Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu, giống như đang chăm chú suy nghĩ cái gì đó. Lúc này nàng đã hiểu ý tứ của Giang Trần.
Suy bụng ta ra bụng người, lúc trước nếu như Giang Trần phản đối nàng trở lại Vạn Uyên đảo, trong lòng nàng tất nhiên sẽ vĩnh viễn không vui. Bởi vì đó chính là vận mệnh của nàng, bất luận kẻ nào đều khó mà tránh khỏi, không có cách nào trốn tránh được vận mệnh triệu hoán. Có một số việc, có một chút trách nhiệm, bất kể là nam nhân hay là nữ nhân đều phải dũng cảm đối diện.
Trong lúc nhất thời, Hoàng Nhi ngẩng đầu lên, đôi mắt tinh khiết, trong suốt nhìn qua khuôn mặt kiên nghị của Giang Trần:
– Trần ca, chàng muốn một mình tới đó hay là mang chúng ta cùng đi.
– Việc này là vận mệnh kiếp trước của ta, ta không muốn đem vận mệnh kiếp này kéo vào. Không thể nào gây phiền toái cho mọi người, càng không thể nào làm liên lụy tới Thần uyên đại lục. Cho nên ta chỉ có thể mang theo tứ đại thần thú chân linh và một gã tâm phúc khác đi tới đó.
– Là tiền bối Giang Hoàn kia sao?
Hoàng Nhi nhẹ giọng hỏi.
Toàn thân Giang Trần chấn động.
– Nàng đã biết rõ rồi sao?
– Từ khi hắn xuất hiện Hoàng Nhi đã phát giác ra được Trần ca có chút biến hóa, cảm xúc của chàng biến hóa, có đôi khi chàng vui vẻ, có đôi khi chàng ngưng trọng, có đôi khi suy nghĩ sâu xa… Ma tộc đã trừ, thiếp không nghĩ ra được chuyện gì có thể khiến cho chàng như vậy.
Hoàng Nhi nghiêm túc trả lời.
Trong lòng Giang Trần áy náy vô cùng, lập tức nói:
– Hoàng Nhi, mặc kệ ta đi tới chỗ nào, ta cũng sẽ không quên Thần Uyên đại lục, người nhà của ta đang chờ ta trở lại.
– Trần ca.
Hoàng Nhi nhào vào lồng ngực Giang Trần, trong lòng không nỡ. Lần li biệt này, so với bất luận lần li biệt nào khác không giống.
Lần ly biệt này rất khác, ý nghĩa rất khác.
– Trần ca, thân thế kiếp trước của chàng Hoàng Nhi có thể biết được không?
Hoàng Nhi chăm chú hỏi.
– Có thể chứ, đương nhiên là có thể. Vận mệnh kiếp trước của ta rất phức tạp. Ta rất may mắn là nhi tử Thiên Đế. Mà ta rất không may là bởi vì ta bị ông trởi nguyền rủa, là Thái âm chi thể, trời sinh không có cách nào tu luyện. Là phụ thân vi phạm ý chí thiên đạo, luyện chế cho ta một khỏa Nhật Nguyệt thần đan, kéo dài trăm vạn năm dương thọ cho ta. Cũng là phụ thân vi phạm ý chí thiên đạo, đem ta đưa vào trong luân hồi. Đời này ta có thể có được tất cả những thứ này, người ta cảm kích nhất chính là phụ thân. Nếu không có sự bồi dưỡng và sắp xếp của người trước đó, tuyệt đối không có ta ngày hôm nay.
Đối với Hoàng Nhi, những bí mật này có giữ lại hay không cũng không quan trọng. Hai người đã là đạo lữ, lại là phu thê, cùng sinh cùng tử.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Nhi tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Nàng đương nhiên biết rõ, ái lang của mình kiếp trước có thân phận không bình thường. Nhưng lại tuyệt đối không thể tưởng tượng được địa vị lại lớn như vậy.
Nhi tử Thiên Đế chư thiên, địa vị kia cao tới kinh người a.
– Trần ca, là Thiên Đế lão nhân gia triệu hoán chàng trở về sao?
Hoàng Nhi hiếu kỳ hỏi.
– Không, phụ thân hiện tại tung tích không rõ, ta trừ biết rõ người không có chết ra, những thứ khác cũng không biết rõ. Nhưng mà kiếp trước Chư Thiên bị nghiền nát, trật tự thống trị của Thái Uyên đại thế giới đã sụp đổ. Cho nên lần này ta tới Thái Uyên đại thế giới là mang theo tâm tư thu phục non sông cũ, cứu vớt phụ thân.
– Ồ?
Hoàng Nhi giật mình.
– Hoàng Nhi, nàng không cần lo lắng, phụ thân lưu lại cho ta rất nhiều bảo vật, cũng lưu lại cho ta rất nhiều chỗ đứng. Hiện tại ta cũng không tính là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
– Thế nhưng mà Chư Thiên đại thế giới cao thủ có lẽ có rất nhiều a. Hơn nữa tu sĩ có thể khiến cho Thiên Đế lão nhân gia cũng bị gặp nạn, nhất định là rất cường đại, rất cường đại đúng không?
– Đúng vậy, nhất định là cấp bậc Thần Vương, Thiên Đế xuất thân từ Thần Vương, nhưng mà không tín vật Chư Thiên thì Thần Vương này cuối cùng cũng chỉ là Ngụy đế a.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, khiến cho Hoàng Nhi nổi giận.
– Thần Vương… Thần Vương. Đó chính là đỉnh phong thần đạo, là thần mạnh nhất hay sao? Là chủ của chúng thần hay sao?
– Có thể nói như vậy. Đương nhiên vũ trụ to lớn, Chư thiên đại thế giới có rất nhiều, Thần Vương Thiên Đế cũng không có cách nào vi phạm vận mệnh, vi phạm Thiên đạo.
Giang Trần trấn an nàng, nói:
– Phụ thân là Thiên Đế Chư thiên, tạo hóa tín vật Chư Thiên còn chưa mất đi, chứng minh vận mệnh Thiên Đế của người còn chưa tận. Cho nên lần này ta đi cho dù có hung hiểm, nhưng mà có lẽ còn không tới mức không về được.
Đã muốn cáo biệt, vậy tự nhiên nên giải sầu cho người nhà một ít.
Hoàng Nhi trầm mặc hồi lâu cũng chậm rãi tiếp nhận sự thực này, nàng mạnh mẽ cười:
– Trần ca, bên Hoàng Nhi không có vấn đề, Hoàng Nhi cũng biết phải trái, mấy đứa nhỏ, Hoàng Nhi cũng trông tốt, chờ chàng trở về. Nhưng mà bên phụ mẫu, chàng phải đi thuyết phục bọn họ a.
Cửa ải phụ mẫu Giang Thụ Phong, thực sự là cửa ải khó khăn nhất.
Dù sao bọn họ là phụ mẫu Giang Trần, đột nhiên xuất hiện ra phụ thân kiếp trước, đối với bọn họ mà nói thực ra có chút không công bằng.
Nhưng mà đây là vận mệnh an bài a.
Giang Trần không có cách nào cự tuyệt, kiếp này vận mệnh của Giang Trần khác với những người khác. Cũng không có triệt để chia cắt với kiếp trước, xu thế vận mệnh kiếp này của hắn hoàn toàn thành lập trên cơ sở kiếp trước.
Không có cơ sở kiếp trước làm bước đệm, không có khả năng có huy hoàng kiếp này.
Cho nên hắn nhất định phải liên hệ kiếp trước và kiếp này vào một chỗ.
– Hoàng Nhi, bên phụ mẫu ta tạm thời không định nói cho bọn họ, tất cả nàng giúp ta trông nom. Lần này ta đi, không biết cần bao nhiêu năm. Nhanh thì hơn mười, trăm năm, chậm thì mấy ngàn, vạn năm. Nhưng mặc kệ tuế nguyệt thế nào, tâm ta thủy chung vẫn nhớ tới Thần Uyên đại lục, không có biến đổi.
Đây là hứa hẹn của Giang Trần, hứa hẹn của nam nhân.
Miễn là còn sống, vĩnh viễn không quên đường về nhà.
– Đến lúc đó mọi người hỏi thiếp, thiếp nên nói thế nào?
– Nói ta đi ra ngoài du lịch.
Giang Trần cười cười:
– Thần Uyên đại lục trải qua Ma kiếp, quỹ tích vận hành đã bị ta thay đổi, lại có sương mù không gian loạn lưu. Trong vòng mười vạn năm, có lẽ không tới mức xuất hiện nguy cơ lớn. Cho dù có, một ít mạo hiểm giả bất nhập lưu cũng không có khả năng hình thành bao nhiêu uy hiếp.
Hiện tại Thần Uyên đại lục không còn là Thần Uyên đại lục năm đó nữa.
Cả Thần Uyên đại lục đã được Giang Trần tạo thành một khối bền chắc như thép.
Đừng nói là những người khác, chỉ tính người nhà Giang Trần cả đám đều có thần thông không tệ. Còn có rất nhiều tâm phúc của Giang Trần, cũng đều là cánh tay đắc lực của Thần Uyên đại lục.
Bởi vậy Thần Uyên đại lục dù Giang Trần rời khỏi mười vạn năm, chỉ sợ cũng không có cách nào xóa đi ấn ký của Giang Trần.
Màn đêm buông xuống, đêm này Hoàng Nhi không ngủ được.
..
Bên Tứ đại thần thú chân linh, tu luyện cơ hồ đi theo bước chân Giang Trần. Long Tiểu Huyền dẫn đầu đột phá thần đạo cửu trọng, mà sau đó thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ cũng gần tới đột phá thần đạo cửu trọng.
Ngay cả Thái Tuế bạch hổ cũng gắng sức đuổi theo. Tất cả đều phát triển theo phương hướng tốt hơn. Nhưng mà phát triển khoa trương nhất là Phệ Kim thử nhất tộc.
Phệ Kim thử nhất tộc kia trải qua từng lần lột xác, nhất là sau ma chiến, thu hoạch cực lớn, thực lực cũng tăng vọt.
Phệ Kim thử vương hiện tại cũng là chân linh Thần đạo cao giai.
Mà Phệ kim thử nhất tộc, tử tôn thần đạo ít nhất cũng có hai ba mươi đầu. Loại quy mô này có thể nói là vô cùng dọa người.
Sức chiến đấu cường đại như vậy, tự nhiên Giang Trần phải mang theo.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!