– Ngươi đang nói chuyện với ta sao?
Giang Trần nao nao, hắn thực sự không dám xác định, ánh mắt người nọ phiêu hốt, giống như căn bản khinh thường nói chuyện với Giang Trần, nhưng mà thanh âm dường như lại hướng về phía Giang Trần, cho nên Giang Trần phải xác định một chút.
– Chậc chậc, tiểu tử, ngươi đang chơi ta sao? Ta bảo ngươi nhanh cút qua, dong dài cái gì?
Người trẻ tuổi kia không kiên nhẫn trừng mắt nhìn Giang Trần.
Giang Trần rốt cuộc cũng xác định được đối phương đang nói chuyện với mình.
Trong lòng có chút buồn bực, hắn đã hạ thấp rất nhiều, cơ hồ ngồi ở chỗ này không nhúc nhích, chứ đừng nói là gây chuyện thị phi.
Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác lại có loại người không hiểu chuyện, gây thêm phiền phức cho hắn, gây ra phiền phức một cách khó hiểu.
Loại người như vậy ở Thần Uyên đại lục, một ngày không biết Giang Trần đánh chết bao nhiêu người.
Mặc dù biết rõ đây là ở Xích Thủy tiểu thế giới, nhưng mà Giang Trần vẫn còn có chút khó chịu, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại.
– Ta là người, không biết được thế nào là cút. Nếu không ngươi làm mẫu cho ta một chút, được chứ?
Người nọ dường như không ngờ tới Giang Trần lại dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với hắn, sắc mặt cứng lại, chỉ là hắn lại lập tức cười rộ lên:
– Tiểu tử, ngươi rất có cốt khí. Có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?
Giang Trần cười cười:
– Ta quả thực không biết a.
Lời này thiếu chút nữa làm cho đối phương bị sặc chết, người nọ vẻ mặt âm tình bất định, một thân bào phụ của hắn rõ ràng rất có tiêu chí, đây cũng là thứ mà xưa nay hắn dùng để ngưu bức, trang bị dùng để uy phong đầu đường cuối ngõ.
Tại Xích Thủy tiểu thế giới, hắn bằng vào một thân y phục này, không biết ngưu bức qua bao nhiêu lần, cơ hồ không có một lần nào thất thủ. Mỗi một lần tán tu nhìn thấy hắn, đều tràn ngập kính sợ, thậm chí là nịnh bợ. Tiểu tử này không ngờ lại vô lễ như vậy. Làm như không thấy y phục hắn đang mặc trên n gười.
Người bàn bên cạnh hảo tâm nhắc nhở Giang Trần:
– Bằng hữu chẳng lẽ rất lâu rồi không trở lại Xích Thủy tiểu thế giới? Vị này chính là nhân vật trong Bạch Ly tông của Xích Thủy tiểu thế giới chúng ta. Bạch Ly tông này trong Xích Thủy tiểu thế giới là tồn tại bài danh top ba a.
– ha ha, cao nhân Xích Thủy tiểu thế giới muốn gặp ngươi, tiểu hữu ngươi nhanh đi gặp một lần đi, cũng sẽ không lỗ đâu.
Giang Trần dở khóc dở cười, đồng thời cũng cảm tạ người bên cạnh nhắc nhở. Nhưng mà cái tên tông môn này khiến cho hắn thiếu chút nữa phun rượu từ trong miệng ra.
Cái tên quái gì vậy?
Bạch Ly tông? Bạch Si (tông môn ngu ngốc) sao? Khó trách lại có một người như vậy đi ra, bộ dáng ngu ngốc, nhưng dường như không có loại lo lắng ngu ngốc nên có a.
– Tiểu tử, sợ rồi chứ? Sợ thì tranh thủ thời gian quỳ xuống cho lão tử, dập đầu ba cái, cầu ta tha thứ cho ngươi.
Tiểu tử kia vênh váo tự đắc nói.
Loại khẩu khí vừa kính sợ vừa giới thiệu về Bạch Ly tông của người bên cạnh làm cho tên này cảm thấy rất là thoải mái, có cảm giác rất là hãnh diện.
Giang Trần lắc đầu:
– Đi ra ngoài gặp ngu ngốc, coi như hôm nay ta không tra hoàng lịch.
Hằn lầm bầm tự nói, căn bản không thèm nhìn đối phương.
Động tác này, những lời này chẳng khác nào đụng chạm vào đối phương. Hắn là người Bạch Ly tông a, người này lại mắng hắn là ngu ngốc.
Có thể nhẫn nhưng không thể chịu nhục a.
Sắc mặt tên kia phát lạnh, sải bước tiến lên, muốn tóm Giang Trần. Nhưng ngay khi hắn vọt về phía Giang Trần, hai mắt Giang Trần bỗng nhiên khẽ động, bắn ra một đạo thần thức, hung hăng bắn vào trong mắt đối phương.
Sau một khắc, toàn thân người kia run lên, giống như nhìn thấy thứ kinh khủng nhất trên thế gian.
Đạo thần thức này Giang Trần xem như là hạ thủ lưu tình, cũng không có đuổi tận giết tuyệt. Nếu không Tà ác kim nhãn của hắn bắn qua, trong nháy mắt đối phương sẽ biến thành một pho tượng, đâu còn có thể hung hăng càn quấy được như vậy?
– Sao rồi? ngươi muốn động thủ đúng không?
Giang Trần ung dung cười cười, nhìn đối phương.
Từng giọt mồ hôi to như hạt đầu từ trên trán người này rơi xuống. Đạo ánh mắt vừa rồi làm cho hắn hoảng hốt, lại cảm giác như vừa đi tới biên giới địa ngục quay về.
Hắn hung hăng càn quấy, nhưng mà cũng không phải là người ngu. Thoáng cái hắn đã tỉnh ngộ lại, biết rõ người trước mắt khó đối phó. Cho nên cánh tay giơ lên cao lại vô lực hạ xuống.
– Ngươi… ngươi chờ đó cho ta.
Người này vứt lại một câu uy hiếp yếu ớt, quay đầu đi vào trong gian phòng vừa rồi, còn chưa đi tới cửa phòng, trong căn phòng kia lại đi ra một đám người.
Mà người cầm đầu không ngờ lại là một nữ tử, một thân y phục lố lăng, cánh tay và vai đều lộ ra ngoài, hai chân thon dài, chỉ là lại lộ ra hai phần ba.
Cả dáng người vô cùng có lực, tràn ngập cảm giác dã tính.
– Chủ nhân.
Người trước kia uy hiếp Giang Trần quỳ rạp xuống đất, buồn bã lên tiếng:
– Tiểu tử này rất là vô lễ, chẳng những nhục nhã thuộc hạ, còn nhục nhã Bạch Ly tông chúng ta. Tội đáng chết vạn lần…
Phanh.
Nữ tử kia trực tiếp tát một cái, lưu lại năm dấu tay trên mặt kẻ này, sau khi đánh xong, lại nói với người bên cạnh:
– Ném ra bên ngoài, băm cho chó ăn.
Lời này nói ra, vô cùng bay bổng, giống như xử lý một con gà, một con vịt vậy.
Giang Trần lại im lặng một cách thần kỳ, loại người như vậy cuunxg không đáng được Giang Trần đồng tình. Ngược lại nữ tử tràn ngập dã tính này làm việc quái đản như vậy mới là gia hỏa khó chơi.
Nữ tử kia có chút thâm ý nhìn qua Giang Trần hồi lâu, mới nhoẻn miệng cười nói:
– Ngươi gọi là Chân Thạch đúng không, vừa rồi ta cũng nghe được.
Giang Trần ừ một tiếng, cũng không nói thêm gì.
– Vừa rồi tên ngu xuẩn Sát Tinh Tông mời chào ngươi, bổn tiểu thư cũng nghe được. Bổn tiểu thư hảo tâm nhắc nhở ngươi một câu, Sát Tinh tông cũng không đáng tin cậy, thực lực bọn họ tranh đoạt top mười còn khó khăn chứng đừng nói là top năm.
Nữ tử này dường như cảm thấy hứng thú với Giang Trần, cho nên nói nhiều một ít.
Giang Trần cười ha hả:
– Đa tạ tiểu tử quan tâm, chuyện Sát Tinh tông, ta sẽ chăm chú cân nhắc.
Không hơn.
Lời đáp này rõ ràng không để cho đối phương thỏa mãn, nữ tử kia vén tóc lên, miệng nở một nụ cười mị hoặc chúng sinh.
Những vòng tay trên cánh tay cũng phát ra thanh âm dễ nghe, giơ tay nhấc chân đều có một loại mị lực khiến cho máu trong người sôi sục.
Dáng người của nữ tử này vô cùng nóng bỏng, càng khó có được là cách ăn mặc của nàng cũng vô cùng nóng bỏng. Rất nhiều khu vực hoàn toàn không ngại lộ ra, để cho người ta thưởng thức dáng người và đường cong đẹp đẽ của nàng.
Không thể không nói, nữ tử dị tộc này cũng có chút mạnh ẽm.
Nữ tử này thuộc về loại người vừa xinh đẹp, lại cởi mở. Nhưng mà Giang Trần hiển nhiên đối với loại lực mị hoặc này của đối phương không đặc biệt cảm thấy hứng thú.
Nữ sắc say lòng người, rất dễ gặp chuyện không may.
Kiếp trước, kiếp này Giang Trần cũng không phải là kẻ háo sắc, cho nên nữ diễn xuất của nữ tử này đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ là vứt mị nhãn cho kẻ mù lòa nhìn.
– Xem ra là một tên đầu gỗ, vậy bổn tiểu thư hào phóng một chút. Nói thẳng vậy. Nguoi có hứng thú lăn lộn với bổn tiểu thư không? Theo Sát Tinh tông không bằng Bạch Ly tông chúng ta. Mà bổn tiểu thư lại là nhi nữ của tông chủ Bạch Ly tông, là người được đề cử đầu tiên cho vị trí tông chủ Bạch Ly tông. Lăn lộn với bổn tiểu thư, ngươi có cơ hội thăng tiến rất nhanh. So với Sát Tinh tông còn nhiều hơn.
Nữ tử này cũng thoải mái ném ra tú cầu của mình.
Nữ nhi của tông chủ Bạch Ly tông, địa vị này quả thực vô cùng dọa người. Những thực khách chung quanh sau khi nghe thấy tên tuổi này, rất nhiều người đều vụng trộm đứng lên, lặng lẽ xuống lầu tính tiền rồi bỏ đi.
Hiển nhiên tên tuổi Bạch Ly tông, tên tuổi nhi nữ của tông chủ Bạch Ly tông có thể nói là xú danh vang xa a.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!