– Cô ấy ở dưới năm tầng so với Theron.
Thời điểm hai vệ sỹ bước vào và bước ra khỏi văn phòng cô ta khớp với thời gian xảy ra.
– Hanse báo cáo.
– Đó là hệ thống thông hơi ở khe kỹ thuật ăn thẳng với phòng Theron.
– Cô ta dám sao? – Carter giận run lên.
Dám động vào người phụ nữ của anh.
– Thiếu chứng cứ, đề phòng là được hãy để cho cô ta tưởng thoát thân được vụ này.
– Được.
Chuyện cổ phần vẫn phải nhịn đã.
Chuyển mọi dữ liệu này cho người của chúng ta ở cảnh sát đi, đến khi cần chúng ta sẽ báo án.
*
* *
– Anh cần em giúp.
Dự án thầu này khá lớn, đang gặp trục trặc, bảy ngày nữa nộp thầu.
– Anh bất ngờ gọi điện cầu cứu cô.
– Một tiếng nữa em có mặt, chuẩn bị thiết bị cho em.
– Đi cẩn thận nhé.
Anh cúp máy và quay ra nhìn mọi người trong phòng họp, đầy đủ tất cả bộ sậu, ai cũng tò mò muốn biết đầu dây bên kia là người như thế nào mà được nghe câu nói dặn dò đầy cảm xúc và giọng nói mượt mà như thế của ngài tổng, nhưng họ chắc một điều đó là một cô gái.
Thái độ của anh vẫn dửng dưng, không cần biết đến mặt Theron đỏ bừng lên từ khi nào.
– Dự án thầu rất lớn, nguồn lực và nguyên vật liệu đã chuẩn bị gần đủ hết.
Trưởng phòng dự án bỗng tuyên bố nghỉ việc, mặc dù có cam kết nhưng bọn anh không muốn bị bất ngờ.
Dù lỗ cũng phải trúng được thầu giải quyết cho hàng đi.
– Anh vừa về tiếp quản ở đây, dự án này rất quan trọng cho vị trí của anh, tìm hiểu và xây dựng lại tập đoàn cũng thế, em đừng phí thời gian dưới đó, lên đây giúp anh.
– Anh cứ sắp xếp cho hợp lý em không ý kiến gì, nhưng chỗ làm không cùng tầng anh hay tầng Theron.
– Đã bắt đầu có ấn tượng với nhau rồi sao.
– Anh mỉm cười trêu chọc và bị cô lườm lại.
– Bảy ngày này cần họp nhiều và không có thời gian, em ở lại trên này cho tiện.
Chưa chắc em đã giúp được anh.
– Anh tin em.
Hanse, chuẩn bị hợp đồng cho cô ấy, lương bằng anh, mọi chế độ khác đối với nhân viên cấp cao nếu cô ấy không sử dụng thì quy ra bằng tiền, mỗi hợp đồng hoặc dự án cô ấy điều chỉnh được thì hưởng ba phần trăm, riêng lần này, nếu ok cô ấy sẽ được một triệu.
Báo cáo trực tiếp công việc với tôi, hợp đồng không ràng buộc, thẻ phụ ở đây của tôi, đưa cho cô ấy.
Anh vào phòng họp và cô đi sau, khỏi phải nói hơn chục con người trong phòng kinh ngạc như thế nào, đến giờ phút này, ai cũng có thể khẳng định cô là người đặc biệt với ngài tổng đây, có người sôi máu đứng ngồi không yên nhưng không dám nói câu gì, chờ thời cơ, dù sao đó cũng là chuyện cá nhân, còn đây là công việc.
– Mọi người không lạ gì cô ấy, tôi bổ nhiệm cô ấy là cố vấn cấp cao cho tập đoàn, báo cáo trực tiếp cho tôi, được phép ghé thăm mọi địa điểm, kiểm tra mọi công việc, bảy ngày này sẽ phụ trách hoàn toàn dự án thầu đồng phục, sau đó toàn bộ dự án thầu và hợp đồng đều qua tay cô ấy kiểm soát, chế độ và mô tả công việc Hanse sẽ mang lên cho mọi người xem sau.
– Làm sao chúng tôi biết được cô ấy có làm được việc hay không/ Như thế có phải quyền lực quá cao không/ Tại sao không bàn bạc với chúng tôi? – Họ nhao nhao lên ý kiến.
– Ngài Carter, như thế là không tôn trọng chúng tôi, chi bằng hãy thỏa thuận như thế này.
Nếu dự án thầu này cô ấy giúp chúng ta chiến thắng, chúng tôi chấp thuận thỏa thuận, nếu không, ngài thích trả công cho cô ấy trong bảy ngày như thế nào cũng được, mọi người thấy thế nào.
– Chairly cha đứng lên ý kiến.
– Đồng ý.
– Anh chuyển cho họ coi giấy tờ, lại một trận lao xao vang lên, cuối cùng họ cũng nhân nhượng, nếu cô ta thành công thì cô là người giỏi, chế độ là chấp nhận được, nếu không thì sau bảy ngày cô đã đi lo gì chứ.
Ngay lập tức máy tính bê vào lắp đặt khiến họ ngạc nhiên lần nữa khi thấy số lượng máy tính và bộ hồ sơ thầu đã làm được mang vào cho cô xem.
– Đặt hồ sơ vào đây.
– Anh chỉ cho họ đặt vào chỗ anh ngồi và tránh sang bên cho cô làm việc, lại nhìn nhau về sự nhún mình của anh trước cô.
Chưa từng một người nào dám ngồi vào ghế ấy, vậy mà giờ đây anh còn chủ động đứng ra ngồi sang bên cạnh.
Cô gái không từ bỏ một phút giây nào, lập tức chăm chú xem hồ sơ và lật giở liên tục, lắp xong máy cô cũng xem xong một tập, cài xong máy hai bộ hồ sơ đã xem xong, lập tức gọi ngay phụ trách dự án người vừa được bổ nhiệm lên phòng họp.
Một tiếng đồng hồ sau cô quần thảo hắn tơi tả với rất nhiều dấu hỏi hắn không trả lời được, cả hội đồng ngồi đó cứ chăm chú xem cô làm việc, một tay thiết lập máy tính, một tay lật hồ sơ lần hai nhắc những chỗ lưu tâm cần kiểm tra hoặc sửa lại.
Đuổi hắn xuống tầng cô quay lại làm việc với hội đồng.
– Các chỉ số đó đã được ép xuống tối thiểu rồi, xuống nữa thì lãi rất thấp.
– Theron lên tiếng, đó là mảng cô ta phải phụ trách và từ nãy đến giờ cô ta bắt đầu thấy sợ cô vừa đọc qua đã am tường rành rọt hợp đồng như thể cô là người theo từ đầu vậy.
– Lãi đang có thể là bao nhiêu?
– Năm phần trăm.
– Giá thầu có thể đã bị lộ, nên cấp thiết là phải hạ giá xuống nữa, tôi sẽ cố gắng giữ mức lãi bằng đó và buộc phải hạ chi phí xuống thêm để hạ giá thành.
– Tôi đã nói các chỉ số đã ép xuống hết cỡ rồi.
– Tôi không xin ý kiến, đó là cách của tôi, không có bức tường nào là cố định cả.
– Hai hổ cái bắt đầu gờm nhau.
Bất chợt cô khẽ nhếch mép, đã tìm được hướng mở cho dự án, khi mà bên kia không đưa vào ràng buộc hình ảnh sản phẩm, chỉ yêu cầu với những sản phẩm có logo, vậy là họ có thể sản xuất đại trà bán ra thị trường.
– Cô ấy có vẻ sẽ ở đây muộn phụ trách ăn uống sẽ như thế nào ạ, thưa ngài? – Người phụ trách mảng đời sống lên tiếng
Cô ấy ăn ngủ tại phòng khách bên kia.
Bốn tiếng đồ ăn được chuẩn bị một lần tính trên hai tư tiếng, suất ăn gấp đôi người bình thường, nhiều sữa, hoa quả ngọt không chua, không đồ uống lạnh, không dị ứng gì.
– Anh cứ thế trả lời, rồi mới giật mình xong cũng không ngửng mặt lên nhìn mọi người.
Khỏi phải nói mọi người nghĩ gì khi anh thuộc làu làu thói quen của cô như thế.
– Nếu không còn gì, giải tán..