Vừa vào phòng, Hàn Kỳ Âm đã đóng chặt cửa lại rồi mới thở phào một hơi, cô bước về phía giường rồi ngồi xuống, cẩn thận cầm tài liệu lên xem kĩ càng hơn.
Đập vào mắt cô ngay đầu tiên là tiêu đề
“Dự án nghiên cứu (Z)”
Bên trong ghi rõ ràng chi tiết quá trình nghiên cứu bằng thuật ngữ chuyên nghành. Người bình thường không biết thì chắc chắc không hiểu ở đây đang ghi những gì, nhưng Hàn Kỳ Âm vừa đọc đã biết ngay đây là dự án nghiên cứu bom nhiệt hạch của Cố gia, còn gọi tắt là dự án Z.
“Ông trời ơi…không thể tin được…”
Cô cứ tưởng hắn chỉ buôn bán vũ khí thông thường thôi, ai dè hắn còn nghiên cứu cả công nghệ vũ khí hạt nhân nữa sao?
Trước đây Hàn Kỳ Âm vốn học chuyên nghành sinh hoá- lý, còn là một sinh viên xuất sắc, nên vừa đọc một cái cô đã nắm được. Nhưng cũng có vài chỗ cô không hiểu, đó là những phần ghi là đang thử nghiệm, nó không có trong sách vở, mà được rút ra từ các thí nghiệm nghiên cứu. Truyện Huyền Huyễn
Dù sao đây cũng là một bí mật chấn động, hôm nay do Mạc Tư Huyền bất ngờ làm rơi thì cô mới biết được, mà những thông tin này không cần nghĩ cũng biết là không được lọt ra ngoài, đây là cô tình cờ chứ không phải cố ý, nếu Cố Thâm mà biết, hắn nhất định sẽ…
Hàn Kỳ Âm không dám nghĩ tới nữa, tập tài liệu trong tay bỗng chốc trở nên nóng rẫy, Mạc Tư Huyền chắc chắn không lâu sau sẽ phát hiện ra, cô phải làm thế nào mới có thể không làm anh ta nghi ngờ?
Cô đặt tập tài liệu lên giường, đi đi lại lại, sau đó không an tâm lại giấu nó xuống dưới giường. Một lát sau lại lấy nó ra, hay là đốt nó đi?
Không được…như thế e rằng không ổn, đây là tài liệu quan trọng của Cố Thâm, nếu cô tiêu hủy nó, hắn sẽ róc xương cô ra mất…
Tâm trạng Hàn Kỳ Âm như ngồi trên đống lửa, hay là cô tự đi thú nhận với hắn, may mắn thì sẽ được khoan hồng? Nhưng với tính cách của hắn, khả năng này không lớn…
Ông trời ơi… Rốt cuộc Hàn Kỳ Âm cô phải làm sao đây…?!
Hàn Kỳ Âm vò đầu bứt tóc. Hết quay ra đến cửa lại không dám, đi vào, một lúc lâu sau, cô quyết định coi như không biết gì, hắn không hỏi thì cô cũng không nói.
Nhưng dự án này nguy hiểm như thế, nếu thành công thì không phải hắn sẽ nắm trong tay thứ vũ khí hủy diệt sao? Trước đây cô từng xem qua clip sức công phá của bom nguyên tử có thể phá hủy cả một thành phố rồi. Vậy mà bom nhiệt hạch còn ghê gớm hơn, giống như là một sự nâng cấp của bom nguyên tử, tuy vậy vẫn chưa ai có thể nghiên cứu thành công ra nó.
Cố Thâm sẽ là người làm điều đó, nhìn vào tài liệu này, cô thấy được dự án này đã trải qua hàng trăm quá trình thí nghiệm rồi, nhưng vẫn chưa có kết quả thành công.
Tham vọng của hắn quá to lớn, quá bá đạo… Hàn Kỳ Âm càng cảm thấy áp lực hơn khi ở bên cạnh hắn, từ khi bước chân vào Cố gia, trải qua nhiều sự nguy hiểm với hắn, cô dần hiểu được cuộc sống của hắn là một màu đen bao trùm, giống như chiếc áo sơ mi đen mà hắn mặc hằng ngày. Còn cô, ở bên hắn giống như thân mình treo lơ lửng trước đầu súng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị mất mạng.
Không biết Hàn Kỳ Âm đã đi đi lại lại biết bao nhiêu lần, cô cảm thấy hối hận vì đã nhặt nó lên và đọc nó. Vấn đề bây giờ cô sợ nhất là Cố Thâm biết được, thì cô sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ từ hắn.
Cả ngày hôm đó, tâm trạng của Hàn Kỳ Âm cứ thấp thỏm trong lo âu, cô tưởng Mạc Tư Huyền sẽ đến tìm mình, nhưng không hề thấy anh ta. Đến bữa tối cũng chẳng có tâm trạng nào để ăn, Cố Thâm vẫn như cũ sai người đem cháo lên cho cô ăn, Hàn Kỳ Âm cầm thìa ăn được vài muỗng thì khuấy khuấy không ăn nữa.
Cố Thâm biết cô không thích nên hắn cũng không ép cô phải ăn hết, đưa hoa quả lên cho cô ăn, Hàn Kỳ Âm thầm đưa mắt quan sát hắn, gương mặt hắn vẫn là biểu cảm lạnh lùng thường thấy, không có gì khác lạ.
“Hàn Kỳ Âm.”
Hắn bỗng nhiên gọi tên cô khiến cô giật bắn người.
“Vâng…?” Cô đáp lại ngay lập tức, còn né tránh ánh mắt hắn.
Hắn muốn nói gì? Có phải hắn đã phát hiện ra?
“Ăn nhanh lên.”
Ngoài sự tưởng tượng của cô. Cố Thâm chỉ nhắc nhở, Hàn Kỳ Âm cười với hắn một cái để che giấu tâm trạng của mình.
Mạc Tư Huyền cúi đầu xuống, ánh mắt anh ta lóe lên sau cặp kính khác hẳn bình thường.
Buổi tối hôm nay, mãi Hàn Kỳ Âm mới chìm vào giấc ngủ. Khi đang say giấc nồng, cô cảm thấy một luồng ấm áp bao bọc lấy từ phía sau và mùi hương nhè nhẹ thanh mát, liền biết ngay là Cố Thâm.
“Ưm…”
Hàn Kỳ Âm tìm một tư thế thoải mái trong lòng hắn rồi an tâm ngủ tiếp.
Cô đã chấp nhận thỏa hiệp với hắn, làm một cái gối ôm cho hắn, vì nếu có phản kháng cũng không đem lại kết quả gì, chi bằng ngoan ngoãn làm theo ý hắn muốn.
Cố Thâm thấy hôm nay cô đã ngoan ngoãn hơn, còn không giãy dụa, hắn hài lòng rồi cũng nhắm mắt ôm chặt lấy cô.
?Bão like nào để Lim bão chap nè?