cúi người xuống ghé miệng vào tai nó

– Nếu cậu đồng ý thì tôi sẽ đưa cậu đi đến đó Bảo My à_Hắn khẽ thì thầm sao tai nó_Hay tôi phải gọi cậu là hacker mũ đen-Zero nhỉ_Hắn nói khiến nó giật mình

—————————————–GTNV———————————————-

THÂN PHẬN THÂT CỦA NÓ

– Lục Ân Bảo My (nó):16 tuổi, Nó là kết của giữa mẹ và ông Phong, nó hiền lành nhưng chỉ là trước đây thôi và bây giờ nó sẽ cho m.n biết cái cảm giác khi trở thành con mồi như thế nào. Nó lạnh lùng, vô cảm nhưng chỉ quan tâm đến những người quan trọng của nó. Đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá nó, có thể nó hiền lành với bạn của nhưng hiền lành bao nhiêu thì nó càng lạnh lùng với người khác bấy nhiêu. Ngoài ra có còn là 1 hacker mũ đen rất nổi ở TGN nhưng nó ko cho ai biết nhưng lại bị hắn phát hiện được. IQ:300/300

—————————————————————————————————-

Tác giả viết mất 60p”

Độc giả đọc có 6p”

Vậy thì tại sao ko bỏ ra thêm 4p” để cho Mun xin cái nhận xét của m.n để làm động lực cái nao

♍©♍©♍ Mong m.n ủng hộ truyện của mình ạ♍©♍©♍


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.