Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1295: Hôn lễ long trọng



Tất cả khách sạn đế vương lớn nhất, xa hoa nhất của Triệu thị ở Cảng Thành đều tạm dừng hoạt động, mở tiệc chiêu đãi toàn cầu, bên trong mỗi khu có cả ngàn khách khứa, siêu xe đậu hết cả con phố dài, cảnh sát ra mặt duy trì trật tự.

Hạ Tâm Lan, Ngô Vĩ, Cố Cửu, thím Cố đều tới, giám đốc và phu nhân của tám đại khi đã tới hơn phân nửa. Thiết Quý Hoành cũng tự mình tới, việc kinh doanh của Triệu gia đi lên, các hộ khách gần như đều tham dự. Rốt cuộc đây là thời điểm duy nhất có thể nịnh bợ.

Kỷ Thượng Hải làm tập đoàn chủ tịch Kỷ Hải, bạn bè vô số, Tiền Giang Thành cũng vui vẻ xuất hiện.

Triệu gia, Kỷ gia nhận quà đến mỏi tay, toàn bộ Cảng Thành và Húc Nguyệt phát sóng trực tiếp hôn lễ long trọng.

Một tháng trước đã bắt đầu bố trí hôn lễ, vận dụng mấy nghìn người, toàn bộ khách sạn đế vương đều có kiểu dáng giống nhau, nơi nơi đều là hoa anh đào hồng nhạt, hoa hồng đỏ thẫm, Tulip hoàng kim, còn có các công tử đáng yêu dễ thương.

Mời toàn bộ đài truyền hình Cảng Long – nơi Kỷ Hi Nguyệt làm phóng viên. Húc Nguyệt càng khỏi phải nói, toàn bộ người đều tới tham gia. Hôm nay là ngày trọng đại nhất Cảng Thành, còn long trọng hơn so với bất cứ nhân vật lớn nào lên đài.

Sân bãi chứa hơn một ngàn người dự hôn lễ, Kỷ Thượng Hải dắt Kỷ Hi Nguyệt bên trong bộ váy cưới màu trắng đi ra từ trong cánh cửa hình vòm nơi biển hoa, rất nhiều tiếng ca ngợi vang lên.

Cánh hoa vẫn đang bay xuống trên đỉnh đầu, quả thực giống như tiên cảnh.

Bên kia, Triệu Húc Hàn mặc âu phục toàn thân màu xám bạc, ánh mắt đều là kinh ngạc trước sắc đẹp và vẻ yêu chiều, khóe miệng lộ ra một nụ cười, chờ đợi cô dâu mới của anh đi đến. Lúc này, Triệu Húc Hàn là toàn toàn xuất hiện trước mắt thế nhân, làm mọi người biết bộ mặt thật sự của gia chủ Triệu gia, tổng tài tập đoàn lớn nhất Cảng Thành, tàn bạo bất nhân, máu lạnh lãnh tình – Triệu Húc Hàn.

Nhân dân Cảng Thành đều ngồi TV hoặc xem video phát sóng trực tiếp trên internet. Lúc màn ảnh xoay về phía chú rể Triệu Húc Hàn, quả thực họ đều trợn mắt há hốc mồm, ngay sau đó là thét chói tai liên tục.

Người đàn ông này cũng quá đẹp trai đó!

Bọn họ đã sớm biết Kỷ Hi Nguyệt xinh đẹp, nhưng khi Triệu Húc Hàn mở khăn che của cô dâu ra, mọi người mới biết được cái gì gọi là đẹp như thiên tiên.

Dưới sự điều khiển của người chủ trì, sau khi hai người trao đổi nhẫn, hôn môi nhau, giờ khắc này toàn bộ Cảng Thành, thậm chí toàn bộ thế giới đều đang sôi trào.

Rất nhiều người biết tình cảm của bọn họ không dễ để đi tới bước này đều vui vẻ mà rơi lệ, Long Bân càng là khóc đến rối tinh rối mù, mũi Cố Cửu hơi cay, Trần Manh Manh ôm Liễu Đông gạt lệ.

Biệt thự trên sườn núi là phòng tân hôn của bọn họ, đã sớm rực rỡ hẳn lên, các loài hoa quý báu trên thế giới quay quanh bốn phía, thanh nhã thuần khiết.

“Triệu Vân Sâm, cậu đứng lại đó cho tôi!” Kỷ Hi Nguyệt thay đổi một thân lễ phục dạ hội, xuất hiện ở trên cầu thang, vừa lúc nhìn thấy Triệu Vân Sâm sắp đi ra cửa. Triệu Vân Sâm là cháu trai cả của Triệu Húc Hàn, trở về gấp từ Anh quốc tham gia hôn lễ. Kết quả cậu ta còn lải nhải trên hôn lễ, nói cô dâu mỹ lệ đó thật ra hẳn là của cậu ta.

Triệu Vân Sâm nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt mỹ diễm động lòng người, trong lòng hối hận càng sâu. Đến bây giờ cậu ta đều cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt hẳn là của cậu ta, hai ngày này cậu ta đều rầu rĩ không vui, giống như mọi người đều thiếu cậu ta mấy trăm triệu.

Nghe thấy Kỷ Hi Nguyệt gọi mình, cậu ta quay đầu lại nhìn cô, trong nháy mắt ngẩn ngơ.

Triệu Húc Hàn vừa lúc cũng từ trên lầu đi xuống, Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh một cái, đi về hướng Triệu Vân Sâm.

“Triệu Vân Sâm, giờ nên gọi tôi là thím ba rồi phải không?” Kỷ Hi Nguyệt bị cậu ta làm xấu mặt rất nhiều lần. Ở hôn lễ của cô, người này ngang nhiên nói cô là bạn gái cũ của cậu ta, thật ném sĩ diện của cô và Triệu Húc Hàn.

Người không biết còn tưởng rằng cô từng ngủ với cậu ta, cho nên trong lòng Kỷ Hi Nguyệt là một bụng tức giận.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.